Tinh Giới

Chương 165 : Nguyên

Ngày đăng: 13:19 30/04/20


Lâm Thiên mở mắt ra, đáy mắt dường như có tia sáng tím lóe qua. Trong phòng không gió chợt nổi luồng gió nhẹ, Lâm Thiên mới lộ ra chút khí thế đã có hiệu quả đó.



Lâm Thiên thì thào:



– Đây chính là Kim Đan kỳ sao? Cảm giác rất tốt. Trong cơ thể người khác kết Kim Đan, sao trong người ta ra thứ kỳ lạ này?



– Chủ nhân không đi con đường bình thường nên tất nhiên sẽ không kết ra Kim Đan gì đó. Trong hạ đan điền của chủ nhân có vầng sáng bạc trắng, đốm nhỏ màu tím trong vầng sáng gọi là nguyên. Tạm thời nó có hiệu quả như Kim Đan, có thể cung cấp năng lượng khi chủ nhân chiến đấu.



Lâm Thiên nói thầm trong đầu:



– Nguyên? Nhỏ thật, vật nhỏ này không lớn hơn cây kim bao nhiêu.



Tiểu Linh nói:



– Chủ nhân không biết hàng, lần này tiến bộ đa số năng lượng dùng để tạo ra thứ nhỏ bé này, mất ba vạn duy giới lực. Để tăng tố chất thân thể Lâm Thiên chỉ cần tám ngàn duy! Hiện tại độ mạnh tế bào của chủ nhân là năm ngàn, sức sống tế bào là năm ngàn, tinh thần lực đến tám ngàn. Về mặt tinh thần lực không yếu hơn người Nguyên Anh sơ kỳ.



Lâm Thiên gật gù, siết chặt nắm đấm. Không khí trong lòng bàn tay không kịp thoát đi phát ra tiếng nổ.



– Tố chất thân thể đúng là nâng cao nhiều.



Hiện Lâm Thiên không thể cảm nhận nguyên trong hạ đan điền mạnh cỡ nào, nhưng hắn biết lực lượng tăng lên nhiều.



– Tiểu Linh, lần này dốc hết sức chú ý tình huống trong người dường như càng dễ kiểm soát lực lượng hơn.



Tiểu Linh cười tủm tỉm:



– Đương nhiên rồi, trước kia tinh thần lực của chủ nhân quá yếu không đủ để duy trì nội thị thân thể, hiện tại tinh thần lực tăng vọt rất nhiều nên có chút tác dụng.



Lâm Thiên mỉm cười, tinh thần lực trướng lớn, hắn cảm giác đầu óc tỉnh táo nhiều, toàn thời gian càng rõ ràng hơn.



Long Hạo Hải chưa trở về. Lòng Lâm Thiên máy động, linh hồn thể xuất hiện trong Tinh Giới.



Lâm Thiên huơ tay múa chân, cười nói:



– Không tệ, không nói cái khác, ít nhất cảm giác lực lượng không khác mấy.



Tiểu Linh nói:



– Chủ nhân, trong không gian Tinh Giới trừ không có thân thể thật sự ra những cái khác giống nhau.



Lâm Thiên nhắm mắt lại, tâm thần chìm vào thân xác. Quả nhiên trong hạ đan điền vầng sáng bạc vẫn còn nguyên.



Lâm Thiên cảm thán, nhìn quanh:
– Rắc rối có thể biến thành động lực tu luyện.



Tuyết Vô Cơ hừ mũi:



– Chiến hay không?



Lâm Thiên chỉ đám người lui ra sau:



– Cho ta biết tại sao bọn họ sợ nàng?



Tuyết Vô Cơ lạnh lùng nói:



– Chẳng qua ta từng giết hơn mười người từ chối khiêu chiến, bọn họ sợ ta khiêu chiến nên lùi xa chút, một đám nhát gan!



Vẻ mặt đám người căm giận nhưng cũng biết bằng thực lực của bọn họ không đánh lại Tuyết Vô Cơ đang ở đỉnh bạch ngân chiến sĩ.



Lâm Thiên cười to bảo:



– Tốt, ta đồng ý. Ta đang định ra thành huấn luyện, đi theo ta. Nếu thua thì đêm nay rửa sạch chờ ta trên giường!



Lâm Thiên tự nhận mình không phải người tốt, Tuyết Vô Cơ cũng chẳng phải loại thuần khiết gì. Tuyết Vô Cơ đã tự đưa lên cửa, nếu mèo còn đẩy mỡ ra thì hơi bị giả tạo.



Đám người xem thấy Lâm Thiên đồng ý thì thở phào. Lâm Thiên đã đồng ý vậy Tuyết Vô Cơ sẽ không tìm bọn họ khiêu chiến nữa.



Nhiều người thầm nghĩ:



– Nữ nhân điên này, sau ngày mai phải đổi nơi khác tu luyện, không ngờ nữ nhân điên này chạy tới đây.



Người tụ tập ngày càng nhiều, đi theo Lâm Thiên và Tuyết Vô Cơ ra ngoài thành.



Vừa ra khỏi thành đã thấy ngay đám đông chênh lệch tu vi thế nào. Người tu vi kém đi ba, bốn mươi thước liền ngừng. Chỉ đến tu vi hắc thiết chiến sĩ mới dám vượt qua khoảng cách năm mươi thước tiếp tục tiến lên.



Chịu được trọng lực gấp năm lần là đến đẳng cấp hắc thiết chiến sĩ, cực hạn chịu đựng của hắc thiết chiến sĩ là gấp hai mươi lần, tức là tối đa đi ra hai trăm thước.



Hơn hai trăm thước là thanh đồng chiến sĩ, cực hạn chịu đựng trọng lực tiêu chuẩn gấp tám mươi lần.



Rất nhanh hai trăm thước đã tới, đa số người dừng bước, hâm mộ nhìn người tiếp tục tiến lên. Bọn họ chỉ đến hắc thiết chiến sĩ, hai trăm thước là cực hạn của họ. Mười thước sẽ tăng trọng lực gấp đôi, đây không đùa được, đến cuối cùng đừng nói trọng lực gấp đôi, chỉ tăng thêm không phẩy trọng lực thì họ cũng không chịu nổi.



Các hắc thiết chiến sĩ tìm đúng điểm trọng lực lớn nhất mình có thể chịu đựng, vất vả chống thân thể. Bọn họ hâm mộ những người đi tiếp nhưng càng hiểu rằng nếu không cố gắng thì tu vi hiện tại cũng khó giữ được, con đường tu luyện như đi ngược dòng nước, không tiến sẽ lùi.



Sắc mặt Lâm Thiên như thường tiến lên trước, hắn không đi nhanh, tâm tình bình tĩnh, dùng tâm cảm nhận lực lượng trong cơ thể. Lâm Thiên cẩn thận điều khiển không vì trọng lực mà đột nhiên thay đổi hoặc nặng hoặc nhẹ. Cách Lâm Thiên một thước, Tuyết Vô Cơ lặng im tiến lên, sắc mặt nhẹ nhàng. Tuyết Vô Cơ có tu vi cấp bạch ngân, ứng đối chút trọng lực trên con đường phía trước không quá khó khăn.