Tinh Giới
Chương 209 : Uy của Trung Quốc
Ngày đăng: 13:20 30/04/20
Lâm Thiên xuống lôi đài, hắn không ở lại xem so đấu. Những cao thủ mạnh nhất của thế lực khác hầu như bị Lâm Thiên phế, trong tình huống này mà nhóm Hình Thiên còn không ứng đối được thì Lâm Thiên không biết nên nói cái gì.
Lâm Thiên đi tới gian phòng Chu Dao ở, hắn ôm nàng dịu dàng hỏi:
– Dao nhi thấy sao rồi?
Chu Dao liếc xéo Lâm Thiên:
– Ta vốn không bị gì, vậy mà Thiên không cho ta đi xem so đấu!
Đêm qua là lần đầu tiên của Chu Dao, với độ mạnh thân thể và năng lực phục hồi hiện tại của Chu Dao thì chút vết thương đó không nặng. Nhưng Lâm Thiên vẫn dặn dò hôm nay Chu Dao phải nằm trên giường nghỉ ngơi.
Lâm Thiên cắn tai Chu Dao cười tà:
– Ha ha ha, không sao hết? Vậy chúng ta làm một hiệp nữa không?
Lỗ tai là một trong những điểm nhạy cảm của Chu Dao, tối qua Lâm Thiên đã mò ra.
Chu Dao rên rỉ, nàng đẩy Lâm Thiên ra, nạt:
– Ban ngày ban mặt, so đấu mới vừa bắt đầu, tổ trưởng như Thiên sao có thể chạy về như vậy? Để Huyên Hiên biết thì tệ lắm biết không? Hiện tại Thiên nên cùng Huyên Hiên!
Lâm Thiên cười nói:
– So đấu của ta hôm nay coi như kết thúc, có lẽ tất cả cuộc đấu lôi đài của ta cũng chấm dứt.
Nếu không ai dám lên lôi đài số một mà Lâm Thiên bá chiếm thì cuộc đấu lôi đài của hắn đến đây là hết.
Chu Dao kinh kêu:
– Thiên bị xóa mất tư cách so đấu?
Lâm Thiên lắc đầu khều mũi nhỏ của Chu Dao:
– Tiểu nha đầu này nghĩ lão công của nàng như vậy sao? Làm sao ta có thể bị xóa mất tư cách so đấu? Chẳng qua ta thắng vài trận, không ai dám cho ta lên lôi đài nữa. Huyên Hiên nói muốn yên tịnh một mình.
Chu Dao nói:
– Đã một, hai trăm tuổi rồi không chịu già?
Ngoài miệng Lâm Thiên ngoan ngoãn kêu một tiếng Long lão ca.
Lâm Thiên hỏi:
– Tối nay Long lão ca tới đây chắc không chỉ vì dặn ta đừng nương tay đi? Bọn họ muốn hạ sát thủ thì ta sẽ không nương tình, không cần Long lão ca căn dặn gì.
Mắt Long Lăng Thiên long lanh nhìn Lâm Thiên:
– Khụ khụ, ngươi làm tổ trưởng Long tổ chịu không? Thực lực của ngươi, và thông minh tài trí tuyệt đối đủ khả năng làm tổ trưởng Long tổ!
Lâm Thiên sửng sốt, hắn lắc đầu nói:
– Long lão ca, xin thứ lỗi ta không thể đồng ý. Ta thích cuộc sống tự do thoải mái, nếu đất nước có nạn kêu ta ra tay thì ta sẽ nghĩa bất dung từ, nhưng ta không bao giờ đồng ý làm tổ trưởng Long tổ.
Long Lăng Thiên không dễ chịu thua, cố gắng khuyên nhủ:
– Làm tổ trưởng Long tổ được hàng đống cái lợi. Ra lệnh một tiếng là tất cả thành viên Long tổ nghe theo lệnh ngươi, gai mắt tham quan nào có thể trực tiếp bóp chết.
Lâm Thiên cười nói:
– Long lão ca, ta không xem trọng quyền lực như vậy. Còn Long lão ca nói tham quan, thì hiện tại cứ thấy tham quan nào ta cũng xử quyết kẻ đó được.
Long Lăng Thiên nhăn mặt nói:
– Lâm lão đại, ta gọi tiếng lão đại được không? Ngươi làm ơn làm phúc làm tổ trưởng Long tổ đi. Ta làm nhiều năm thật sự rất muốn thả lỏng một chút!
Lâm Thiên há to miệng, cười khổ nói:
– Chính Long lão ca cũng không muốn làm chứng minh đây là chuyện khổ sai, lại còn kéo ta xuống nước. Tư tưởng của Long lão ca thật là xấu xa!
– Mợ, tiểu tử nhà ngươi! Kêu ngươi làm tổ trưởng Long tổ cũng không được? Ngươi không biết vị trí này biết bao người nhìn chăm chăm, ta mất thật lâu mới tìm ra nhân tuyển thích hợp như ngươi, không thì ta cần gì cầu ngươi? Làm như thể vị trí tổ trưởng Long tổ kém lắm vậy!
Long Lăng Thiên nói:
– Hơn nữa không kêu ngươi tiếp nhiệm ngay, hiện tại có một đống chuyện rắc rối, ta cũng không yên tâm ném cho ngươi. Chờ mọi chuyện bình ổn rồi ngươi nhận làm tổ trưởng Long tổ chịu không?