Tinh Giới

Chương 235 : Huyền Nữ cung

Ngày đăng: 13:20 30/04/20


Lâm Thiên ôm Thạch Huyên Hiên đang đi tới gần:



– Huyên Hiên, nào, cho ca ca hôn một cái, ha ha ha. Một ngày không gặp như cách ba thu, vậy tính ra chúng ta đã mấy chục năm không gặp.



Thạch Huyên Hiên khẽ nói:



– Thiên, nơi này là Từ Hàng Tịnh Trai, để sư phụ biết thì không hay.



Tay nhỏ nhéo eo Lâm Thiên, nàng nói:



– Còn nữa, ca gì mà ca, khó nghe chết!



Lâm Thiên hôn bờ môi mềm, lưỡi luồn vào miệng Thạch Huyên Hiên.



Thật lâu sau Lâm Thiên thả Thạch Huyên Hiên ra, cười gian:



– Lão công của nàng bây giờ có tu vi thế nào? Nếu sư tôn của nàng thả thần thức rình ngó thì sao ta không biết được? Lần này đến Từ Hàng Tịnh Trai, sư tôn của nàng tỏ thái độ tốt hơn một chút. Ta dám nói sư tôn của nàng đã biết nàng đến sau núi.



– Đồ xấu xa, lão công gì, không biết xấu hổ!



Thạch Huyên Hiên ngại ngùng hỏi:



– Chu tỷ tỷ đâu, Chu tỷ tỷ thế nào rồi?



Lâm Thiên cười hỏi:



– Huyên Hiên muốn gặp Chu tỷ tỷ của nàng?



Thạch Huyên Hiên gật đầu nói:



– Không biết bệnh của Chu tỷ tỷ sao rồi, khí lạnh có thường bộc phát không. Thiên, ta đã bảo phải luôn bên Chu tỷ tỷ, không cần vội tới chỗ ta.



– Thì bởi vì tên khốn Bát Kỳ nhắm vào nàng, sao ta không gấp được?



Lâm Thiên định thả Chu Dao ra cho hai nữ nhân nói chuyện, nhưng ngẫm lại chỗ này không thích hợp để nàng ra.



– Khí lạnh của Dao nhi vẫn bộc phát như cũ, nhưng hiện tại đã không chịu đựng đau đớn khí lạnh thấu xương nữa. Ta chỉ muốn đến chỗ Huyên Hiên một lần rồi đi Huyền Nữ cung ở Đại Tuyết sơn một chuyến, lại đi Châu Âu tìm Bát Kỳ tính sổ.



Thạch Huyên Hiên ngồi cạnh Lâm Thiên, tựa đầu lên vai hắn:



– Huyền Nữ cung? Thiên có hai bằng hữu cũ ở Huyền Nữ cung đúng không? Một người tên Mộ Dung Tuyết, một người tên Nam Cung Uyển Nhi. Thiên muốn đi thăm họ?



Lâm Thiên nói:



– Ta và họ không tính là bằng hữu thân thiết gì, sẽ không cố ý chạy đến Huyền Nữ cung thăm bọn họ. Đi Huyền Nữ cung có hai nguyên nhân, một là Bát Kỳ rất có thể đi Huyền Nữ cung. Huyền Nữ cung giống như Từ Hàng Tịnh Trai các người, có nhiều thiếu nữ xinh đẹp, nơi như thế có sức hấp dẫn rất lớn với Bát Kỳ. Thanh Thủy tiền bối nói Bát Kỳ đi Châu Âu nhưng tên đó cực kỳ gian xảo, ai biết hắn thật sự đi Châu Âu hay chỉ giả bộ? Không chừng Bát Kỳ chạy đến Huyền Nữ cung, nếu đúng vậy thì ta khỏi phải chạy đi Châu Âu xa xôi. Hai là ta muốn đi Huyền Nữ cung xem có thể tìm công pháp thuộc tính hàn cho Dao nhi không.



Thạch Huyên Hiên kinh ngạc hỏi:



– Thiên định trộm một phần công pháp từ Huyền Nữ cung?



Lâm Thiên mắt lóe tia sáng nói:
– Tại hạ Lâm Thiên, tới đây bái hội Vân Lam cung chủ, xin cô nương thông báo cho.



Người trước mắt tu vi cỡ đại viên mãn thiên giai, Lâm Thiên chưa gặp Vân Lam cung chủ Huyền Nữ cung bao giờ nhưng biết làm cung chủ Huyền Nữ cung thì tu vi không thể nào là đại viên mãn thiên giai.



– Thật vô lễ, lẽ nào không biết Huyền Nữ cung xưa nay không không gặp người ngoài? Lại còn là nam.



Nữ nhân nhíu mày nói:



– Ngươi mới rồi hét to như vậy, nếu cung chủ muốn gặp ngươi thì đã sớm truyền âm cho ta, nhưng đến bây giờ ta vẫn chưa nhận được truyền âm của cung chủ. Ngươi mau đi đi, nếu bị cung chủ trách tội thì ngươi muốn đi cũng không được.



Trong Huyền Nữ cung, Mộ Dung Tuyết và Nam Cung Uyển Nhi đều nghe thấy lời của Lâm Thiên.



Nam Cung Uyển Nhi ngừng luyện kiếm, nói:



– Mộ Dung tỷ, là Lâm Thiên. Không ngờ hắn chạy tới chỗ chúng ta, chẳng lẽ đến thăm chúng ta? Không thể nào, tiểu tử kia vô tâm vô phế, trong mắt chỉ có Dao nhi của hắn và Thạch Huyên Hiên kia, làm gì nhớ đến chúng ta. Hừ hừ, một lần nhắm trúng hai người, về điều này thì cái tên Tả Vân Phi tốt hơn hắn nhiều. Trước kia cứ nghĩ hắn là khúc gỗ, không ngờ nhìn lầm, hắn là tên lăng nhăng!



Mộ Dung Tuyết cũng ngừng lại, nhíu mày nói:



– Đi, chúng ta đi gặp sư phụ.



Nam Cung Uyển Nhi nhìn quanh, thè lưỡi nói:



– Gặp sư phụ làm gì? Sư phụ thường rất hung dữ.



Mộ Dung Tuyết nói:



– Lâm Thiên đã là tu vi Kim Đan đại viên mãn, sư phụ mới chỉ là Kim Đan hậu kỳ, ngươi nói xem có nên báo cáo không?



Nam Cung Uyển Nhi trầm ngâm nói:



– Cái tên Lâm Thiên đến đây chắc có chuyện gì, với tính cách của sư phụ sẽ không tùy tiện gặp khách, vậy thì Lâm Thiên sẽ tức giận, tu vi lại cao hơn sư phụ... Mộ Dung tỷ nói đúng, phải nói cho sư phụ biết, chúng ta cùng đi.



Hai nữ nhân cùng hướng tới chỗ ở của Vân Lam tiên nữ, cung chủ Huyền Nữ cung. Sau khi Mộ Dung Tuyết, Nam Cung Uyển Nhi vào Huyền Nữ cung vì thiên phú không kém nên được Vân Lam tiên nữ cung chủ Huyền Nữ cung cùng nhận làm đệ tử.



Dưới chân núi tuyết, Lâm Thiên nhắm mắt đợi ba phút, lòng hơi tức giận. Hắn dù gì là cao thủ Nguyên Anh kỳ vậy mà bị khinh thường đến vậy.



– Vân Lam cung chủ, tại hạ Lâm Thiên tiến đến bái hội!



Lâm Thiên dùng chút hồn lực, thanh âm không vang dội làm tuyết lở nhưng truyền vào tai mỗi người trong Huyền Nữ cung. Giọng nói chất chứa uy nghiêm khiến những người Huyền Nữ cung nghe thấy đều biến sắc mặt.



Trong Huyền Nữ cung, Vân Lam tiên nữ mới nghe hai đồ nhi báo cáo tu vi của Lâm Thiên giờ nghe hắn truyền âm thì biến sắc mặt.



Vân Lam cung chủ thầm nghĩ:



– Kim Đan đại viên mãn? Không, không thể nào, cao thủ Kim Đan đại viên mãn không thể khiến tinh thần của ta chấn động. Tu vi của Lâm Thiên rất thâm sâu.



Vân Lam cung chủ cao giọng quát:



– Truyền lệnh, đóng cấm chế vào phái! Nghênh tiếp khách quý!