Tinh Giới
Chương 160 : Diệu Mộng tiên nữ
Ngày đăng: 13:19 30/04/20
Bảy, tám chục người bước xuống xe. Đa số quen biết nhau, dù sao cùng đẳng cấp lại là thanh niên với nhau.
Một người ăn mặc lòe loẹt tiến lên bắt chuyện:
– Khúc huynh, Lý huynh, thì ra hai người cũng đi. Hai vị huynh đệ này hơi lạ mặt.
Khúc Phong mỉm cười nói:
– Thịnh hội như thế đi giúp vui cũng tốt.
Khúc Phong không quá thích thanh niên mặc lòe loẹt này.
Mắt thanh niên lóe tia dâm dục nói:
– Ha ha ha, Từ Hàng Tịnh Trai nhiều người đẹp, bình thường không quá hoan nghênh khách nhân đến, lần này là cơ hội hiếm có.
Lâm Thiên nhìn mà cau mày, xếp thanh niên vào danh sách miễn tiếp xúc. Nam nhân hơi háo sắc không phải sai lầm lớn trong mắt Lâm Thiên, nhưng nhưng thấy mỹ nữ thì không kiềm được lộ rõ tia sáng dục vọng, loại người đó không làm việc lớn được, không đáng kết bạn.
Thanh niên vẫn cứ oang oác không ngừng. Lâm Thiên cất bước đi tới, Long Hạo Hải thấy thế cũng chạy theo.
Thanh niên bực tức nhìn bóng lưng Lâm Thiên và Long Hạo Hải:
– Khúc huynh, hai người này mà ai mà không lễ phép gì hết.
Lý Vân lạnh nhạt nói:
– Khúc huynh, chúng ta đi thôi, không thì nhóm Lâm huynh sẽ đi xa. Đoan Mộc huynh, khuyên ngươi đừng gây sự trong Từ Hàng Tịnh Trai, càng đừng chọc vào hai người kia!
Thanh niên sắc mặt âm trầm hỏi:
– Hai người đó lai lịch lớn lắm sao?
Lý Vân gật đầu nói:
– Người ta tùy tiện nói một câu có lẽ sẽ là tai nạn lớn cho Đoan Mộc gia tộc.
Thanh niên không qua ngu, Lý Vân nói những lời như thế đã là quá tốt bụng.
Thanh niên vội cảm ơn:
– Đa tạ Lý huynh đã báo.
Nhưng không biết thanh niên sẽ nghe vào não được mấy phần.
Cười với thanh niên rồi Khúc Phong, Lý Vân sử dụng thân pháp đuổi theo nhóm Lâm Thiên.
Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:
– Chủ nhân, có mấy quốc gia sử dụng vệ tinh chú ý nơi này.
Lâm Thiên nhíu mày hỏi:
– Tiểu Linh, có thể khống chế những vệ tinh không?
Tiểu Linh kiêu ngạo trả lời:
– Đương nhiên được. Những vệ tinh kết nối internet, miễn là lên mạng thì không có gì Tiểu Linh không làm được!
Lâm Thiên nhếch môi cười tà:
– Được, nếu ngươi không đánh lại thì ta sẽ ra tay sau!
Mạc Hùng nói:
– Đối phó một tiểu tử vô danh nho nhỏ thì ta vẫn có nắm chắc!
Hiện tại không phải cổ đại, tin tức phát đạt vô cùng, bọn họ nắm rõ cao thủ thanh niên trong mỗi gia tộc. Trong đầu huynh đệ Mạc thị không có tên Lâm Thiên.
Một hậu kỳ địa giai lại dám buông lời ngông cuồng tự tin đối phó hắn, Lâm Thiên thầm buồn cười.
Lâm Thiên ngoắc ngón tay:
– Các ngươi cùng lên đi!
– Lão đại, ra tay nhẹ chút. Con người huynh đệ Mạc thị không tệ, có một lần hỗ trợ đối phó hai kẻ thù nhẫn giả.
Từng đối phó hai kẻ thù nhẫn giả?
Lâm Thiên gật gù, ánh mắt nhìn hướng huynh đệ Mạc thị mềm mại hơn nhiều.
Lâm Thiên lạnh nhạt mở miệng nói:
– Lâm Thiên, thực lực thiên giai.
Thiên giai? Mọi người giật bắn người, huynh đệ Mạc thị cũng vậy.
Mạc Hùng rụt về bước chân:
– Ca, cùng lên!
Mạc Anh suy nghĩ một lúc, lắc đầu nhìn hướng Lâm Thiên:
– Ta là Mạc Anh, hắn là đệ đệ của ta, Mạc Hùng. Ngươi mạnh hơn chúng ta, mời ngươi lên trước.
Không đánh? Mọi người hơi thất vọng nhưng cũng hợp lý. Thực lực thiên giai thì dù Mạc Anh, Mạc Hùng có hợp sức cũng không có phần thắng lớn. Hơn nữa hai người đánh một dù thắng cũng không vẻ vang gì.
Lâm Thiên gật đầu, bước lên thềm đá, mười bậc một lần.
Lâm Thiên đi lên không lâu thì một nam nhân mặc đồ tây trắng rất đẹp trai cũng bước lên cầu thang. Thềm đá như chạy điện làm nam nhân hét rầm lên, tóc dựng đứng.
– A!
Hiển nhiên nam nhân lớn hơn ba mươi tuổi nhưng cố tình muốn leo thang, hình tượng tuấn tú đẹp trai thoáng chốc bị phá hủy.
Đằng sau người đó, một nam nhân đang định bước lên cầu thang biến sắc mặt, cười gượng:
– Ta chợt nhớ có chuyện quan trọng, nên không lên núi.
Nam nhân bị điện đầu bốc khói giận dữ mắng:
– Đáng giận, đây là đạo đãi khách của Từ Hàng Tịnh Trai các ngươi sao?
– Xin lỗi, lần này ngươi không thuộc về khách của Từ Hàng Tịnh Trai. Chỗ Từ Hàng Tịnh Trai nhỏ, một lần không chứa hết nhiều người nên ra hạ sách này, vô cùng bất đắc dĩ.
Diệu Mộng tiên nữ nói:
– Nếu ngươi có gì bất mãn thì bần nhi có thể phản ánh với trai chủ, Tử Quang Chân Nhân, Thiên Tâm đ*o Trưởng giùm cho.