Tinh Giới

Chương 119 : Huynh đệ từ biệt

Ngày đăng: 13:18 30/04/20


Nghe Lâm Thiên giới thiệu Ái Lệ Ti đến từ long đảo làm Ốc Luân viện trưởng giật mình.



Chờ Ái Lệ Ti nói xong Ốc Luân viện trưởng trịnh trọng bảo:



– Ái Lệ Ti tiểu thư, đa tạ đã khen, hoan nghênh đi tới học viện ma pháp Hán Tư!



Ái Lệ Ti nói:



– Ta hứa với hắn sẽ bảo vệ muội muội của hắn ba năm, có lẽ sẽ quấy rầy Ốc Luân viện trưởng trong ba năm.



Ốc Luân viện trưởng cười nói:



– Không quấy rầy, không hề, có tiểu thư bảo vệ tiểu Sa thì ta yên tâm nhiều. Lâm tiểu hữu có năng lực giỏi thật, mời được cao thủ như Ái Lệ Ti tiểu thư. Hưm, nếu có ngày Lâm tiểu hữu tìm thêm một cao thủ thần giai tới bảo vệ tiểu Sa thì ta nghĩ ta sẽ không giật mình! Ha ha!



Lâm Thiên mỉm cười nói:



– Tiểu Sa, ca ca đi thật đây, cỡ mười ngày, nửa tháng mới đến thăm muội được.



Nhã Sa nói:



– Vâng, hẹn gặp lại ca ca!



Lâm Thiên gật đầu chào Ái Lệ Ti và Ốc Luân viện trưởng, thêm ma pháp tăng tốc phong hệ cho mình, hắn lướt đi.



Ốc Luân viện trưởng nhìn Lâm Thiên không thuấn di mà chỉ dùng ma pháp tăng tốc nhỏ, lão thầm lo lắng. Sốt ruột rời đi và còn vắng mặt mười ngày, nửa tháng, không dùng thuấn di, chẳng lẽ lần trước tăng thiên phú cho tiểu Sa dẫn đến hậu quả nghiêm trọng? Đương nhiên Ốc Luân sẽ không nói lời đó với Nhã Sa.



Ốc Luân viện trưởng lên tiếng:



– Ái Lệ Ti tiểu thư, tòa mộc lâu nhỏ nơi tiểu Sa ở còn một gian phòng trống, tiểu thư muốn ở đó hay sắp xếp chỗ khác lớn hơn?



Ái Lệ Ti ngước nhìn tòa mộc lâu nỏ, lạnh nhạt nói:



– Không cần, chọn mộc lâu nhỏ này đi. Ta đến bảo vệ người chứ không phải hưởng thụ.



Lâm Thiên không về không gian Tinh Giới ngay tất nhiên vì bận việc. Lâm Thiên đến tiệm trang sức, lão bản vừa thấy hắn thì rất nhiệt tình nghênh đón. Hai người đi nhanh vào phòng riêng trong tiệm.



Lão bản Gia Lý mắt sáng rực hỏi:



– Có phải Lâm lão đệ mang hàng tốt đến không?



Lâm Thiên lắc đầu nói:



– Lần này ta không mang, ta đến kính nhờ Gia Lý lão ca một việc.



Gia Lý cười nói:



– Nói đi, có chuyện gì? Miễn làm được thì lão ca tuyệt đối không từ chối!



Lâm Thiên gật gù, nhấp ngụm trà:



– Gia Lý lão ca, ta muốn thu mua ma hạch số lượng lớn, nhưng ta khá bận nên muốn nhờ Gia Lý lão ca giúp giùm. Gia Lý lão ca thu vào kim tệ bao nhiêu thì ta sẽ tăng giá năm phần trăm mua lại từ lão ca.



Gia Lý hỏi:



– Thu mua số nhiều? Không biết Lâm lão đệ nói số nhiều là bao nhiêu?



Lâm Thiên trả lời:



– Có bao nhiêu thu bấy nhiêu, nhưng không cần cao cấp, chỉ thu dưới ngũ giai. Gia Lý lão ca, lần sau ta đến sẽ mang theo tinh toản gấp trăm lần đợt trước.



– Gấp trăm lần!



Gia Lý kinh kêu:



– Lâm lão đệ, lão ca có nghe lầm không vậy? Tinh toản gấp trăm lần đợt trước giá trị năm trăm vạn kim tệ!




Lâm Thiên lắc đầu, vứt bỏ chút thương cảm trong đầu.



Lâm Thiên thầm nghĩ:



– Mọi người có con đường của riêng mình, hy vọng tương lai lão tứ một đường đi tốt.



Lâm Thiên hỏi:



– Lão Ngụy, tiểu Bạch đâu? Sao cả ngày không thấy người?



Ngụy Phong lắc đầu nói:



– Sáng sớm hắn nói có chuyện ra ngoài, giữa trưa ta gọi điện thoại nhưng không có người bắt máy.



Lâm Thiên cười hỏi:



– Ừm! He he, lão Ngụy cảm thấy Tần Kha như thế nào?



Ngụy Phong nói:



– Rất tốt, người xinh đẹp, thông minh, rất có đầu óc kinh doanh.



Lâm Thiên cười gian:



– Lão Ngụy, đối với mỹ nữ như vậy ngươi không động lòng sao?



Ngụy Phong sửng sốt:



– Hiện tại ta chưa muốn tìm bạn gái. Hơn nữa Tần Kha quá ưu tú, ta vốn không xứng với người ta.



Lâm Thiên cười nói:



– Lão Ngụy, cái gì mà xứng đôi hay không. Gia thế của ngươi cũng không nhỏ, cô gái tốt như vậy có rất nhiều người theo dõi, đến lúc đó bị người ta theo đuổi thành công thì đừng hối hận.



Nói đến đây trong đầu Lâm Thiên nổi lên khuôn mặt Thạch Huyên Thiên, không biết nàng sao rồi, có lẽ càng nhiều người theo đuổi nàng.



Ngụy Phong nói:



– Tính sau đi, trước khi thực lực chưa lên cao thì ta không suy nghĩ chuyện đó.



Đột nhiên điện thoại Lâm Thiên reo chuông.



Lâm Thiên nói nhỏ:



– Là tiểu Bạch!



Lâm Thiên bắt máy, cười hỏi:



– Tiểu Bạch, sao rảnh rỗi gọi điện thoại?



Giọng Tiêu Bạch phát ra từ ống loa:



– Lão tam, ta gọi điện thoại để tạm biệt. Ta bái vào phái Côn Luân, hiện đang trên đường đi Côn Luân. Tuy đại học chỉ mới bắt đầu nhưng ta sẽ ghi nhớ huynh đệ nhà ngươi, và cả lão Ngụy, lão tứ.



Lâm Thiên ngây người, hôm nay là ngày gì mà Tả Vân Phi mới từ biệt xong đến Tiêu Bạch gọi điện thoại bảo rời đi?



Lâm Thiên gượng cười nói:



– Tiểu Bạch, ta cũng sẽ ghi nhớ ngươi, hãy chăm chỉ tu luyện trong Côn Luân, có lẽ tương lai ngươi sẽ thành thần, ha ha.



– Tiểu Bạch, lão tứ mới từ biệt với ta và lão Ngụy, hắn đi một đảo hoang tu luyện, nhờ ta nói một tiếng cho ngươi. Lão Ngụy ở bên cạnh, ngươi nói vài câu với hắn đi.



Lâm Thiên đưa di động cho Ngụy Phong, ngước nhìn trời, thở dài.