Tinh Giới

Chương 92 : Xóa Trí Nhớ (thượng+hạ)

Ngày đăng: 13:18 30/04/20


– Hì hì, chủ nhân, ngươi thật vô dụng, chỉ là một cương thi cấp thấp mà lại để ngươi khẩn trương thế à?!



Tiểu linh cười đùa nói. Lâm Thiên hít một hơi sâu, Cầm đèn pin hướng về sâu trong sơn động mà đi tới, vừa mới bước vào, đã bị âm hàn chi khí bao vây lấy, làm cho hắn có cảm giác như bị đóng băng cả thân thể lại.



Sơn động cũng không phải là thẳng tắp xuống dưới mà cũng có một vài đoạn quanh co, tuy rằng đường đi trắc trở, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng đi tiếp, một tay cầm đèn pin, một tay nắm chắc tinh giới để tùy thời có thể lấy loan đao ra, Lâm Thiên chậm rãi đi xuống phía dưới.



– Tiểu Linh sao nơi này lại có cương thi?



Để trừ bỏ sự khẩn trương trong lòng, Lâm Thiên lại hỏi Tiểu Linh.



– Chủ nhân Ma Qủy Sơn chính là nơi có âm khí tụ tập khá nhiều nên có thể hình thành cương thi thực ra cũng không có gì kì quái, Ma Qủy Sơn quanh năm bao phủ bởi sương trắng đó cũng là nguyên nhân mà có âm khí khá nhiều!



Tiểu Linh nói.



– Hơn mười người mất tích tại nơi này chẳng lẽ cũng là do bọn họ bị cương thi ăn thịt hay sao?



Lâm Thiên nói.



– Bọn họ chắc cũng phát hiện ra sơn động này sau đó bởi vì lòng hiếu kì mà vào đây khám phá, Tuy nhiên cũng không phải là bị ăn thịt mà là bị hút khô máu!



Tiểu linh bác bỏ, khẳng định nói.



– Vậy khi bị cương thi hút máu, bọn họ có thể biến đổi thành cương thi hay không?



Lâm Thiên lúc này thật ra đã quên mất sự khẩn trương trong lòng mà chỉ còn lại một mảnh tâm tình hiếu kì mà thôi!



– Nếu như ở nơi khác chắc là sẽ không biến đổi thành cương thi, ngươi cho rằng cương thi dễ có thế hay sao, nếu nói như vậy, khắp nơi trên thế giới đều tràn ngập cương thi rồi, nhưng mà có điều ở nơi đây là nơi có nhiều âm khí tụ tập, tử thi nhất định sẽ chậm rãi biến thành cương thi, nhưng mà nơi đây âm khí cũng không nhiều nên cũng cần thời gian rất dài, chắc tầm khoảng mấy trăm năm mới có thể biến thành cương thi được



Tiểu linh nói.



“Đông, đông!” Hai thanh âm vang lên truyền vào tai Lâm Thiên, tiếp theo đó là một hồi tiếng động khó nghe. Đèn pin cầm trong tay, hắn dọi vào và nhìn thấy một con quái vật hình người, có lông đen rậm rạp.



– Mẹ nó, thì ra cái thứ này xấu hơn trên tivi nhiều!



Đây là ấn tượng đầu tiên của Lân Thiên đối với con quái vật hình người này, con người đúng là động vật khó hiểu, có những lúc không thể lí giải bằng lời nói đượcc, lúc này cảm giác sợ hãi này, tự nhiên biến mất hơn phân nữa.



Con cương thi kia đương nhiên cũng cảm giác được Lâm Thiên không dễ đối phó, nó hướng về Phía Lâm Thiên rồi tru lên một tiếng nhưng cũng không dám xông lên.



– Tiểu Linh, đây là cương thi sao? Sao ở đây khác với trên tivi thế? Hơn nữa cũng không có y phục, chỉ là một thân toàn lông đen!



Lâm Thiên cảm giác thấy một mảnh bực bội liền nói với tiểu linh.
Lâm Thiên nhún nhún vai, xách con heo rừng kia lên rồi đi đến nơi cắm trại của cả nhóm!



Rât nhanh, Lâm Thiên đã đi xuống, nhưng mà ngay lập tức thấy tình huống có chút không đúng, nơi cắm trại của bọn họ, tự nhiên thấy hơn mười người lạ, trong đó có một người nói tiếng trung hơi ngọng nên thoáng chốc Lâm Thiên đã biết bọn họ không phải người Trung Quốc rồi.



Hơn mười người kia đang vây lấy Ngụy Phong và Vân Nhu, nên Lâm Thiên cũng không có liều lĩnh đi ra, mà từ từ bí mật đi lên!



– Mẹ nói, hình như là người ngoại quốc, hơn nữa nhìn bộ dáng bọn họ chắc là người nhật bản.



Lâm Thiên âm thầm nói.



Có một tên trong đó nói:



– Nói mau các ngươi có thấy một cô gái xinh đẹp đi qua đây hay không?



– Không có, chúng ta không nhìn thấy!



Vân Nhu giọng run run nói.



-. Sơn quân chắc là nàng nói thật, chúng ta nên nhanh chóng đi tìm thì hơn!



– Bọn họ đã thấy được chúng ta, nên giết chết toàn bộ!



Lúc tên sơn quân kia nói, mọi người sắc mặt trắng bệch!



“no no, sơn quân chúng ta không nên tự tìm phiền toái, nơi này là Trung Quốc mà, nếu mà gây ra chuyện lớn nhất định là khó mà thoát, chúng ta chỉ cần xóa một đoạn ký ức của họ là được!



– Nhanh lên một chút đi, chúng ta nhanh chóng vào núi.



“Hắc!” một người nói, rồi từ trong túi lấy ra một cây bút máy,



– Các ngươi nhìn vào đây, nhìn vào cây bút trong tay ta, ai không nhìn lập tức giết!



Dưới sự uy hiếp của hắn, mọi người liền nhìn vào cây bút, rồi trợn tròn mắt lên.



Một đạo ánh sáng lên hiện lên, mấy người bạn của Lâm Thiên liền ngã xuống.



– Sơn quân, xong rồi, năm phút sau bọn họ sẽ tỉnh lại và quên hết mọi việc trong vòng mười phút!



– Tốt, chúng ta phải nhanh chóng tìm được cô ả kia, trong tay nàng đang cầm một vật rất quan trọng, làm hại chúng ta phải đi khắp nơi, mẹ nó, bắt được ả thì chúng ta phải chơi chết mẹ ả luôn!