Tinh Giới

Chương 158 : Sự kiện vụ nổ (1)

Ngày đăng: 13:19 30/04/20


Lâm Thiên tức giận bật cười nói:



– Ngươi không sợ ca ca của Nhã Sa sao? Nghe nói ca ca của Nhã Sa là cao thủ thần giai!



Nữ nhân biến sắc mặt, cứng miệng nói:



– Sợ? Tại sao ta phải sợ? Không chừng hắn sẽ hắn bị ta hấp dẫn trở thành bạn trai của ta thì sao?



Nhiều người há hốc mồm, Nhã Sa cũng xoe tròn mắt. Ái Lệ Ti đeo mạng che mặt, vải mỏng rung nhẹ, Lâm Thiên biết nàng đang cười.



Lâm Thiên khinh thường nói:



– Xin lỗi, ta nghĩ thứ như ngươi có cởi hết nằm ở trước mặt hắn thì hắn cũng sẽ không nhìn cái nào.



Nữ nhân trước mắt Lâm Thiên tự phụ, trong mắt không người, hư vinh, quả là cực phẩm. Trừ bề ngoài tạm được ra nữ nhân này không có chút ưu điểm nào.



Nữ nhân đáp trả bằng nụ cưởi khinh thường:



– Tên nhà quê, ngươi nghĩ mình là hắn sao? Làm sao biết hắn nghĩ gì?



Nhã Sa kéo tay Lâm Thiên:



– Ca ca, chúng ta đi thôi, đừng cãi nhau với nàng.



Não nữ nhân chạy chậm một nhịp, nói không suy nghĩ:



– Ca ca? Tiểu yêu tinh nhà ngươi lại nhận một ca ca?



Nói xong nữ nhân biến sắc mặt hỏi:



– Ngươi... Ngươi là ca ca của tiểu yêu tinh?



Nữ nhân đã nhận ra mình gây rắc rối to nhưng vẫn thói quen thốt ra ba chữ tiểu yêu tinh.



Bốp!



Nguyên tố thổ tụ tập tát vào mặt nữ nhân thật mạnh, để lại năm vệt đỏ thắm rồi tan biến trên bầu trời.



– Nữ nhân kia, ngươi còn nói thêm một câu tiểu Sa là tiểu yêu tinh thì ta sẽ cho ngươi tìm Minh thần báo danh!



Lâm Thiên lạnh lùng nói:



– Giờ thì... Xin lỗi đi!



Nữ nhân hét chói tai:



– Ngươi... Ngươi bóp cổ ta, bẻ gãy pháp trượng của ta, tát ta một bạt tai còn bắt ta xin lỗi? Thế giới này còn vương pháp, thiên lý không vậy?



Người xung quanh bật cười. Vương pháp? Thiên lý? Những cái đó là ảo, thực lực mới là chân lý. Trước mặt cao thủ thần giai đứng trên đỉnh cao thế giới này còn nói vương pháp, thiên lý chẳng phải rất nực cười sao? Người ta là cao thủ thần giai, muội muội bị ngươi mắng một tràng, không giết ngươi ngay tại chỗ đã là rất nhân từ.


Tiểu Linh trả lời:



– Khoảng hai mươi lăm ngày nữa thưa chủ nhân, khi đó nâng cao đến tu vi Kim Đan kỳ, trong thế giới ma huyễn cỡ Pháp Thánh kiếm thánh giai.



Lâm Thiên cười khổ nói:



– Đến Kim Đan kỳ còn hai mươi lăm ngày, sắp phải đi Từ Hàng Tịnh Trai. Tề Tần là Kim Đan đại viên mãn, còn là trưởng lão Thục Sơn, khó khăn đây.



– Chủ nhân, chuyện tình cảm không chỉ có thực lực. Đêm hôm đó Thạch Huyên Hiên lộ ra vẻ yếu đuối của mình trước mặt chủ nhân, trong lòng nàng tất nhiên có bóng hình chủ nhân, nên chủ nhân mạnh hơn Tề Tần kia một chút. Nhưng nếu chủ nhân muốn được lòng mỹ nhân thì không dễ, chủ nhân còn độc thân thì xác suất rất cao, hơn tám mươi phần trăm. Nhưng hiện tại chủ nhân đã có Chu Dao, trong không gian Tinh Giới còn giấu hai mỹ nhân, xác suất thành công còn một phần trăm. Hay chủ nhân chơi chiêu gạo nấu thành cơm? Hi hi!



– Mưu ma chước quỷ cái kiểu gì! Nếu ta làm vậy thì Thạch Huyên Hiên hoặc giết ta hoặc sẽ tự sát.



Lâm Thiên ở trong đầu cười mắng:



– Xác suất một phần trăm sao... Thấp đến tội. Tiểu Linh, còn Tề Tần? Xác suất của Tề Tần là bao nhiêu?



– Điều kiện không đủ, không thể tính toán.



Bên ngoài đã là bảy giờ sáng, trời sáng trưng, tiếng đập cửa vang lên. Lâm Thiên mở cửa, Long Hạo Hải đứng bên ngoài.



Long Hạo Hải nói:



– Lão đại, máy bay lúc chín giờ nên sớm vậy đã đến quấy rầy.



Lâm Thiên gật đầu nói:



– Không sao, ngủ sớm dậy sớm tốt cho thân thể. Đi, ăn bữa sáng rồi ra sân bay. Ài, ta phát hiện mấy ngày nay cứ ba phen bốn lượt đi máy bay chạy tới chạy lui.



Hội hợp Khúc Phong và Lý Vân, bốn người ăn sáng trong khách sạn xong cũng tám giờ, khi tới sân bay chỉ còn mười phút trước khi cất cánh.



Từ Hàng Tịnh Trai là một tỉnh phương bắc, đi máy bay mất ba tiếng, còn ngồi xe, khoảng bốn, năm tiếng mới tới nơi.



Nhóm Lâm Thiên không thiếu tiền nên đặt khoang hạng nhất. Ngày thường không có nhiều khách đi khoang hạng nhất nhưng hôm nay thì chật kín.



Long Hạo Hải ngồi cạnh Lâm Thiên, truyền âm:



– Lão đại, những người này đa số có chung mục đích với chúng ta.



Lâm Thiên nhẹ gật đầu, khỏi cần Long Hạo Hải nói thì hắn cũng biết. Bằng vào tu vi đại viên mãn thiên giai, Lâm Thiên nắm rõ thực lực của đám người này. Trong khoang hạng nhất chỉ năm người không có tu vi, là hành khách bình thường. Những người khác tất nhiên đi Từ Hàng Tịnh Trai.



Lâm Thiên thầm cảm thán rằng:



– Hút nhiều người thật, chỉ chuyến bay này đã có hai mươi lăm người.



– Chủ nhân, mới sưu tầm tin tức trên mạng có hai máy bay đi tỉnh G đã nổ!



Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:



– Ngoài ra có một hành khách mới lên máy bay mang theo thuốc nổ, hai vụ nổ này xác suất cùng một tổ chức là chín mươi chín phẩy chín phần trăm.