Tinh Giới
Chương 113 : Nhận một muội muội
Ngày đăng: 13:18 30/04/20
Lão bản cười càng tươi:
– Công tử mà đưa ra thì chắc chắn là thứ ghê gớm rồi.
Trong Tinh Giới của Lâm Thiên còn mười viên kim cương, trừ cái màu hồng tiểu toản là hắn giữ lại, những cái khác hắn đổ ra hết. Có mười viên kim cương, lớn cỡ trăm cara, nhỏ thì hơn mười cara. Mười viên kim cương có năm, sáu loại màu, ánh mặt trời chiếu xuyên qua cửa sổ phản chiếu ánh sáng chói mắt.
– Tinh toản!
Lão bản kêu lên:
– Công tử... ý của ngươi là... Bán hết những tinh toản cho ta?
Lâm Thiên gật đầu, lạnh nhạt nói:
– Nếu không bán cho ngươi thì ta lấy ra làm gì? Đây mới chỉ là một phần nhỏ, nếu giá cả thích hợp thì ta nghĩ chúng ta có thể hợp tác lâu dài.
Lão bản vỗ ngực bảo:
– Công tử ngươi yên tâm, danh dự của Gia Lý ta là nhất thành Lôi Vân, giá cả tuyệt đối phải chăng!
Vẻ mặt lão bản hớn hở, nếu có đầy đủ tinh toản thì cửa tiệm trang sức tuy lớn nhưng không to nhất của gã sẽ trở thành tiệm trang sức số một toàn thành Lôi Vân!
Gia Lý chân thành nói:
– Công tử, mười viên tinh toản tổng cộng là năm vạn kim tệ được không? Ta không giấu gì công tử, mười viên tinh toản chế thành vật trang sức đại khái thu tám vạn kim tệ, trừ đi nhân công và tiêu khao khát thì ta có thể lời một vạn kim tệ.
– Dễ dàng kiếm được một vạn kim tệ, tiền đến nhanh thật.
Lâm Thiên mỉm cười nói:
– Nhưng ta nói rồi, có tiền thì mọi người cùng kiếm, giao dịch có thể tiếp tục lâu dài.
Gia Lý gật đầu, nghiêm túc nói:
– Công tử nói có lý, mua bán chỉ lâu dài khi hai bên cùng thu lợi.
Lâm Thiên không có ma tinh tạp của thế giới này, Gia Lý thường hay gặp khách không có ma tinh tạp nên trong tiệm luôn chuẩn bị sẵn ma tinh tạp trống. Nhỏ máu nhận chủ, rất nhanh năm vạn khối kim tệ chuyển vào ma tinh tạp của Lâm Thiên. Hai người nhanh chóng đi ra ngoài.
Lâm Thiên đang nhìn đăm đăm một ngọc trâm xinh đẹp, chờ khi Lâm Thiên đi tới bên cạnh mới giật mình ngẩng đầu lên:
– Lâm Thiên đại nhân, xong việc rồi?
Gia Lý mỉm cười hỏi:
– Vị tiểu thư này thích món nào? Thích cái gì cứ chọn hai cái đi.
Nhã Sa đỏ mặt lắc đầu nói:
– Không, ta không thích cái gì hết.
Nói vậy nhưng Nhã Sa không kiềm được liếc chiếc ngọc trâm màu lam nhạt.
Ánh mắt Gia Lý rất sắc bén, nhìn ra ngay, gã mở tủ lấy chiếc trâm ngọc ra:
– Vị tiểu thư này, ngọc trâm tử của ta phối với tiểu thư rất thích hợp, xin tặng cho tiểu thư.
Nhã Sa giật bắn người trốn ra sau lưng Lâm Thiên:
Lão bản nói với đám tiểu nhị:
– Nếu các ngươi muốn đi thì cứ đi đi.
Lão bản lữ điếm lê bước chân nặng trĩu lên lầu, biết rằng mình khó thoát khỏi trách nhiệm cái chết của lão nhân hôm nay.
Nhưng đó là Dong Binh đoàn Huyết Lang, là Dong Binh đoàn lớn cấp A, có gần ba ngàn đoàn viên, lão bản lữ điếm nho nhỏ như gã không trêu chọc nổi.
Lâm Thiên ôm Nhã Sa ra ngoài, trong vòng hai thước không ai dám đến gần. Lâm Thiên không đi xa, rất nhanh hắn vào một lữ điếm quy mô lớn hơn.
Mặt Lâm Thiên không biểu tình đẩy ma tinh tạp đến:
– Một gian phòng hai người!
Rất nhanh chìa khóa phoàng vào tay Lâm Thiên.
Một lão nhân tinh thần quắc thước cuối cùng nói một câu:
– Khách nhân yên tâm, ở chỗ chúng ta không ai dám làm xằng làm bậy!
Lâm Thiên lạnh lùng nói:
– Hy vọng được vậy.
Lâm Thiên ôm Nhã Sa lên lầu, vào phòng.
Lâm Thiên cẩn thận đặt Nhã Sa nằm xuống giường, dù trong hôn mê thì khóe mắt nàng vẫn không ngừng chảy lệ, hắn đau lòng nhìn. Lâm Thiên đắp chăn ngay ngắn cho Nhã Sa, ngồi xuống mép giường.
Lâm Thiên hít sâu, nói trong đầu:
– Tiểu Linh, chắc có thể cường hóa rồi đúng không? Bắt đầu đi!
Tiểu Linh nói:
– Có thể thưa chủ nhân, độ mạnh tế bào hiện tại là năm trăm lẻ sáu, sức sống tế bào là năm trăm lẻ hai, tinh thần lực là bốn trăm năm mươi mốt. Có thể cường hóa đến độ mạnh tế bào một ngàn mười, sức sống tế bào một ngàn lẻ năm, tinh thần lực là chín trăm. Cần một ngàn chín trăm lẻ năm duy giới lực, hiện tại chủ nhân có sáu vạn năm ngàn mười duy giới lực.
Lâm Thiên nói:
– Được rồi Tiểu Linh, đừng nói nhảm nữa, mau bắt đầu đi!
Cường hóa bắt đầu, từng dòng nước ấm chảy vào mỗi tế bào toàn thân, cảm giác cực kỳ thoải mái. Tuy Lâm Thiên đã trải qua nhiều lần nhưng vẫn thoải mái rên ra tiếng. Nói đến thì Lâm Thiên không buồn bao nhiêu trước cái chết của gia gia Nhã Sa, hắn tức giận chỉ vì sau này nàng thiếu một gia gia yêu thương nàng, Nhã Sa sẽ rất đau buồn.
Mười phút sau hoàn thành cường hóa, Lâm Thiên nhẹ co nắm tay lại, cảm nhận trong cơ thể dường như ẩn chứa lực lượng vô cùng. Nếu tốc độ nhanh có lẽ có thể siết chặt ra tiếng gió.
Lâm Thiên đứng dậy hoạt động cơ thể, không ngờ lỡ dùng sức quá mạnh giẫm nát giày.
Lâm Thiên cười khổ nói:
– Lực lượng bỗng chốc tăng nhiều cũng không tốt, lực lượng không thể điều khiển khi đánh nhau sẽ làm hỏng chuyện.
Vì không yên tâm Nhã Sa nên Lâm Thiên chỉ đi tới đi lui trong phòng thích ứng lực lượng của mình. Mới đầu Lâm Thiên hay lỡ chân đạp thủng sàn, chậm rãi lực lượng theo hắn kiểm soát, không đến nỗi đụng vào liền làm hỏng đồ.
Lâm Thiên lấy đôi giày mới trong không gian Tinh Giới ra, kêu nhân viên lữ điệm mua bộ áo pháp sư kiến tập hỏa hệ giùm. Chân Lâm Thiên đạp giày thể thao, mặc áo pháp sư đỏ rực (vạt áo pháp sư đã che giày), trông cũng ra ngô ra khoai. Nếu Lâm Thiên cầm thêm cây pháp trượng nhỏ thì giống y Ma Pháp Sư hỏa hệ tập sự.
Áo pháp sư Ma Pháp Sư kiến tập có thể mua trong cửa tiệm, nhưng nếu là áp pháp sư đẳng cấp khác thì phải đi nghiệp đoàn Ma Pháp Sư lĩnh. Đương nhiên đến đẳng cấp như Pháp Thánh, Pháp Thần thì không đi nghiệp đoàn Ma Pháp Sư lĩnh, bọn họ có áo pháp sư riêng của mình.