[Dịch]Tinh Không Chi Dực
Chương 50 : Chơi trốn tìm
Ngày đăng: 12:05 07/09/19
“Tia Chớp 04 gọi tuần dương hạm Odyssey, trả lời đi, tôi biết lỗi rồi, tôi rút lại những lời nói khi nãy, xin các người đấy…” Một giọng nói khàn khàn phát đi từ trong đám tinh vân vàng nhạt không ngừng kêu gọi, giọng nói đã lộ rõ nét mệt mỏi tựa hồ không còn chút khí lực nào nữa.
Trong đám tinh vân, Thụy Sâm đã chờ được gần một giờ rồi, lúc ban đầu, mặc dù đã xuất hiện những cảm giác không lành nhưng cậu vẫn ngoan cố cho rằng sự chậm trễ trong liên lạc là do đám tinh vân cản trở. Nhưng khi chiếc Tia Chớp đâm ngang lượn dọc, lùng sục toàn bộ đám tinh vân mà không thấy bất cứ dấu hiệu nào của chiếc tuần dương hạm thì Thụy Sâm thực sự điên tiết. Mấy thằng cha đó làm ăn kiểu gì vậy? Trong một kế hoạch quan trọng như thế này mà lại phối hợp chậm trễ, cậu hoàn toàn không nể nang gì thông qua thiết bị liên lạc chửi thuyền trưởng tuần dương hạm Odyssey như tát nước vào mặt, tuy rằng căn bản không có tác dụng gì, bản thân Thụy Sâm cũng không hiểu tại sao lại như hành động vậy, có lẽ là để che giấu nỗi sợ hãi và cô độc trong lòng cũng nên. Cậu cứ nhắc đi nhắc lại với bản thân rằng không có vấn đề gì, nhất định bọn họ sẽ đến, chẳng qua là có chút trở ngại nên chậm trễ chút thôi.
Nhưng rồi thời gian cứ chầm chậm trôi, sự tức giận của Thụy Sâm đã biến thành cầu khẩn, nước bọt cũng sắp khô rồi nhưng vẫn không có chút tung tích nào của chiếc Odyssey, thậm chí đến một chiếc tàu con cũng chẳng có.
Thở dài một tiếng, tuy không muốn nhưng cậu cũng chỉ còn cách chấp nhận một sự thật rằng chiếc tuần dương hạm có thể sẽ không đến nữa, chắc chắn đã có điều gì đó xảy ra. Chỉ có điều cậu phải làm gì bây giờ? Thụy Sâm bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ đến những phương án hành động cho tương lai.
Rời khỏi nơi đây sao? Thụy Sâm tính toán một chút rồi lắc đầu, cậu có thể đi đâu vào giờ này? Cả thiên hà này cậu không biết chút nào về không gian, chỉ biết một điều duy nhất là nó tồn tại một cổng siêu không gian bí mật, tàu con thoi và tuần dương hạm đều đi theo lối đó để ra khỏi thiên hà, chúng không thể đi theo những tuyến đường thông thường nếu không muốn bị Đế Quốc phát hiện. Bây giờ vấn đề khiến Thụy Sâm đau đầu là bản đồ trên Tia Chớp chỉ thể hiện có 3 cổng siêu không gian công khai chứ không có tọa độ của cái bí mật, bản thân cậu cũng không biết vị trí chính xác của nó, lúc trước cậu đi theo tàu con thoi tới thiên hà này, cũng không có điều kiện chú ý đến chi tiết về toạ độ, một mình Thụy Sâm cũng không cách gì lùng sục hết cả thiên hà, như thế sẽ tốn của cậu mấy tháng thậm chí là hàng năm trời, chờ đến khi cậu tìm được, không chừng đã chết đói từ lâu ròi. Hơn nữa dù may mắn tìm được cái cổng siêu không gian đó sớm, Thụy Sâm cũng còn phải xuyên qua hai cổng nữa mới về đến căn cứ, vận may chắc sẽ không mỉm cười với cậu đến ba lần đâu.
Ở lại chờ tiếp! Đó cũng không phải là một ý tồi, Đồng Minh chắc cũng biết tầm quan trọng của những thứ mà cậu mang theo, cho dù trung tá và thiếu tá có bình yên trở về bọn họ cũng không thể quên cậu, nếu không có nguy cơ chiến đấu cơ mẫu và các số liệu quay lại tay Đế Quốc. Điều đó cũng có nghĩa là trước khi chiến đấu cơ mới của Đồng Minh được đưa vào sử dụng, Đề Quốc đã biết về nó rõ như trong lòng bàn tay. Thụy Sâm có thể khẳng định rằng nếu lãnh đạo biết tuần dương hạm Odyssey không thể đến điểm hẹn bọn họ sẽ phái các tàu khác đến tiếp ứng, nếu cậu chủ động rời khỏi đây, Thụy Sâm cũng sẽ mất cơ hội gặp họ.
Hạ quyết tâm xong, Thụy Sâm cũng chỉ còn cách nhẫn nại, cậu co người, nhắm mắt lại nghỉ ngơi, lặng lẽ chờ đợi trong đám tinh vân.
Hai tiếng qua đi, vẫn không có bóng dáng của một chiếc tàu nào, ngủ chán rồi Thụy Sâm chỉ còn cách ngồi nghiên cứu chiếc chiến đấu cơ mới để giết thời gian.
Bốn tiếng sau, Thụy Sâm bắt đầu cảm thấy không thể chịu đựng nổi nữa, cậu nghi ngờ không biết quân phản kháng có điều tàu đến tiếp ứng hay không, cũng do dự không biết có nên hú hoạ mò tìm cái cổng siêu không gian bí mật hay không. Nếu cậu tìm sai hướng trong khi tàu tiếp viện lại đến từ một hướng khác, Thụy Sâm mất cơ hội gặp mặt.
Đúng lúc cậu còn đang do dự, đột nhiên trong khoang lái vang lên một loạt tín hiệu cảnh báo, trên màn hình rada, một chấm nhỏ xuất hiện ở vị trí gần với chiến đấu cơ của Thụy Sâm, chính đang hớn hở chuẩn bị phát tín hiệu gọi, nét mặt của Thụy Sâm chợt đông cứng lại, trên màn hình là một điểm đỏ, rada trên Tia Chớp nhanh chóng phát hiện ra đó là một chiếc chiến đấu cơ kiểu Nữ Yêu.
Tuy rằng trong lực lượng phản kháng cũng có chiến đấu cơ kiểu Nữ Yêu nhưng tần số của hệ thông phân biệt bạn-thù thì khác nhau, chiếc Nữ Yêu trên màn hình thể hiện rõ không phải là của Đồng Minh. Do đám tinh vân làm nhiễu rada, đến giờ nó vẫn chưa phát hiện ra Thụy Sâm, cậu cũng dựa vào sự tiên tiến của rada trên Tia Chớp mới may mắn phát hiện Nữ Yêu trước.
Tại sao lại có chiến đấu cơ của Đế Quốc tại cái nơi khỉ ho cò gáy này? Ở đây trừ Thụy Sâm ra chẳng còn gì đánh cho Đế Quốc quan tâm, không còn gì nghi ngờ, rõ ràng là nó đến để tìm cậu. Trái tim Thụy Sâm như trầm xuống, chẳng nhẽ đã có chuyện bất hạnh xảy ra với tuần dương hạm Odyssey?
Cẩn thận điều khiển chiến đấu cơ giữ một cự ly an toàn với Nữ Yêu, vừa có thể theo dõi động tĩnh của nó lại vừa không bị rada trên nó phát hiện, bây giờ trên màn hình đã có hai điểm hồng, như vậy chắc chắn không phải là một chiếc Nữ Yêu lạc đàn, biên đội hai chiếc, tiêu chuẩn trình tự trinh sát của Đế Quốc.
Trong cái đám tinh vân này bọn chúng còn có thể đi tìm cái gì ngoài Thụy Sâm? Trong lòng cậu hiểu rõ, tin tức đã bị tiết lộ, khả năng lớn là xuất phát từ chiếc Odyssey. Cậu thầm nghĩ, không phải nó bị bắt sống chứ, nếu không Đề Quốc làm sao biết để tìm đến đám tinh vân này? Lần này quả thực là xúi tận mạng, biết thế thà cứ bám theo thiếu tá xuyên qua phòng tuyến của hạm đội Đế Quốc còn hơn.
Liếc nhìn chiếc ổ cứng, Thụy Sâm thầm nghĩ không biết giờ này thiếu tá và trung tá có được bình an hay không? Nếu bọn hộ thất bại, tất cả chỉ còn biết trông mong vào bản thân cậu, cậu đã hứa với trung tá, bằng bất cứ giá nào cũng phải đem chiến đấu cơ và số liệu thử nghiệm về căn cứ an toàn.
Chiến đấu với Đế Quốc lúc này là ngu xuẩn, ở đây tuyệt đối không chỉ có hai chiếc Nữ Yêu, nhất định còn nhiều chiếc nữa bao vây bên ngoài hoặc tiến hành trinh sát những chỗ khác của đám tinh vân. Thụy Sâm tuyệt đối không tự cao đến mức cho rằng một mình có thể diệt hết toàn bộ.
Nếu đã không đánh được, vậy né có được không? Cũng may là đám tinh vân cũng đủ lớn, dựa vào sự tiên tiến của hệ thống rada trên Tia Chớp, có khi cậu cũng có thể cùng Đế Quốc chơi trốn tìm một lúc, còn có thể kiên trì đến giờ nào ư? Cứ để xem ông trời có rủ lòng thương không đã!
-------------------------
Bên ngoài đám tinh vân, một chiếc thái không mẫu hạm của Đế Quốc đang chầm chậm di chuyển dưới sự hộ vệ của mấy chiếc tuần dương hạm và khu trục hạm, từng biên đội hai chiếc Nữ Yêu lần lượt cất cánh tiến vào trong đám tinh vân.
“Phi công phản quân chú ý, đây là thái không mẫu hạm “Bảo Lũy” thuộc hải quân Đế Quốc, chúng tôi biết anh đã ăn trộm tài sản của Đế Quốc, cũng biết anh hiện đang lẩn trốn trong đám tinh vân. Đừng bị những lời đường mật của quân phản loạn làm mờ mắt nữa, hãy rời khỏi đám tinh vân, giao trả lại tài sản của Đế Quốc, anh sẽ được hưởng sự khoan hồng.” Một nhân viên thông tin trên tàu đang liên tục gọi trên tần số công cộng.
“Vẫn chưa phát hiện thấy gì sao?” Thuyền trưởng đi tới hỏi.
“Vẫn chưa, hạm trưởng, chúng ta đã gọi nhiều lần rồi nhưng vẫn không có tín hiệu trả lời.” Nhân viên thông tin lắc đầu nói.
“Rada thì sao?”
“Không phát hiện được mục tiêu nào.”
Thuyền trưởng quay sang nhìn đội trưởng phi đội bay, ông ta cũng chỉ nhận được một cái lắc đầu.
“Các chiến đấu cơ được gửi đi trinh sát cũng không phát hiện chiến đấu cơ địch sao? Chẳng nhẽ tin tình báo bị sai? Cũng không có khả năng, chúng ta thu được tin tức rất rõ ràng, những thành viên quân phản loạn bị bắt trên chiếc tuần dương hạm cũng khai rõ, bọn chúng đến đây để tiếp ứng bạn quân rút lui từ trận tập kích trạm không gian TAU-7, các thông tin từ chiến trường cũng cho thất có một chiếc chiến đấu cơ bị mất cắp đã xuyên qua cổng siêu không gian JP2 đến đây. Chẳng nhẽ phi công quân phản loạn chờ mãi không thấy chiến hạm đến đón đã chủ động rời khỏi thiên hà này?”
“Cũng có thể, thuyền trưởng hay là chúng ta dừng hoạt động tìm kiếm lại. Thời gian của ta ở đây cũng đã khá dài rồi” Phi đội trưởng lên tiếng.
“Cũng được!” Nghĩ ngợi một chút, thuyền trưởng nói. “Gọi các chiến đấu cơ về sau đó chúng ta rời khỏi đây, báo cáo lên trên là đối phương đã rời khỏi thiên hà rồi.”
“Rõ thưa hạm trưởng! Nhưng do đám tinh vân này ảnh hưởng đến thông tin nên có một số tổ trinh sát không thu được mệnh lệnh rút quân.”
“Không sao! Chờ chút cũng được, chờ đến khi tất cả trở lại rồi mới rời đi.”
“Rõ thưa thuyền trưởng!”
Hai chiếc Nữ Yêu đã trinh sát hết toàn bộ tuyến bay được quy định, bọn họ đã ở trong cái nơi có tầm nhìn kém, độ nhiễu lớn này tìm kiếm, hàng giờ đồng hồ, chỉ mong được nhanh chóng quay về với chiếc giường êm ấm trên tàu. Nhưng đúng lúc cả hai định quay đầu lại, trên màn hình rada của chiếc bay trước chợt hiện lên một điểm sáng rồi nhanh chóng biến mất.
“Hây! Cậu có thấy không? Vừa rồi dường như có cái gì đó ngang qua vùng quét của rada?” Biên đội trưởng hỏi số 2 của mình.
“Không sai! Tôi cũng thấy, có điều nó nhanh quá, chỉ chớp mắt đã biến mắt, không biết là gì nữa?”
“Tôi cũng không biết! Theo cậu có nên đến gần kiểm tra không?”
“Tùy cậu, cậu là biên đội trưởng, mọi chuyện do cậu quyết, có điều tôi nghĩ cũng không chắc đã cần thiết.” Số 2 hoàn toàn dửng dưng đáp.
“Vậy chúng ta qua đó xem sao, ở cái chỗ quỷ quái này gần nửa ngày mà không thấy gì cũng khó chịu, nếu như đến đó mà không phát hiện được gì thì chúng ta quay về!”
“OK!”
Thụy Sâm nhìn trên màn hình rada thấy hai điểm đỏ ngày càng tiến lại gần, cậu biết vận may của mình đã sắp hết rồi. Vừa rồi do mải tránh né một biên đội Nữ Yêu khác nên cậu không kịp chú ý đến hai chiếc Nữ Yêu đột nhiên xuất hiện, tuy đã cố nhanh tay chuyển hướng, nhưng hai chiếc Nữ Yêu dường như đã phát hiện được điều gì đó, nhắm thẳng hướng cậu lao tới, hiện giờ Thụy Sâm bị kẹp giữ hai tốp Nữ Yêu không còn đường nào tránh né, chiến đấu là điều không thể tránh khỏi.
Cần dùng tốc độ nhanh nhất xuyên qua khe hở giữ hai biên đội địch ra ngoài, nếu không để đối phương bám lấy mình là hỏng, đến khi những chiếc khác lao tới yểm hộ, Thụy Sâm có cánh cũng khó thoát. Nhớ lại chiếc chiến đấu cơ đầu tiên bị Tia Chớp bắn hạ, có thể lần này lại lặp lại chiêu cũ, dùng khẩu pháo plasma trên lưng.
Biên đội trưởng biên đội Nữ Yêu đã nhìn rõ điểm đỏ trên màn hình rada, đó là chiếc chiến đấu cơ địch mà họ vẫn tìm từ nãy đến giờ, không ngờ lại gặp nhau ở đây, có điều không hiểu sao nó lại lao thẳng đến trước mặt anh ta.
Ngẩng đầu lên, viên phi công định nhìn xuyên qua đám tinh vân để cố xác định góc của chiến đấu cơ địch, đột nhiên trước mắt anh ta hiện lên một tia chớp sáng, cự ly rất gần, tia sáng đó nhanh chóng biến thành một chùm sáng trắng. Tựa hồ cảm thấy không an toàn, viên phi công định kéo chiến đấu cơ ngóc đầu lên tránh, nhưng đã hơi muộn, chùm sáng lao tới quét qua phần đuôi của chiếc Nữ Yêu. Màn chắn năng lượng hầu như vô dụng, hai động cơ bị nhanh chóng bị năng lượng cực mạnh xé nát, cả chiếc chiến đấu cơ bị bắn tung lên không như một món đồ chơi.
“Tôi bị bắn trúng! Hiện tại thoát khẩn cấp!” Viên phi công chỉ kịp chộp lấy cái cần gạt màu vàng để thoát ra.
“Chỉ huy!” Viên phi công số 2 giật bắn cả người, anh ta chỉ kịp nhìn thấy một chiếc chiến đấu cơ hình dáng kỳ dị lướt ngang qua bên trái mình rồi biến mất trong đám tinh vân, giảm tốc độ Nữ Yêu, đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy loại chiến đấu cơ mới, nó chắc chắn được trang bị vũ khí có sức công phá cao, chỉ cần nhìn chiếc Nữ Yêu của biên đội trưởng là có thể thấy, màn chắn trên Nữ Yêu không chịu nổi dù chỉ là một phát đạn, một mình anh ta truy kích liệu có khôn ngoan.
Trong khi viên phi công còn đang do dự, chiếc Tia Chớp đã nhanh chóng biến mất trên màn hình rada của anh ta. Thụy Sâm đẩy cần ga lên mức cao nhất đồng thời khởi động After-Burn, chiếc Tia Chớp lao đi với tốc độ khủng khiếp và nhanh chóng thoát khỏi tầm quét của rada trên Nữ Yêu, biến mất vào sâu trong đám tinh vân dày đặc.