Tinh Giới

Chương 164 : Kim Đan kỳ

Ngày đăng: 13:19 30/04/20


Khi Lâm Thiên đến rừng tre, không khí u tĩnh trang nhã cảm nhiễm hắn, khí thế dường như tăng vọt không điểm dừng chậm rãi ngừng, thu về. May mắn là thế không thì tinh thần của Lâm Thiên luôn chìm trong cảnh giới duy ngã, cuối cùng không chịu nổi tan vỡ.



Giọng Tiểu Linh vang trong đầu Lâm Thiên:



– Chủ nhân, có tin tốt và tin xấu, chủ nhân muốn nghe tin nào?



– Tin tốt!



Người bình thường sẽ chọn nghe tin xấu trước, Lâm Thiên thì muốn nghe tin tốt.



– Không có nhiều tin tốt. Một là chủ nhân mới rồi chìm trong cảnh giới ngộ đạo đặc biệt, loại cảnh ngộ này người bình thường cả đời cũng không đụng được một lần. Cảnh giới của chủ nhân tăng mảng lớn, đã vượt qua Nguyên Anh kỳ đến cảnh giới cao thủ xuất khiếu kỳ. Hai là mới rồi trong cảnh giới ngộ đạo thân thể của chủ nhân nhanh chóng đặt nền mỏng vững chắc sau khi tăng tiến gây bất ổn. Nếu chủ nhân muốn thì có thể lập tức hao phí giới lực từ đại viên mãn thiên giai tăng lên tới Kim Đan kỳ. Ba là tinh thần lực của chủ nhân tăng trưởng trên diện rộng đã miễn cưỡng có thể so sánh với cao thủ Nguyên Anh kỳ.



Lâm Thiên há hốc mồm, ích lợi quá nhiều rồi.



Lâm Thiên mừng rỡ hỏi:



– Tiểu Linh, bây giờ tinh thần lực của ta có thể so sánh với cao thủ Nguyên Anh kỳ rồi?



Tiểu Linh nói:



– Yếu hơn Nguyên Anh kỳ nhưng mạnh hơn Kim Đan đại viên mãn một chút.



Dù yếu hơn Nguyên Anh kỳ nhưng Lâm Thiên đã vô cùng thỏa mãn. Tưởng tượng mới rồi chỉ là đại viên mãn thiên giai bỗng chốc tinh thần lực mạnh hơn Kim Đan đại viên mãn, niềm vui bất ngờ quá lớn. Lòng tham không biết đủ không phải chuyện tốt, Lâm Thiên rất rõ ràng điều này.



Lên lầu trúc, ánh trăng từ cửa sổ chiếu vào chiếc giường đặt gần khung cửa sổ.



Lâm Thiên đi qua nằm xuống, nhắm mắt lại hít sâu một hơi:



– Tiểu Linh, nói tin xấu đi. Nhiều tin tốt thế này e rằng tin xấu của ngươi càng khiến người giật mình đúng không?



Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:



– Chủ nhân biết tên gọi khí thế vừa lĩnh ngộ là gì không?



Lâm Thiên trợn trắng mắt:



– Sao ta biết được? Trước khi có được Tinh Giới thì ta chỉ là một người bình thường, sau khi được Tinh Giới mỗi việc làm gì ngươi đều biết. Nhưng ta nhớ rõ cảm giác vừa rồi, như thể toàn thiên địa bị ta giẫm dưới chân. Cảm giác đó rất chân thật, giờ ngẫm lại thấy khó tin.



Tiểu Linh nói:



– Chủ nhân, khí thế vừa rồi rất hiếm có, nó có tên gọi là vô thiên duy ngã. Tên rất kiêu ngạo bá đạo đúng không? Với khí thế đó chủ nhân có thể phát huy thực lực trăm phần trăm, đối thủ thì tối đa phát huy ra tám mươi phần trăm. Đương nhiên đối thủ đây là cùng đẳng cấp, nếu kẻ địch thực lực cao hơn chủ nhân rất nhiều thì dù chủ nhân có khí thế bá đạo cũng không sinh ra ảnh hưởng nhiều cho đối phương.



Lâm Thiên nhíu mày nói:
Tuy dù là Kim Đan kỳ cũng thua xa Kim Đan đại viên mãn nhưng tinh thần lực của Lâm Thiên cao hơn Tề Tần, cộng thêm lĩnh ngộ khí thế vô thiên duy ngã, vẫn có chênh lệch nhưng nhỏ hơn nhiều.



Tiểu Linh nói:



– Tốt thưa chủ nhân. Nhưng chủ nhân phải nhanh chóng tăng mạnh khống chế lực lượng, không thì người khác dễ dàng nhìn ra tu vi của chủ nhân. Hơn nữa không thể hoàn hảo khống chế lực lượng là chuyện vô cùng nguy hiểm.



Lâm Thiên nhíu mày nói:



– Tiểu Linh, thân thể của ta không tiến vào, ý thức thể đi vào giống như bây giờ thì rèn luyện khống chế lực lượng có hiệu quả không?



Tiểu Linh trả lời:



– Có hiệu quả, nhưng vì thiếu ký ức thân thể nên hiệu quả chỉ cỡ tám mươi phần trăm.



Lâm Thiên nhíu mày nói:



– Vậy bắt đầu đi. Tám mươi phần trăm, theo kinh nghiệm nhiều lần của ta thì một đêm miễn cưỡng khống chế được.



Tiểu Linh nói:



– Tốt thưa chủ nhân, ý thức quay về thân thể trước đi, dùng tâm cảm nhận mỗi điểm lực lượng tăng mạnh sẽ giúp chủ nhân rút ngắn nhiều thời gian.



Lâm Thiên nhìn Dương Thi, Dương Tuyết:



– Thi nhi, Tuyết nhi, lát gặp lại.



Ý thức trở về thân thể, Lâm Thiên nhanh chóng khiến mình tĩnh tâm lại, chỉ chừa chút thần thức chú ý bên ngoài. Đa số lực chú ý Lâm Thiên tập trung vào bên trong cơ thể mình. Khi sức chú ý tập trung vào người, Lâm Thiên cảm giác mỗi tế bào tràn ngập năng lượng mạnh mẽ.



Lâm Thiên thầm cảm thán rằng:



– Rất thần kỳ, một tế bào nho nhỏ lại chứa được nhiều năng lượng như vậy.



Đột nhiên dòng nước ấm từ thiên trung khí hải phần ngực chảy ra, dòng nước ấm chia thành vài luồng khuếch tán toàn thân Lâm Thiên. Vài luồng nước ấm lại chia nhánh ra, muôn vàn nước ấm chui vào mỗi tế bào.



Lòng Lâm Thiên không còn tạp niệm, tất cả tinh thần tập trung vào cảm nhận lực lượng toàn thân lớn mạnh. Tinh thần lực không thua kém Nguyên Anh kỳ bao nhiêu nhờ dòng nước ấm mà lại tăng tiến.



Thời gian trôi qua từng phút, trong hạ đan điền của Lâm Thiên chậm rãi xuất hiện một đoàn sáng màu bạc trắng. Chính giữa vầng sáng như có một đốm nhỏ màu tím nhạt, nhiều dòng nước ấm chảy vào trong đan điền hóa thành từng tia sáng bạc trắng hòa vào vầng sáng. Vầng sáng bạc trắng không tĩnh mà quay theo chiều thuận kim đồng hồ rất chậm. Vầng sáng bạc trắng xoay tròn, đốm nhỏ tím nhạt chính giữa vầng sáng càng đậm nét hơn.



Lần này mất thời gian hơn trước nhiều, một tiếng qua đi trong đầu Lâm Thiên mới vang lên giọng Tiểu Linh:



– Chủ nhân, xin chúc mừng, tu vi đến đẳng cấp Kim Đan kỳ, hơn nữa không phải Kim Đan sơ kỳ mà là trung kỳ! Còn một tháng cho lần sau tiến bộ, khi đó có thể nâng cao đến Kim Đan đại viên mãn.