Tinh Giới

Chương 159 : Sự kiện vụ nổ (2)

Ngày đăng: 13:19 30/04/20


– Chủ khủng bố? Kiểm soát an ninh làm trò gì vậy? Lại để người ta mang bom lên máy bay!



Lâm Thiên biến sắc mặt nói:



– Tiểu Linh, hành khách kia ở đâu?



Tiểu Linh trả lời:



– Trong khoang thường thưa chủ nhân.



Lâm Thiên nhắm mắt lại, cảm giác phô thiên cái địa vươn hướng khoang thường. Chớp mắt Lâm Thiên đã xác định kẻ mang bom.



– Tim đập như thường, thực lực chỉ mạnh hơn người bình thường một chút. Tiểu Linh, chắc đây là tử sĩ do tổ chức chuyên môn huấn luyện đúng không?



Tiểu Linh đáp



– Trên tám mươi phần trăm.



Lâm Thiên thầm nghĩ:



– Hai máy bay khác nổ sau khi cất cánh, chiếc này chắc cũng vậy.



Long Hạo Hải hỏi:



– Lão đại, sao vậy? Máy bay sắp cất cánh.



Lâm Thiên truyền âm cho Long Hạo Hải:



– Có một tên khốn mang bom lên máy bay!



Trong tai nghe của Long Hạo Hải truyền ra giọng nói:



– Tiểu Hải, ngươi và Lăng cố vấn đang trên máy bay đi tỉnh G đúng không? Hai máy bay bay đến tỉnh G đã nổ, tình nghi trên máy bay của các ngươi cũng có bom. Ngươi và Lăng cố vấn lập tức xuống máy bay, đi xe lửa!



Trong tai nghe là giọng của Hoàng Lương, tổ trưởng tổ Hoàng thuộc bốn tổ Thiên Địa Huyền Hoàng của Long tổ.



Long Hạo Hải lên tiếng:



– Tổ trưởng, trên máy bay chúng ta đúng là có bom, nhưng dường như Lâm lão đại đã phát hiện đối phương.



Hoàng Lương cười nói:



– Ha ha ha! Quên mất tu vi của Lăng cố vấn không kém gì ta, có hắn thì dễ tìm tên kia trên máy bay hơn. Vậy không có gì, nhớ phối hợp Lăng cố vấn hành động!



Tu vi cả Hoàng Lương cũng là đại viên mãn thiên giai, cùng đẳng cấp với Lâm Thiên. Nhưng tinh thần lực của Lâm Thiên mạnh hơn Hoàng Lương nhiều, phạm vi gã cảm ứng chỉ đến hai trăm thước, Lâm Thiên thì năm trăm thước, nhiều hơn gấp đôi.



Long Hạo Hải khẽ nói:



– Tuân lệnh tổ trưởng!



Thấy Lâm Thiên đứng lên, một tiếp viên hàng không thanh thuần xinh đẹp bước tới nói:



– Tiên sinh, máy bay sắp cất cánh, mời ngồi yên tại chỗ, cột dây an toàn.



Lâm Thiên nói:



– Ta có việc đi khoang thường.


– Nhưng ta là thánh nữ của Từ Hàng Tịnh Trai, ta không thể. Cho nên sư muội, xin đừng hỏi ta có người trong lòng không.



Thiếu nữ kéo tay Thạch Huyên Hiên, xin lỗi:



– Sư tỷ, xin lỗi!



Im lặng một lúc, thiếu nữ mở miệng nói:



– Sư tỷ, có lẽ... Sự việc còn đường cứu vãn. Tề Tần của Thục Sơn có tu vi Kim Đan đại viên mãn, nếu hắn đề nghị sư phụ lại chọn thánh nữ mới thì...



– Sư muội, đừng nói nữa! Thánh nữ làm sao có thể nói đổi liền đổi?



Thạch Huyên Hiên nói:



– Sư muội, lần này có rất nhiều thanh niên tài tuấn đến Từ Hàng Tịnh Trai chúng ta. Sư muội xinh đẹp như vậy khi đó sẽ được nhiều người theo đuổi, sư muội chưa trải đời nhiều, đừng để người ta nói ngon ngọt lừa gạt.



Thiếu nữ cười nghịch ngợm:



– E rằng bọn họ đều bị sư tỷ hấp dẫn, không thèm chú ý con vịt xấu xí như ta!



Thạch Huyên Hiên mỉm cười nói:



– Chờ tới lúc đó sư muội chú ý một chút, có việc gì hãy nói cho sư tỷ và sư phụ biết.



Thiếu nữ thè lưỡi nói:



– Ta chỉ nói với sư tỷ, ta sợ bị sư phụ mắng.



Thiếu nữ như bươm bướm nhẹ nhàng đạp tảng đá bay xa bốn, năm thước, chớp mắt mất hút trong tầm mắt Thạch Huyên Hiên.



– Hắn có đến không?



Thạch Huyên Hiên buông tiếng thở dài:



– Tốt nhất là đừng, tu vi trung giai địa giai nếu bị người đánh thương thì không hay.



Đội xe lái đi bốn, năm tiếng, khi mặt trời sắp khuất núi thì đến một trấn nhỏ. Từ Hàng Tịnh Trai cách nơi này khoảng mười km. Đường về sau không thể lái xe, chỉ có thể đi bộ. Trong trấn nhỏ chỗ nào cũng đậu xe hơi xa hoa. Lâm Thiên líu lưỡi nhìn, chỗ này quy mô lớn hơn triển lãm xe hơi nhiều.



Lâm Thiên kinh ngạc hỏi:



– Kỳ lạ, sao không thấy người đâu? Chuyện như vậy sao không lên báo này nọ?



Long Hạo Hải cười nói:



– Lão đại không biết sao? Mười ngày trước trấn nhỏ đã trống, mọi người trong trấn đi du lịch tập thể, chi phí do một số đại thế gia tài trợ nên chỗ này không có người. Tin tức truyền thông thì... Lão đại đang ở Trung Quốc, truyền thông nằm trong tay các đại thế lực, bọn họ có muốn đưa tin cũng không dám. Nhưng xem trên mạng chắc chắn sẽ có tin tức về vụ này, sức mạnh internet rất lớn.



Lâm Thiên gật đầu xuống xe, rời khỏi thành phố, không khí nơi này rất trong lành.



Lâm Thiên hít sâu, nói:



– Không tệ, nguyên khí thiên khí nơi này cao hơn thành phố mười điểm.



Khúc Phong, Lý Vân bước xuống xe.



Khúc Phong cười nói:



– Đương nhiên rồi, nơi này đã gần Từ Hàng Tịnh Trai. Thời cổ nghe nói Từ Hàng Tịnh Trai là đại phái tu chân, chỗ môn phái đương nhiên không chọn nơi linh khí thấp.