Tinh Tế Kết Hôn Chỉ Nam
Chương 22 : Tiệc sinh nhật
Ngày đăng: 04:25 19/04/20
Ngày mười tháng một, tiệc sinh nhật của đại hoàng tử cùng nhị hoàng tử đế quốc được tổ chức vào đúng mười hai giờ trưa ở hoàng cung.
Yến tiệc lần này không cho phép nhóm truyền thông tạp nham tham gia, chỉ mời phóng viên và thợ chụp ảnh của hai đài lớn tham gia quay chụp và đưa tin. Phần hình ảnh tin tức sau khi được biên tập cắt nối phải trình lên cho bệ hạ xét duyệt rồi mới được phép phát sóng chứ không phải hình thức phát sóng trực tuyến nên khách mời cũng không cần quá câu nệ.
Mới mười một giờ đã có không ít khách mời tới nơi.
Quan viên hai giới quân chính phần lớn đều quen biết nhau, trước kia người bên giới kinh doanh không tham gia tiệc sinh nhật hoàng tử, thế nhưng lễ thành nhân năm nay lại có không ít ông chủ lớn tới chúc mừng, mọi người tốp năm tốp ba tụ tập trò chuyện, không khí buổi tiệc khá hòa thuận vui vẻ.
Mạc Khải Minh dẫn theo Mạc Hàm tới buổi tiệc, ông dù sao cũng là nhân vật đứng đầu bảng xếp hạng phú hào đế quốc, danh tiếng rất lớn, hơn nữa khoảng thời gian này hãng hàng không KM vừa tung ra phi thuyền trí năng kiểu mới, bài đưa tin không ngớt, rất nhiều người có ấn tượng sâu sắc về Mạc Hàm.
Dần dần có người chủ động tiến tới chào hỏi, Mạc Khải Minh thực lịch sự bắt tay chào hỏi.
Khách mời tham gia đều là nhân vật quan trọng trên đỉnh kim tử tháp đế quốc, ai cũng không dễ đắc tội— hội trưởng quốc hội, bộ trưởng quốc phòng, viện trưởng tham nghị viện, còn có đại tướng quân các quân đoàn. Trường hợp này tự nhiên không có ai không thức thời, hết thảy đều lịch sự và khách khí với nhau.
Đại đa số người tới chào hỏi đều thuận tiện khen ngợi Mạc Hàm: ‘Con trai ngài thực tuấn tú lịch sự.’, ‘Mạc Hàm đúng là tuổi trẻ đầy hứa hẹn a!’, ‘Tôi có xem buổi họp báo kia, tính toán có dịp nhất định phải thử nghiệm phi thuyền trí năng kiểu mới, Mạc tổng thực nhìn xa trông rộng.’.
Suốt quá trình Mạc Hàm thực phong độ duy trì nụ cười mỉm, đi theo cha mình nhận thức không ít nhân vật lớn, cũng có thể xem là thu hoạch không nhỏ.
Nhìn đồng hồ, hiện giờ đã mười một giờ rưỡi, đại hoàng tử cùng nhị hoàng tử vẫn chưa xuất hiện, làm nhân vật chính của buổi tiệc, chắn hẳn sẽ xuất hiện cuối cùng.
Chính là lúc này đột nhiên vang lên một trận xôn xao, vài nam nhân mặc quân trang xuất hiện ở cửa đại sảnh, trong đó một người mặc quân trang màu đen, trên vai là quân hàm năm sao, bên cạnh là một nam nhân mặc quân trang màu lam đậm, thấp hơn người kia vài cm nhưng khí thế hoàn toàn không hề thua kém, sắc mặt bất biến, thoạt nhìn có chút lãnh đạm. Phía sau hai người là một vị quân nhân anh tuấn trẻ tuổi, gương mặt mang theo ý cười.
Ba người này vừa tiếnvào, tất cả khách mời lập tức nhường đường.
Mạc Hàm còn đang nghi hoặc thì nghe cha mình sáp tới gần nói: “Vị mặc quân trang đen là quân đoàn trưởng quân đoàn Vinh Quang, nguyên soái La Sâm [Rawson]. Vị mặc quân trang màu lam là quân đoàn trưởng quân đoàn Ám Dạ, vị tướng quân omega duy nhất trong lịch sử, tướng quân Lăng Vũ. Hai vị này năm xưa đi theo bệ hạ tiền nhiệm bình loạn đế quốc, cảnh nội có thể bảo trì hòa bình nhiều năm như vậy không thể không nói tới công lao của hai vị này.”
Chuyện về nguyên soái La Sâm và tướng quân Lăng Vũ, Mạc Hàm cũng nghe qua không ít, trong lòng rất tôn kính hai vị tiền bối, đặc biệt là tướng quân Lăng Vũ, ông chính là thần tượng trong lòng Mạc Hàm.
Vị quân nhân có diện mạo tương tự hai người đi ở phía sau hẳn là đứa con út, thiếu tướng Lăng An.
Quả nhiên, Mạc Khải Minh nói tiếp: “Vị ở phía sau là thiếu tướng Lăng An, tuổi còn trẻ nhưng di truyền tài năng chỉ huy quân sự của hai người cha đã lập không ít quân công, hơn hai mươi đã thăng lên quân hàm thiếu tướng, có thể nói là tuổi trẻ đầy hứa hẹn. Lăng An là em ruột vương hậu Lâm Viễn, có thể coi là cậu ruột của Lạc Phi.”
Thiếu tướng Lăng An quả thực rất có khí chất lão luyện của quân nhân, ngũ quan đoan chính, dáng người cao ngất, được tôi rèn trong các chiến dịch làm Lăng An trầm ổn và cương nghị hơn hẳn nhóm alpha bình thường, hoàn toàn khác biệt với những alpha Mạc Hàm từng gặp trong giới kinh doanh.
Đang nghĩ ngợi thì đột nhiên phát hiện đối phương đi tới trước mặt mình, Mạc Hàm lập tức hồi phục tinh thần.
Mạc Khải Minh chủ động chào hỏi: “Tướng quân.”
Lăng An mỉm cười nói: “Mạc tổng, sớm đã nghe qua đại danh của ngài, hôm nay được gặp quả nhiên không giống người thường.” Lăng An nhìn Mạc Hàm đứng sau Mạc Khải Minh, ôn hòa nói: “Vị này chính là con trai Mạc Hàm của ngài à?”
Bất quá, trong trường hợp nghiêm túc này, thân là đại hoàng tử, cậu không thể thất lễ.
Lạc Phi nhanh chóng hít sâu một hơi, cố ổn định tâm tình nói: “Những lời dạy bảo của phụ vương vừa nãy làm tôi có chút kích động, nhất thời quên mất phải nói cái gì, để các vị chê cười rồi.”
Lạc Phi nhanh chóng điều chỉnh tốt biểu tình, mỉm cười nói: “Hôm nay tôi và em trai Lạc Ninh vừa tròn mười tám, chúng tôi vẫn luôn ghi nhớ công lao dưỡng dục của phụ vương và mẫu hậu trong những năm qua. Cũng thực biết ơn những người thầy và thân nhân vẫn luôn chỉ bảo chúng tôi. Mười tám tuổi, không chỉ là tuổi tác mà tâm trí cũng trưởng thành, đồng thời cũng có nghĩa là chúng tôi có trách nhiệm cần phải đảm đương, về sau càng phải chú ý tới ngôn hành cử chỉ của mình hơn nữa…”
Lạc Phi bắt đầu chậm rãi nói, âm thanh trầm ấm mạnh mẽ, mặc dù không có micro phóng đại âm thanh nhưng vẫn có thể làm khách mời nghe thấy rõ ràng.
Tác phong và cử chỉ phong độ thong dong của đại hoàng tử làm ánh mắt bệ hạ hiện lên một tia tán thưởng, tuy không biết vì sao khi nãy có một thoáng thất thần nhưng tốc độ ứng biến rất nhanh. Một thoáng sai lầm kia tựa hồ chỉ là ảo giác của mọi người.
Nhìn Lạc Phi trên đài, Mạc Hàm thật ra có chút bội phục… xem ra tố chất tâm lý của đại hoàng tử cũng không tệ, ít ra trong trường hợp chính thức cũng không phạm sai lầm làm mất thể diện hoàng thất, hôm nay, trước mặt bệ hạ và nhiều khách quý như vậy, thân là con trưởng, cho dù kích động thế nào cũng phải mạnh mẽ nhịn xuống.
Nghĩ tới đây Mạc Hàm liền có chút buồn cười, không khỏi đưa tay sờ sờ cà vạt trên cổ, có chút thích thú nghĩ, hôm nay tôi thực sự đeo cà vạt cậu tặng, cậu cảm thấy có đẹp không?
Nhìn động tác Mạc Hàm, ánh mắt Lạc Phi một lần nữa biến đổi, bất quá lập tức điều chỉnh biểu cảm, tiếp tục tươi cười.
Thế nhưng trong thế giới tinh thần, Lạc Phi đã sắp điên mất rồi: “Trọng Minh Trọng Minh, mau nghĩ cách gì đi, ta nên giải thích thế nào đây? Ta tiêu đời rồi đúng không? Ấn tượng của ta trong lòng anh ấy ấy định hỏng bét rồi. Có khi nào anh ấy nghĩ ta là kẻ lừa đảo chỉ giỏi nói nhăng nói cuội không?”
Trọng Minh vui sướng khi người gặp họa nói: “Chủ nhân, phiền toái tự ngài rước lấy thì ngài giải quyết đi, ta chỉ là một đài cơ giáp vô tội a.”
Lạc Phi: “… …”
Lớp da giả của mình rốt cuộc bị vạch trần từ khi nào a?
Theo biểu tình hoàn toàn không hề bất ngờ của Mạc Hàm thì có lẽ đã sớm biết thân phận đại hoàng tử của mình đi?
Nói cách khác, lớp da giả của mình sớm bị đã nhìn thấu, thế mà mình lại ngu ngốc diễn vai học trưởng trước mặt anh?
Đúng là dọa người mà…
Nếu không phải e ngại nhóm khách mời, Lạc Phi thực hận không thể lập tức đào cái hố tự chôn mình.
…
(cont)
[Tác giả] Công mới đầu thực sự yếu hơn thụ, thế nhưng mọi người không cần lo lắng, Lạc Phi chỉ mới mười tám tuổi thôi, sau này khí thế phong độ sẽ bắt đầu bùng nổ, đủ khả năng để bảo hộ vợ!