Tinh Giới

Chương 163 : Khí thế duy ta độc tôn

Ngày đăng: 13:19 30/04/20


Lâm Thiên nhẹ gật đầu, ngực nghẹn lại.



Lâm Thiên đang vùi đầu ăn cơm chay lạt thếch, bên Thạch Huyên Hiên đã có thanh niên trẻ tới gần.



– Thạch Huyên Hiên cô nương, tại hạ là Thu Vũ, thiếu trang chủ của Thiên Nhất sơn trang. Thạch Huyên Hiên cô nương xinh đẹp thiên hạ vô song, hôm nay được thấy là phước ba đời.



Thanh Minh liếc thanh niên áo trắng, nhỏ giọng nói:



– Người này hơi bất phàm.



Với vẻ đẹp của Thạch Huyên Hiên bình thường ai thấy tuy có ý tưởng muốn làm quen nhưng vì trong lòng ngại ngùng mà không dám tới gần, thanh niên này thuộc loại tự tin.



Mặc dù lòng can đảm đáng khen nhưng giai nhân không lĩnh tình, Thạch Huyên Hiên không thèm ngẩng đầu lên.



Thanh niên mặt lúc đỏ lúc trắng, có chút tức giận nói:



– Thạch Huyên Hiên, tuy nàng xinh đẹp thật nhưng không cần kiêu ngạo vậy đi? Lần đầu tiên bản công tử khách sáo với một nữ hài tử như vậy!



Thạch Huyên Hiên lạnh nhạt nói:



– Thanh Ngưng là thánh nữ của Từ Hàng Tịnh Trai, sư phụ đã dặn không thể có lời nói, hành động quá thân mật với nam nhân nào, nếu không sẽ bị sư phụ xử phạt, bao gồm nam nhân có hành động thân thiết với ta. Công tử đã ăn cơm xong thì mau đi đi.



Nhà ăn tĩnh lặng chỉ có giọng nói Thạch Huyên Hiên vang vọng. Lâm Thiên rất quen thuộc thanh âm đó nhưng lại hơi khác, đêm đó Thạch Huyên Hiên biểu hiện như một tinh linh phàm dục, bây giờ thì nàng là tiên nữ xuất trần.



– Chẳng lẽ vì sư phụ của nàng nên Huyên Hiên mới không nói chuyện với ta?



Lâm Thiên nghe Thạch Huyên Hiên nói mấy câu đó trong lòng như qua cơn mưa trời lại sáng, đồ ăn chay bỗng ngon hơn nhiều.



Lâm Thiên nói thầm trong đầu:



– Tiểu Linh, Tiểu Linh ra mau! Mới rồi Thạch Huyên Hiên có điều kiêng kỵ nên không nói chuyện với ta đúng không?



Tiểu Linh khinh bỉ nói:



– Chủ nhân ngốc, rốt cuộc hơi thông một chút. Nhân loại các người nói người đang yêu thì chỉ số thông minh gần bằng không, chủ nhân chưa chính thức yêu mà trí tuệ đã dưới số không!



– Mới rồi lúc Thạch Huyên Hiên thấy chủ nhân thì tim đập nhanh hơn mười phần trăm, bây giờ nhanh hơn bình thường bốn phần trăm, nên nàng chắc chắn có chút hảo cảm với chủ nhân. Nhưng để chút hảo cảm chuyển thành tình yêu thì phải dựa vào chủ nhân!



– Tiểu Linh chỉ nhắc một câu, không có thực lực mạnh mẽ thì giữa chủ nhân và Thạch Huyên Hiên tuyệt đối là không có khả năng. Chủ nhân phải dùng lòng thành cảm động nàng, dùng thực lực cường đại chinh phục nàng!



Lâm Thiên nói:



– Trời, Tiểu Linh thành chuyên gia tình yêu rồi.



– Thạch Huyên Hiên cô nương, quy định của Từ Hàng Tịnh Trai các người không có chút đạo lý!



Thanh niên hừ lạnh một tiếng:


– Sư Sư, nàng còn muốn ta chờ thêm năm mươi năm sao?



Nếu người ngoài thấy Thiên Tâm đ*o Trưởng cười khổ sẽ kinh ngạc rớt cằm. Nhìn Thiên Tâm đ*o Trưởng cười đã rất khó khăn, không mấy người thấy Thiên Tâm đ*o Trưởng cười khổ.



Lý Sư Sư lắc đầu nói:



– Thiên Tâm, chúng ta đã già, bây giờ ta là lão yêu bà hơn trăm tuổi.



Thiên Tâm đ*o Trưởng nói:



– Sư Sư, ta già rồi, tóc hơi bạc, nàng thì vẫn trẻ tuổi xinh đẹp như xưa. Nếu nàng đi chung với cô bé Thạch Huyên Hiên thì người ta sẽ tưởng hai người là tỷ muội.



Đạo tâm của Lý Sư Sư rung động, mặt ửng hổng như thiếu nữ ngại ngùng, nhưng chỉ giây lát sau biến mất.



– Thiên Tâm, bây giờ ta là tổ sư của Từ Hàng Tịnh Trai, ta phải làm tròn trách nhiệm. Nếu ta dẫn đầu trái với pháp lệnh tổ tông thì về sau làm sao gặp liệt tổ liệt tông?



– Sư Sư, tuy chúng ta đều là Kim Đan kỳ đại viên mãn nhưng tự hiểu trong lòng mình vẫn cố chấp thì không đột phá được. Tuy Kim Đan kỳ có thể sống mấy trăm tuổi nhưng không có nhiều lần năm mươi năm.



Thiên Tâm đ*o Trưởng khẽ thở dài:



– Lần trước khi ta gặp nàng là năm mươi năm trước, chớp mắt năm mươi năm đã qua. Sư Sư, trước kia nàng rất dũng cảm, sao bây giờ nhát gan rồi?



Lý Sư Sư buồn bã nói:



– Trước kia tuy ta là thánh nữ nhưng chỉ có thân phận đệ tử, hiện tại ta là tổ sư trên trăm đệ tử Từ Hàng Tịnh Trai, chú ý mỗi tiếng nói cử động nhiều hơn trước.



– Nếu không thể sống vui vẻ thì tu vi đầy mình có ích gì?



Thiên Tâm đ*o Trưởng trầm giọng nói:



– Sư Sư, ta hiểu khổ tâm của nàng nhưng ta vẫn muốn nói, nàng kiên trì thế này chỉ vô nghĩa. Ta không biết ngày xưa tổ sư Từ Hàng Tịnh Trai đặt ra quy định như vậy là muốn gì, khiến đệ tử thi hệ sau mất quyền lợi theo đuổi hạnh phúc. Đây là cách làm rất ích kỷ!



Lý Sư Sư nạt:



– Thiên Tâm, ngươi không được nói như vậy!



Thiên Tâm đ*o Trưởng khẽ thở dài:



– Ài.



Trong Thánh Nữ cung.



Thạch Huyên Hiên cảm nhận khí thế quen thuộc mà xa lạ, nàng vừa mừng vừa sợ.



– Tiến bộ, không ngờ tiến bộ mau như vậy. Khí thế này ít nhất phải là cao thủ thiên giai mới phát ra được! Khí thế rất bá đạo, có thể ảnh hưởng kiếm tâm thông minh của ta!



Cùng lúc đó, vài chỗ trong toàn Từ Hàng Tịnh Trai vang lên kêu, nhưng không có người đến quấy rầy Lâm Thiên. Bọn họ biết Lâm Thiên đang trong giây phút ngộ đạo đặc biệt, nếu quấy rầy sẽ làm mất cơ hội, khi đó kết thù không đội trời chung với hắn.