Tinh Giới

Chương 221 : Công pháp tu thần vào tay

Ngày đăng: 13:20 30/04/20


– Vị đạo hữu này, tiệm ta bán đồ tuy ngẫu nhiên có vấn đề nhưng chưa chắc do bản thân vật phẩm, đa phần là do người sử dụng. Dùng không đúng cách sẽ xảy ra chuyện, không thể trách cửa tiệm nhỏ đi?



Tên mập không tức giận, cười tủm tỉm đáp trả Hắc Điền:



– Ngoài ra có một chuyện đạo hữu nói sai, đồ trong tiệm tuy đa số giá rẻ nhưng có vài thứ hơi mắc chút. Được rồi, các vị muốn mua gì cứ chọn đi, nhưng nói trước, ra khỏi tiệm thì không chịu trách nhiệm!



Lâm Thiên thầm lắc đầu, làm ăn như vậy hèn gì vắng khách. Bán đồ không nói bảo hành hai, ba năm, ra cửa rồi không chịu trách nhiệm.



Linh Lạc nói:



– Này, chúng ta đi chỗ khác xem đi, những thứ kia có mua cũng không yên tâm dùng.



Lâm Thiên lắc đầu nói:



– Đã vào rồi thì cứ tùy ý xem, dù sao cũng không trễ thời gian bao lâu.



Linh Lạc nói:



– Tùy ngươi, đến lúc xảy ra vấn đề đừng trách bản cô nương không nhắc nhở ngươi.



Lâm Thiên mỉm cười thầm nghĩ:



– Lòng không xấu.



Lâm Thiên đi dọc theo quầy hàng từ từ xem.



Tên mập thấy Lâm Thiên nghiêm túc xem thì mắt sáng lên, thầm nghĩ có lẽ hôm nay sẽ hoàn thành một việc buôn bán.



Tên mập chửi thầm:



– Bà nội cha nó, đám khốn nạn làm hỏng danh tiếng tiệm của lão tử, hại lão tử mười ngày không xong một mối làm ăn. Nếu còn không có mối làm ăn nào thì chỉ có ngáp gió.



Mập đi theo bên cạnh Lâm Thiên:



– Đạo hữu thích cái gì cứ nói, giá chỗ ta chắc chắn rẻ hơn nơi khác nhiều.



Lâm Thiên nhẹ gật đầu, không nói chuyện. Không lâu sau Lâm Thiên đi tới cái quầy đặt ngọc giản có công pháp tu thần lúc trước Tiểu Linh nói.



Lâm Thiên chỉ vào ngọc giản hình dạng kỳ lạ Tiểu Linh nói có công pháp tu thần, hỏi:



– Lão bản, đó là cái gì mà sao không có thuyết minh? Hơn nữa ngọc giản này khác với những ngọc giản khác.



Ngọc giản khác hoặc là trắng tinh như tuyết hoặc trong suốt lấp lánh, nhưng ngọc giản bị Lâm Thiên chỉ vào thì xám xịt, không cảm giác có linh khí gì, hình dạng khác với ngọc giản khác, trông như sao bảy cánh.



Hắc Điền thấy yết giá thì la lên:



– Cổ mập, ta đã biết danh hiệu quỷ hút máu từ đâu ra. Một khối ngọc giản không có lai lịch mà ngươi yết giá một trăm cực phẩm tinh thạch, mệt ngươi nói ra được!


Hắc Điền nói:



– Mời đạo hữu đi theo ta.



Lâm Thiên gật đầu, ba người đi hướng khu pháp bảo.



Khu pháp bảo rộng hơn khu công pháp nhiều, dòng người cũng đông hơn. Lý do vì chỉ cần một bộ công pháp là được, đa số toàn tu công pháp của môn phái hoặc gia truyền, ít người nào tùy tiện mua công pháp tu luyện. Pháp bảo thì mọi người đều cần, người có pháp bảo cũng rảnh rỗi, tùy thời đi dạo khu pháp bảo một vòng có lẽ may mắn sẽ mua được một món pháp bảo tuyệt vời.



Nguyên nhân quan trọng hơn là pháp bảo sẽ bị tổn hại. Tu chân giả chiến đấu với nhau phe nào pháp bảo cấp thấp sẽ bị hư hỏng. Pháp bảo bị hủy thì phải mua cái mới, lượng nhu cầu lớn, số người trong khu giao dịch pháp bảo cũng nhiều, mở nhiều cửa hàng hơn.



Lâm Thiên nói thầm trong đầu:



– Tiểu Linh, quét hình xem có pháp bảo thích hợp cho ta dùng không? Phải rồi, còn Huyên Hiên nữa, nếu có hãy mua một món cho nàng. Thi nhi, Tuyết nhi tạm thời không cần dùng, tu luyện trong không gian Tinh Giới sẽ không gặp nguy hiểm gì.



Tiểu Linh nói:



– Vâng thưa chủ nhân!



Lát sau, Tiểu Linh nói:



– Chủ nhân tốc độ bay không nhanh, uy lực công kích cự ly xa không mạnh. Có một bảo khí tiên tinh hạ phẩm phi kiếm tên gọi Thanh Linh thích hợp với chủ nhân. Thạch Huyên Hiên thì không có cái nào thích hợp, thực lực của nàng quá thấp, chờ khi nàng đến Kim Đan kỳ rồi tính.



Lâm Thiên trách cứ:



– Không phải chứ Tiểu Linh, ta biết pháp bảo chia làm pháp khí, bảo khí, linh khí, dù hiện tại ta không dùng linh khí được nhưng ít ra nên mua pháp bảo cấp bảo khí cực phẩm đi. Tiên tinh hạ phẩm bảo khí thật là nghèo nàn.



Tiểu Linh nói:



– Hi hi, tu vi Kim Đan kỳ hiện tại của chủ nhân dùng bảo khí tiên tinh hạ phẩm đã xem như xa xỉ, thật ra có pháp khí thượng phẩm đã không tệ. Hơn nữa tinh thạch trên người chủ nhân chỉ đủ mua một phi kiếm cấp bảo khí tiên tinh hạ phẩm, nếu không có hàng vạn cực phẩm tinh thạch thì chủ nhân đừng mơ phi kiếm cấp bảo khí cực phẩm.



Hắc Điền hỏi:



– Đạo hữu muốn mua pháp bảo đẳng cấp thế nào?



Lâm Thiên nói:



– Hãy nói giá đại khái của các loại pháp bảo xem.



Bộ dáng Lâm Thiên hoàn toàn như mới cùng sư phụ xuống núi không hiểu sự đời.



– Ha ha ha! Chắc đạo hữu biết pháp bảo chia làm pháp khí, bảo khí, linh khí. Mỗi cấp pháp bảo chia ra bốn đẳng tiên tinh hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm. Pháp khí tiên tinh hạ phẩm thì người học chút luyện khí, dùng tài liệu bình thường có thể luyện ra, giá rẻ rề, có lẽ mười khối hạ phẩm tinh thạch là đủ mua. Thứ này sẽ không xuất hiện trong thị trường giao dịch tinh phẩm.



– Pháp khí trung phẩm là người có trình độ luyện khí nhất định dùng tài liệu hơi tốt một chút luyện chế ra, giá trị từ mười đến trăm khối trung phẩm tinh thạch. Pháp khí thượng phẩm rất khó luyện chế, giá chừng trăm khối thượng phẩm tinh thạch tức là mười khối cực phẩm tinh thạch.



– Pháp khí cực phẩm giá trị trăm khối cực phẩm tinh thạch. Bảo khí tiên tinh hạ phẩm giá trị bình thường cao hơn pháp khí cực phẩm một chút. Bảo khí trung phẩm giá khoảng tám trăm cực phẩm tinh thạch. Bảo khí thượng phẩm giá năm ngàn cực phẩm tinh thạch. Bảo khí cực phẩm, nếu không có một vạn cực phẩm tinh thạch thì đừng mơ tới, chỉ đệ tử hạch tâm của đại môn phái, đại gia tộc mới dùng nổi.



– Giá trị linh khí khó nói, có cao có thấp. Linh khí đồ bỏ không đáng giá bằng bảo khí tiên tinh hạ phẩm. Linh khí tốt thì mười vạn, trăm vạn cực phẩm tinh thạch cũng không mua được, thì mấy ai không giữ lại nó cho mình?