Tinh Giới

Chương 304 : Trạm Tinh Tinh, Lam Băng Hải

Ngày đăng: 13:21 30/04/20


Năng lượng linh hồn bị luyện hóa tiến vào thức hải của Lâm Thiên, dung hợp với hồn lực vốn có. Hấp thu linh hồn cao thủ Xuất Khiếu trung kỳ, Lâm Thiên phát hiện hồn lực của mình tăng trưởng rất nhiều. Hiện giờ trong thức hải đã có bảy trái hồn lực, sáu cái đường kính nửa thước, trái hồn lực thứ bảy chỉ cỡ bóng rổ.



Lâm Thiên thầm nghĩ:



- Hưm, xem ra không lâu nữa sẽ đến tu vi Xuất Khiếu Kỳ.



Trong Tu Chân giới không hòa bình, với tu chân giả thành thật đương nhiên không tốt, vì nghĩa là bọn họ tùy thời sẽ bị giết. Nhưng với Lâm Thiên lại không phải chuyện xấu, không hòa bình nghĩa là nhiều người chết, hắn tu luyện Lục Thần Dưỡng Hồn quyết cần người chết.



Lâm Thiên hỏi thầm trong đầu:



- Tiểu Linh nói xem nếu ta tiếp tục thế này có khi nào biến thành đại ma đầu không?



- Ta nghĩ chủ nhân tự hiểu, lực lượng không có chính tà, quyết định chính tà do lòng người.



Tiểu Linh nói:



- Làm chuyện gì chỉ cầu không thẹn với lòng là được, như hôm nay chủ nhân giết người này có thấy hổ thẹn không?



Lâm Thiên nhẹ gật đầu nói:



- Đương nhiên, hắn ham muốn tiền tài của ta thì phải chuẩn bị tâm lý sẽ bị ta giải quyết.



Tiểu Linh nói:



- Vậy được rồi, chủ nhân có thêm một ưu điểm hơn tu chân giả khác là người ta có thể vì giết chóc quá nhiều dẫn đến tâm ma, nhưng với chủ nhân có thể dùng tâm ma tăng trưởng thực lực.



Lâm Thiên mắt lóe tia sáng lạnh:



- Thôi, không nghĩ nhiều, ta tăng thực lực của mình chỉ để bảo vệ người mình yêu, người xa lạ liên quan gì ta?
Từ trong ký ức của Xuất Khiếu Kỳ, Lâm Thiên được ít tư liệu về hành tinh này. Trong tư liệu ít ỏi đó có chút miêu tả phân phối thành phố của hành tinh.



Lâm Thiên lẩm bẩm:



- Ba phái, ba thành phố, rất rõ ràng.



Lâm Thiên đang bay hướng thành phố thuộc Thiên Ưng phái trong ba phái, thành Thiên Ưng.



- Tiểu huynh đệ định đi thành Thiên Ưng sao? Chúng ta cùng đường, đi chung không?



Lâm Thiên đang tập trung chạy đi, vì thần niệm không phát ra ngoài nên không biết có một người sau lưng.



Vừa đi vừa phát ra thần niệm thì quá kiêu ngạo, nếu vừa lúc có cao thủ tu luyện gần đó, nghênh ngang phát ra thần niệm bay ngang qua là hành vi khiêu khích rành rành. Lâm Thiên không muốn chọc vào cao thủ biến thái gì nên hắn ngoan ngoãn thu thần niệm lại, nhưng đột nhiên có một người xuất hiện sau lưng làm hắn ú tim.



Lâm Thiên nhanh chóng thầm phỏng đoán:



- Cao thủ, cao thủ lợi hại hơn ta rất nhiều!



Tuy không phát ra thần niệm nhưng Lâm Thiên có tự tin đó, nếu chỉ là cao thủ cùng đẳng cấp thì đối phương không thể nào đến gần sau lưng hắn trong vòng mười thước mà không bị phát hiện.



Lâm Thiên nói thầm trong đầu:



- Tiểu Linh, sao không báo cho ta biết một tiếng?



Tiểu Linh cười nói:



- Chủ nhân đã dặn ta rồi, trừ phi vào phút sống còn chủ nhân tự động yêu cầu ra, ta cố gắng ít giúp đỡ. Hi hi, chẳng phải chủ nhân đã nói là muốn tự rèn luyện bản thân sao?