Tinh Giới

Chương 118 : Ngân long Ái Lệ Ti

Ngày đăng: 13:18 30/04/20


Chu Dao khó tin nói:



– Tiểu Lâm Tử, ta cảm giác sức lực của mình lớn hơn nhiều.



Lâm Thiên cười nói:



– Không phải cảm giác, là thật sự mạnh hơn nhiều. Cùng nhau chạy bộ đi, nàng cần quen với lực lượng mới tăng lên.



Chu Dao gật đầu, nàng cũng cảm giác thân thể mình hiện tại kỳ kỳ.



Chạy bộ hơn một tiếng sau Chu Dao miễn cưỡng thích ứng lực lượng hiện tại của mình.



Chu Dao lau mồ hôi trán nói:



– Thật không dám tin tưởng ta chạy bộ cũng có thể kiên trì hơn một giờ!



Lâm Thiên lòng máy động sử dụng một ma pháp nhỏ phong hệ, gió mát thổi qua.



Chu Dao kinh ngạc hỏi:



– Tiểu Lâm Tử, đây là...?



Lá thân cây bên cạnh không lung lay chút nào nhưng Chu Dao cảm nhận gió mát lồng lộng.



Lâm Thiên đáp:



– Đây là ma pháp, nhưng nàng cũng có thể hiểu là siêu năng lực, siêu năng lực khống chế gió.



Mắt Chu Dao lấp lánh sáng:



– Tiểu Lâm Tử còn biết ma pháp gì đó nữa không?



Lâm Thiên vươn tay ra, một quả cầu nước nhỏ hiện ra trong lòng bàn tay:



– Rất nhiều!



Lâm Thiên nói:



– Khát đúng không? Nước này là thuần thiên nhiên, ha ha.



Lâm Thiên ném quả cầu nước vào miệng Chu Dao há ra.



Mặt trời chiếu trên đỉnh đầu, trừ Lâm Thiên và Chu Dao ra sân thể dục to lớn không có người khác, nên hắn không e ngại gì biểu diễn mấy ma pháp nhỏ cho nàng xem. Những ma pháp lớn thì không thể dùng, nếu Lâm Thiên thả một con rồng lửa ra rất khó không làm người chú ý.



Chạy bộ xong Lâm Thiên cùng Chu Dao ăn cơm, hắn lại trông thấy Vương Hạo. Một thiếu nữ lung linh đi theo bên Vương Hạo, trông rất đáng yêu. Lâm Thiên thấy nàng thì thầm cười nhạt. Thiếu nữ đó không bình thường, có tu vi thượng nhẫn, đi chung với Vương Hạo thân thiết vô cùng, người bình thường không nhìn ra là giả bộ. Cảm giác Lâm Thiên nhạy bén cộng thêm đã hỏi qua Tiểu Linh, hắn biết thiếu nữ chẳng qua là mê hoặc Vương Hạo.



Lúc chọn thức ăn xong ngồi xuống, Chu Dao hỏi:



– Tiểu Lâm Tử, cô gái vừa rồi rất xinh đúng không?



Lâm Thiên cười gian:



– Như thế nào? Ghen sao? Yên tâm, ta sẽ không dính tới nữ gián điệp đảo quốc nhỏ phía đông.



Chu Dao kinh ngạc hỏi:



– Cô gái kia là gián điệp? Ta nhìn không giống!



Lâm Thiên trợn trắng mắt:



– Nếu ngay cả nàng cũng nhìn ra thì người ta làm sao ăn cơm nghề này?



– Đáng ghét, sao lại nói ta như vậy? Nếu Tiểu Lâm Tử đã nhìn ra tại sao không báo cảnh sát bắt nàng?



– Bắt? Làm sao bắt? Không chứng cứ thì không thể tùy tiện bắt người, chờ tới thời cơ thích hợp bắt trọn ổ chẳng phải càng tốt hơn? Ta thù rất dai, những gì Vương Hạo đã cho ta đến lúc đó sẽ trả hết cho hắn!
Lâm Thiên nói:



– Đi theo ta.



Lâm Thiên ra khỏi tiệm đi hướng học viện ma pháp Hán Tư.



Tuy Ái Lệ Ti đeo khăn che nhưng dáng vẻ xinh đẹp hấp dẫn nhiều người.



Một tử đệ quý tộc ăn mặc hoa lệ mắt mù tới gần:



– Vị tiểu thư này xin hỏi phương danh là chi? Bản nhân là...



Công tử chưa nói xong đã bị Lâm Thiên kêu cút ngắt ngang.



Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:



– Không muốn chết thì cút cho ta!



– Tiểu tử, ngươi là ai? Phụ thân của ta là...



Lâm Thiên hừ mạnh:



– Ta là người mấy hôm trước đốt lầu.



– A! Người... Người là Đại Ma Đạo Sư các hạ, xin lỗi xin lỗi, ta cút, cút đây!



Tử đệ quý tộc biến sắc mặt nhanh chóng thụt lùi lẩn mất trong đám đông.



Ái Lệ Ti mỉm cười nói:



– Không ngờ ngươi có tu vi Đại Ma Đạo Sư.



Lâm Thiên nói:



– Chút tu vi đó đương nhiên không đáng nhắc tới trước mặt Ái Lệ Ti tiểu thư.



Lâm Thiên dẫn Ái Lệ Ti đi hướng trúc lâu.



Nhã Sa thấy Lâm Thiên dẫn một nữ nhân đến, kinh ngạc hỏi:



– Ca ca, sao vậy?



Lâm Thiên mỉm cười nói:



– Ca ca tìm một bảo tiêu siêu lợi hại cho muội đây. Ái Lệ Ti tiểu thư, đây là muội muội của ta, Nhã Sa, cũng là người tiểu thư sẽ bảo vệ. Sư phụ của nàng là viện trưởng học viện này, lão Ốc Luân tu vi thánh giai.



– Lâm tiểu hữu quả nhiên biết tu vi của ta!



Ốc Luân viện trưởng cười to ra khỏi trúc lâu:



– Như thế nào? Không tin ta có thể che chở tiểu Sa sao?



Lâm Thiên cười cười, hắn nghe ra trong giọng nói của lão Ốc Luân chất chứa bất mãn.



Lâm Thiên vội phân bua:



– Lão Ốc Luân, dĩ nhiên ta tin tưởng rồi. Nhưng đôi khi lão Ốc Luân bận rộn chuyện của mình, không thể từng giây từng phút ở cạnh tiểu Sa, cho nên... Xin giới thiệu với lão Ốc Luân, vị này là Ái Lệ Ti đến từ tộc ngân long của long tộc!



Ái Lệ Ti nhẹ gật đầu nói:



– Tu vi của Ốc Luân viện trưởng không tệ.



Đối với Ái Lệ Ti đã tới đỉnh thánh giai thì Ốc Luân viện trưởng mới bước vào thánh giai chỉ nhận được một câu không tệ.