Tinh Giới
Chương 303 : Ngoài hành tinh
Ngày đăng: 13:21 30/04/20
Truyền tống bắt đầu, Lâm Thiên cảm giác sức mạnh không gian vô hình đè ép hướng hắn.
Lâm Thiên thì thào:
- Chỉ có thế.
Lâm Thiên không vận chuyển công lực mà chỉ dựa vào độ mạnh thân thể đã chống đỡ được áp lực không gian.
Tiểu Linh nói:
- Chủ nhân, độ cứng cơ thể hiện tại của chủ nhân không thua gì pháp khí cực phẩm, ngăn cản chút áp lực không gian này tất nhiên không khó khăn.
Lâm Thiên cảm giác không gian truyền tống chỉ kéo dài mười giây. Truyền tống kết thúc, Lâm Thiên xuất hiện trong một truyền tống trận to lớn, diện tích cỡ hai trăm thước, lớn hơn truyền tống trận trên Trái Đất.
Truyền tống trận không ngừng nhấp nháy ánh sáng trắng, mỗi lần lóe lên là có người mới truyền đến. Từ tần suất sử dụng truyền tống trận thì Lâm Thiên đoán chừng hành tinh này chắc là hành tinh có nhiều tu chân giả, văn minh tu chân cực kỳ phồn thịnh.
Một thanh âm vang lên trong đầu Lâm Thiên:
- Này, nhìn gì? Đến rồi thì mau chạy ra!
Lâm Thiên cau mày, không phải vì khó chịu lời nói của đối phương mà vì hắn không nghe hiểu người ta nói gì. Đối phương nói không phải loại ngôn ngữ nào Lâm Thiên biết.
Lâm Thiên nói thầm trong đầu:
- Tiểu Linh, mau truyền loại ngôn ngữ này cho ta!
Lâm Thiên thầm nghĩ:
- Choáng, trước kia đọc nhiều tiểu thuyết đều viết trong Tu Chân giới thông dụng tiếng Hán, chẳng ngờ toàn xạo sự.
Tiểu Linh lên tiếng:
- Vâng thưa chủ nhân!
Trong kho ký ức của Tiểu Linh có các loại ngôn ngữ không dưới ức loại, tất nhiên có một phần ngôn ngữ thông dụng Tu Chân giới.
Một thanh niên mặc áo đen khó chịu trừng Lâm Thiên:
- Này, nói ngươi đó, không biết đứng trong truyền tống trận tăng thêm gánh nặng cho truyền tống trận sao?
Lâm Thiên nhận tin tức ngôn ngữ từ Tiểu Linh, đã hiểu biết nội dung, vội bước ra ngoài truyền tống trận.
Lâm Thiên hung tợn lườm thanh niên áo đen:
- Đại gia muốn đứng một lúc, ngươi có ý kiến sao?!
Lâm Thiên thấy rõ thực lực của thanh niên áo đen, mới chỉ là Nguyên Anh kỳ, thấp hơn hắn nên chẳng thèm khách sáo.
Khi Lâm Thiên nói chuyện thì khí thế vô thiên duy ngã đã bao phủ người thanh niên áo đen.
Mặt thanh niên áo đen trắng bệch:
- Xin... Xin lỗi tiền bối!
Thanh niên áo đen vốn tưởng Lâm Thiên chỉ là người có tu vi thấp, bề ngoài hắn quá trẻ tuổi. Thanh niên áo đen không ngờ Lâm Thiên có thể phát ra khí thế cường đại như vậy, khí thế mạnh đến thế gã chỉ nhớ có đại cao thủ Phân Thần trung, hậu kỳ mới làm được.
Thanh niên áo đen chỉ là Nguyên Anh kỳ, dĩ nhiên không dám tranh biện với cao thủ Phân Thần Kỳ.
Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:
Nghĩ vậy Lâm Thiên không tâm tình ăn uống, hắn ném một viên cực phẩm tinh thạch rồi đi xuống lầu. Hành động đó hù sợ nhiều người, mười khối cực phẩm tinh thạch mua một tin tức còn hiểu được, vì có một số tin tức bí ẩn giá cực đắt, nhưng trả tiền cơm bằng một viên cực phẩm tinh thạch thì hơi xa xỉ.
- Cược!
Cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ cắn răng, đứng lên tính tiền chạy theo Lâm Thiên xuống lầu.
- Người chết vì tiền, chim chết vì ăn.
Cao thủ Phân Thần Kỳ duy nhất thì thào:
- Dù tu vi cao hơn hắn thì sao? Trời biết trong trữ vật giới chỉ của hắn có giấu vũ khí uy lực lớn, hay siêu cao thủ nào núp trong bóng tối không?
Lâm Thiên đi ra tửu lâu bay hướng ngoài thành, chỗ này không giống thành Cửu Châu chỉ cho cao thủ Hợp Thể Kỳ bay trên trời.
Vì Lâm Thiên lộ ra tu vi chỉ là Nguyên Anh kỳ nên tốc độ không quá mau, dù vậy chốc lát sau hắn đã ra khỏi thành. Ngoài thành là một khu rừng rậm rạp.
Lâm Thiên chui vào trong rừng rậm.
Cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ đuổi theo sau Lâm Thiên cau mày thầm nghĩ:
- Hay hắn đã phát hiện ra ta? Nhưng nếu thế thì tại sao chạy vào trong rừng?
Có thể tu đến Xuất Khiếu Kỳ thì không cần nghi ngờ chỉ số thông minh của người ta, nhưng đôi khi người thông minh sẽ bị ích lợi làm mụ đầu. Cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ do dự một chút rồi theo sát Lâm Thiên lao vào rừng cây.
Thả ra thần niệm rất có thể sẽ khiến Lâm Thiên nghi ngờ, nên cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ không phát ra thần niệm tỏa định hắn. Cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ cho rằng Nguyên Anh kỳ nho nhỏ sao có thể chạy ra lòng bàn tay của gã?
- Chết đi!
Cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ lao vào rừng, bỗng có mấy sợi dây leo thô cỡ cánh tay quấn lấy gã. Trên dây leo nhanh chóng mọc ra cái cây gai, gai nhọn sắc bén đâm rách da cao thủ Xuất Khiếu Kỳ. Từng dòng chất lỏng xanh đen từ trong gai rỗng ruột bắn vào cơ thể cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ.
Cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ vừa kinh vừa nóng nảy:
- Ngươi...!
Cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ vội điều khiển pháp bảo bay ra khỏi người công kích Lâm Thiên, nhưng làm gã kinh hoàng là pháp bảo nên bay ra khỏi cơ thể ngay thế nhưng phản ứng chậm chạp.
- Ngươi... Ngươi hạ độc!
Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:
- Kiếp sau nhớ đừng tham lam quá!
Mấy cây gai gỗ sắc nhọn đâm qua cơ thể cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ.
Đáy mắt Lâm Thiên lóe ánh sáng đỏ:
- Nhiếp hồn!
Linh hồn cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ chớp mắt bị Lâm Thiên hút vào người.
Linh hồn cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ vào trong cơ thể Lâm Thiên tất nhiên sẽ bị đưa đến hạ đan điền. Hồn hỏa màu đỏ bao vây linh hồn cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ lại ngay.
Hồn hỏa thiêu đốt, không mất bao lâu linh hồn cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ đã bị Lâm Thiên hoàn toàn luyện hóa.
Lâm Thiên thì thào:
- Quả nhiên chỉ là tán tu, thế cũng tốt, sau này không có ai vì ngươi mà tìm đến ta gây sự.