[Dịch]Tinh Không Chi Dực
Chương 141 : Lối cũ ta về( 1)
Ngày đăng: 12:06 07/09/19
"Ai, vừa trở về, còn không được nghỉ ngơi đến hai ngày, đã lập tức phải đi chấp hành nhiệm vụ." Robert Parnell nói với chút bất mãn.
"Này thôi đi cho thiên hạ nhờ, ông đã được nghỉ ngơi ba tháng ở Liên Bang, còn không đủ sao? Bây giờ tuyến đường xảy ra vấn đề, nếu bị Đế Quốc cắt đứt, bọn này đều không thể trở về được, hay là ông muốn nhìn thấy cả đám bọn này đều không về được nhà mới cảm thấy vừa lòng hả?" Cô bé Anne hùng hổ quát.
"Không có… không có đâu mà Anne!" Robert Parnell vội vàng cười bồi nói "Xem em nói kìa, anh làm sao có thể nghĩ như thế?"
"Ai biết được người khác nghĩ như thế nào? Dò sông dò biển dễ dò. Đố ai lấy thước mà đo lòng người! " Anne hừ một tiếng.
Mọi chuyện nhẽ ra đã ổn, không ngờ anh chàng Robert Parnell nhỏ giọng nói thầm một câu "Thật ra thì ở lại Đồng Minh cũng có gì là không hay đâu, hoàn cảnh cũng như ở Liên Bang vậy, chí ít ở đây chúng ta có thể thường xuyên gặp nhau."
Những lời này được nói rất nhỏ, thực sự là cực kỳ nhỏ, sau này Robert Parnell thề sống thề chết rằng ngay cả chính hắn cũng khó mà nghe được, thực ra chỉ là mấp máy môi vài cái mà thôi, nhưng không biết lỗ tai của Anne được cấu tạo đặc biệt hay không mà thính đến thế, nghe không sót một chữ nào, cô bé đang có tâm trạng không tốt, lập tức giận tím mặt, sau đó......
" A! Á!!!!!!!!!!!!!!!"
Một hét bị thảm dội lên trong phòng, khiến mọi người giật mình quay lại, trong ánh mắt kinh ngạc của cả bọn, lỗ tai của một gã lắm mồm đã đã quay một góc xấp xỉ một trăm tám mươi độ quanh trục, không những thế còn có xu hướng đạt tới một góc ba trăm sáu mươi độ....
Từ khi phát hiện hạm đội Đế Quốc trên tuyến đường Tử thần tới nay, một bóng ma bao phủ lên tâm trạng các nhân viên tình nguyện đến từ Liên Bang, sự sợ hãi, bất an, lo lắng bắt đầu lan tràn không những người này. Đã có người còn hỏi nhỏ xem không biết có thể hủy hợp đồng và trả tiền bồi thường để quay về ngay hay không, trước khi Đế Quốc kịp phong tỏa hoàn toàn tuyến đường trở lại Liên Bang?
Đương nhiên, bộ phận này chủ yếu là những người được chiêu mộ, còn với những người được rút ra từ quân đội Liên Bang, đương nhiên không thể nói đi là đi, bọn họ là quân nhân, lần này đến Đồng Minh là thực hiện nhiệm vụ bí mật của Liên Bang. Trở về trước hạn chẳng khác chẳng khác nào đào ngũ, muốn đi cũng phải đợi đến hạn thay phiên nửa năm một lần mới được về, chỉ là, không biết sau nửa năm, bọn họ còn có thể trở về hay không, cho nên, những người này thực ra cực kỳ vô cùng lo lắng, ở trạng thái này con người ta cũng dễ dàng điên tiết, mượn cớ để trút bỏ một chút áp lực trong lòng.
Thụy Sâm rất thức thời rụt cổ lại, nhẹ nhàng dấu mặt vào trong đám người. Anh là người rất kiên nhẫn, kiên quyết không nói một lời, mặc cho bạn bị cô bé “dày vò”. Đợi cho “trời yên bể lặng”, lỗ tai của người bạn thân nhất của anh cũng có vẻ dài ra dăm phân, đỏ tấy lên như đít khỉ, hai mắt ngân ngấn như tràn đấy đau đớn và ‘oan khuất’, có điều Robert Parnell cũng chẳng dám hé môi một lời, nói như thế nào cũng là mình đuối lý, hơn nữa xem bộ dáng của Anne, dường như vẫn còn sót lại chút mây đen đâu đó chưa tan hết.
"Được rồi, bây giờ mọi người tập trung nghe này." Thụy Sâm thanh thanh cổ họng, cố gắng thu hút sự tập trung của mọi người sang việc khác "Mục tiêu của chúng ta rất rõ ràng. Một, điều tra rõ về thiên hà, ừm, XY-1987, xác định nơi xuất phát của hạm đội Đế Quốc? Xác định có cổng siêu không gian thứ ba tồn tại hay không? Nếu có, cổng siêu không gian này sẽ đi thông đến đâu? Có đúng là Đế Quốc đã phát hiện ra tuyến đường hay không? Đó đều là những vấn đề cần tìm hiểu rõ ràng."
"Ngoài việc đó ra, tàu Người Giải Phóng còn hộ tống tàu Cao tốc vượt qua khu vực thiên hà XY-2987 đi Liên Bang, chúng ta phải gửi đến Liên Bang sự cảnh cáo. Tôi không biết lần này còn có gặp phải Hạm đội Đế Quốc hay không. Nhưng thực ra mà nói, tàu Người Giải Phóng vẫn còn chưa được trang bị đầy đủ, chúng ta chỉ có tổng cộng 48 chiếc chiến đấu cơ kiểu Tia Chớp, số lượng phi công có thể sử dụng, bao gồm cả số vừa mới hoàn thành huấn luyện cũng chỉ có ba mươi chín người, ngoài ra, trong số các bạn đến từ Liên Bang, trừ Sonia ra, Anne, Lan Lan, Tuyết Thiên Nghi, đều chưa từng bay trên Tia Chớp, các bạn cần có thời gian huấn luyện chuyển loại, nhưng cũng chỉ có 4 ngày, còn những người đã từng bay trên Tia Chớp, đều là những người vừa tốt nghiệp..." Thụy Sâm ngừng lại một chút, hơi nhíu mày, từ khi được chỉ định làm chỉ huy lâm thời của liên đội, anh cảm thấy nhiệm vụ kỳ này rất phức tạp, gặp phải hạm đội Đế Quốc, nếu đối phương chỉ là một hai chiến thuyền kiểu khu trục hạm hay tuần dương hạm thì còn đỡ, bất hạnh gặp phải hạm đội có thái không mẫu hạm là phiền to rồi.
"Tôi định chia cả đội thành ba trung đội, trung đội Blue do Sonia chỉ huy, ngoài các chi em nguyên thuộc trung đôi Lam Thiên Sứ ra, bổ sung thêm các nữ phi công mới ra trường, trung đội Red do tôi kiêm nhiệm đội trưởng, thành phần chủ yếu gồm các phi công tình nguyện đến từ Liên Bang, Robert Parnell, cậu phụ trách trung đội Green, trung đội của cậu gồm các phi công Đồng Minh vừa tốt nghiệp. Trong mấy ngày tới, chúng ta tăng cường huấn luyện, không ai biết lúc nào sẽ có chuyện không hay đâu? Nếu gặp phải Hạm đội Đế Quốc, tôi không muốn có ai trong số các bạn lại hối hận vì đã không lợi dụng tốt mấy ngày huấn luyện tới, mọi người đã hiểu chưa?" Thụy Sâm nói với gương mặt nghiêm nghị.
"Rõ!"
" Đã rõ rồi!"
"Đúng rồi, Phi Luân" Thụy Sâm thân thiết nhìn cô gái. "Tuy em có nhiệm vụ ở khoang chỉ huy tàu, nhưng nếu có thể anh nghĩ em nên dành thời gian tập với chiến đấu cơ kiểu Tia Chớp." Anh nhún vai," Dù sao chúng ta có nhiều chiến đấu cơ hơn là phi công."
"Hay quá, em đã muốn thử từ lâu rồi!" Phi Luân mừng ra mặt "Lần trước, trong kế hoạch Cáo Lửa, em đã muốn bay thử chiếc Tia Chớp mà anh mang về, tiếc là lúc ấy chỉ có một chiếc, sợ làm hỏng, nên không dám động vào, chính dám đứng ngoài nhìn khoang lái."
"Tớ làm chứng, Phi Luân nhà ta khi ấy lưu luyến nhìn nửa ngày mới dứt được ra, đúng là dân phi công xuất thân, cho dù làm thuyền trưởng cũng không quên được mối tình đầu." Yaxiliya mân miệng cười nói.
"Yaxiliya, đừng có bảo với tôi là cô không thích, tôi còn nhớ rõ lúc ấy cô định làm gì kìa!"
"Ê! Lần này tao làm chứng cho Phi Luân, cô nàng Yaxiliya của chúng ta chỉ lăm le vồ lấy súng phun để sơn chiếc Tia Chớp thành màu lam của trung đội chúng ta."
" Ê… ê… ê…!!! Này khi ấy tao chỉ đùa thôi mà, ai mà dám chứ?"
.................................
"Thụy Sâm, anh có quên cái gì không đấy?" Trong tiếng cười khúc khích của các cô gái, Sonia lẳng lặng hỏi.
"Quên cái gì cơ?"
“Này anh mới tốt nghiệp ở học viện chỉ huy Biển Bão Tố mà? Trên thái không mẫu hạm không thể chỉ có mỗi loại chiến đấu cơ thôi, những loại phụ trợ của chúng ta đâu, ví dụ như AWACS?"
"Hỏi rồi!" Thụy Sâm chán nản nói "Nhưng không có, tất cả chiến đấu cơ phụ trợ đều đã phối thuộc cho hạm đội 7 tham gia tác chiến, số còn lại, phải để lại dùng để bảo vệ bộ chỉ huy Đồng Minh, do điều một phần lớn lực lượng cho hạm đội 7, nên số lượng phòng ngự tại chỗ đã suy yếu đến mức gần như nguy hiểm, đáng nhẽ số Tia Chớp và phi công trên tàu đều dùng bổ sung cho các đơn vị bảo vệ, nhưng do thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide và phu nhân Almeida tranh thủ được mới có cho tàu chúng ta, thế này đã là sự cố gắng lớn có thể rồi, chúng ta chỉ có thể dựa trên cơ sở đang có để lập ra kế hoạch hành động."
"Vậy anh tính thế nào?"
Điều này Thụy Sâm cũng đã nghĩ tới, nhưng thật sự là nghĩ không ra có biện pháp gì hay, anh cũng chỉ có thể nói ra ý nghĩ của chính mình một cách bất đắc dĩ "Hiện tại cũng chỉ cố làm theo sạch, phái nhiều phân đội trinh sát, mở rộng phạm vi tìm kiếm, cố phát hiện khả năng tồn tại nguy hiểm một cách nhanh n."
Hy vọng sách giáo khoa ở Liên Bang sẽ không lừa người.
------------------------------------
Một thái không mẫu hạm tốc độ cao, tàu Người Giải Phóng và một chiếc tàu đã được cải tiến, tàu Cao Tốc gặp nhau phía ngoài cổng siêu không gian JPL.
“Khá lắm, anh chàng nằy cũng không tồi, xem ra những cố gắng lần trước của tôi cũng không uổng phí, lần này chúng tôi phải cần nhờ các anh bảo vệ rồi." Người quen gặp nhau, tâm trạng của thuyển trưởng Kirk rất tốt
"Xin ngài cứ yên tâm, thuyền trưởng, chúng tôi sẽ bảo vệ cho tàu qua an toàn." Thụy Sâm trả lời dứt khoát.
"Ân, có sự cam đoan của anh, chúng ta yên tâm." Kirk thuyền trưởng vừa lòng gật đầu, sau đó ông quay sang cười với thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide"Jean-Bertrand Aristide , ông bạn kiếm được bảo bối rồi, lôi được một siêu Ace từ hạm đội 7 làm của riêng, cẩn thận tướng quân Martin và thượng tá Alfred tìm anh tính sổ đấy."
Trên mặt thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide hiện lên nét đắc ý, nhưng ông vẫn nói với vẻ khiêm tốn "Kirk! Không thể nói như thế được, thiếu tá chỉ tạm thời điều động đến tàu Người Giải Phóng, còn muốn tìm tôi tính sổ à, nếu tướng quân muốn, cứ đưa tàu Người Giải Phóng về trong đội hình hạm đội 7 đi, tôi sẽ rất vui nếu được chiến đấu cùng Đế Quốc dưới sự chỉ huy của tướng quân."
"Ha.. ha…, như thế không phải là hoàn thành tâm nguyện của ông sao, bạn già, còn nhớ lần trước khi đưa ông đến Liên Bang, suốt ngày tôi chỉ nghe có người than thở là không được tham gia trận phản kích Đế Quốc." Trên mặt thuyền trưởng Kirk hiện lên nét buồn "Chỉ có tôi không may, không thể cùng ra trận với mọi người."
" Ông bạn già!" Thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide khe khẽ thở dài," Thật đáng tiếc, nhưng là, ông cũng biết đấy, ở đây cần ông, trong số các thuyền trưởng của Đồng Minh chúng ta, có khả năng xuyên qua tuyến đường này cũng không có nhiều, việc của ông ở đây còn có tác dụng lớn hơn chúng tôi ngoài mặt trận nữa."
" Tôi hiểu! Phu nhân cũng đã nói với tôi vài lần." Thụy Sâm nhìn thuyền trưởng Kirk nở một nụ cười miễn cưỡng, anh hiểu cảm giác của ông, trước đây anh cũng đã ở trường huấn luyện gần một năm, cảm giác của anh cũng tương tự như thế. Lý trí thì hiểu được sự sắp xếp của tổ chức, cũng hiểu mệnh lệnh phải được chấp hành, nhưng trong lòng vẫn có chút ấm ức.
"Không nói đến chuyện ấy nữa, chúng ta xuất phát đi, thuyền của anh đã chuẩn bị xong chưa?" Thuyền trưởng Kirk hỏi.
"Tất cả đã sẵn sàng!"
"Được rồi! Như vậy chúng ta bắt đầu đi, tàu Cao Tốc sẽ đi phía trước, tàu Người Giải Phóng ở phía sau, theo mệnh lệnh tôi, chuẩn bị phối hợp."
"Nghe rõ! Thuyền trưởng Kirk, chúng tôi sẽ ở ngay sau lưng ông...."
Hai chiếc chiến hạm biến mất trong những ánh chớp ở cổng siêu không gian