Tinh Tế Kết Hôn Chỉ Nam
Chương 23 : Chính thức nhận thức
Ngày đăng: 04:25 19/04/20
Sau khi Lạc Phi phát biểu cảm nghĩ xong, không khí buổi tiệc cũng được đẩy lên cao trào, tiếng vỗ tay vang lên như sấm, dàn nhạc hoàng gia bắt đầu diễn tấu khúc hát mừng sinh nhật, bánh sinh nhật đặc biệt cao năm tầng cũng được thiếu tướng Mông Đức đội trưởng đội hộ vệ hoàng gia tự mình đẩy vào đại sảnh yến tiệc.
Tiệc sinh nhật của hoàng tử mỗi năm đều tiến hành thế này, chủ yếu là nhân dịp này để các vị hoàng tử gặp gỡ quan viên các giới, bắt đầu làm quen với chính vụ. Thế nhưng hôm nay bệ hạ Tây Trạch cố ý tăng thêm phần cầu nguyện và cắt bánh ngọt, có lẽ là vì lễ thành nhân nên có chút đặc biệt, bệ hạ muốn hai con mình thể nghiệm được bầu không khí của tiệc sinh nhật.
Trên tầng cao nhất của chiếc bánh kem năm tầng được cắm mười tám ngọn nến.
Đèn màu và đèn chùm trong đại sảnh đồng loạt bị tắt đi, cả đại sảnh tối om, chỉ còn ánh sáng leo lét từ những ngọn nến.
Lạc Phi cùng Lạc Ninh sóng vai đi tới trước chiếc bánh.
Dưới ánh nến, ngũ quan anh tuấn của thiếu niên mười tám tuổi lại càng rõ ràng hơn, gương mặt tinh xảo, mũi cao thẳng, khóe miệng hơi nhếch lên, hoàn toàn không chút thua kém đại minh tinh nổi danh của đế quốc, hình ảnh chắp tay cầu nguyện cũng cực kỳ xinh đẹp, nếu được chụp lại thì khẳng định có thể làm thành hình quảng cáo cho phim thần tượng tuổi thanh xuân.
Cho dù Mạc Hàm biết rõ thiếu niên này có chút ngốc nghếch nhưng ngoài mặt vẫn duy trì phong độ rất tốt, người không biết chắc chắn sẽ bị lớp da đại hoàng tử kia mê hoặc.
Nhưng mà phong độ bên ngoài và nội tâm bên trong hoàn toàn khác biệt: “Cầu nguyện có linh nghiệm không? Nếu thật sự có thể linh nghiệm, ta hi vọng Mạc Hàm không hận ta, ta không cố ý lừa anh ấy đâu, ta thực sự rất thích anh ấy, muốn anh ấy làm hoàng tử phi của mình, hiện giờ tâm nguyện lớn nhất của ta chính là làm Mạc Phi yêu ta.”
Nghe thấy ước nguyện của Lạc Phi, Trọng Minh thực không muốn để ý tới vị chủ nhân vừa sa vào lưới tình này nữa.
Hai vị hoàng tử cầu nguyện xong thì cùng thổi nến, sau đó cùng cắt bánh ngọt, đương nhiên hai người không cần cắt cả năm tầng bánh, chỉ cần đại diện cắt tầng cao nhất, sau đó giao lại cho đầu bếp cắt bánh chia cho khách mời.
Tiếp đó là thời gian dùng cơm trưa.
Hoàng thất không chọn hình thức tiệc đứng như Mạc gia, ngược lại chọn tiệc ngồi ngay ngắn trật tự, lễ tiết trang trọng, thực đơn cũng chú trọng sang quý, điểm tâm, canh, món chính, món tráng miệng, hoa quả, hết thảy được dọn lên trước mặt khách mời. Phần cơm của mọi người đều giống nhau, nghe nói là vương hậu Lâm Viễn tự mình định thực đơn, món ăn rất phong phú, nhưng phân lượng không nhiều, ít nhưng quý, bài trí tinh xảo, làm khách mời đều rất hài lòng.
Những chiếc bàn dài được đặt trong đại sảnh, không gian rộng mỡ, không hề có cảm giác chen chúc chật chội.
Bàn ở vị trí chủ tọa hiển nhiên là một nhà bệ hạ.
Mạc Hàm khiêm tốn nói: “Bệ hạ quá khen.”
Tây Trạch quay qua bên cạnh nói: “Lạc Phi, Mạc Hàm chỉ lớn hơn con hai tuổi nhưng đã giỏi như vậy, con phải học hỏi Mạc Hàm đấy, làm quen một chút đi.”
Lạc Phi thực muốn khóc a.
Phụ vương, tụi con đã làm quen từ sớm rồi a!
Con còn đóng giả làm học trưởng người ta, còn nói mình có gia thế bình thường, thực vinh hạnh khi được kết bạn với người ta…
Dưới ánh nhìn chăm chú của phụ vương, Lạc Phi cố gắng giữ bình tĩnh đi tới trước mặt Mạc Hàm, vươn tay nói: “Xin chào Mạc Hàm, rất vui được làm quen với anh.”
Mạc Hàm nhìn Lạc Phi, đáy mắt đầy ý cười, vươn tay bắt tay: “Đại hoàng tử quả nhiên danh bất hư truyền, khí chất xuất chúng.”
Lạc Phi: “… …..”
Anh chê cười tôi à!
Nghe lời khen tặng của Mạc Hàm, trong đầu Lạc Phi lại loạn thành một đoàn.
Mạc Hàm càng tỏ ra bình tĩnh thì Lạc Phi lại càng xấu hổ cùng hổ thẹn, cậu cố sức diễn trò trước mặt đối phương, đối phương chỉ bình tĩnh nhìn cậu diễn, quả thực là cậu ngốc muốn chết mà.
Tây Trạch không phát hiện Lạc Phi có gì dị thường, thấy Lạc Phi cùng Mạc Hàm bắt tay làm quen, Tây Trạch còn vui mừng nghĩ, con trai khiếm khuyết kinh nghiệm thực tế, lần này làm quen thêm vài người bạn đồng lứa cũng không tệ. Ông căn bản không ngờ, Lạc Phi cư nhiên lại to gan lớn mật coi trọng Mạc Hàm, lại còn tự cho là thông minh diễn một vở kịch vô cùng phấn khích.
Vì thế trong mắt Mạc Hàm, đại hoàng tử mặc dù ngoài mặt vô cùng phong độ nhưng trong xương khẳng định là một đứa nhỏ ngốc nghếch đơn thuần.