Tinh Tế Kết Hôn Chỉ Nam
Chương 39 : Tương ngộ – lạc phi? thực trùng hợp, sao cậu lại ở đây?
Ngày đăng: 04:26 19/04/20
Từ nhỏ Mạc Hàm đã theo cha mình lăn lộn trên thương trường, gặp qua đủ loại con cháu phú gia, nhóm bạn đồng lứa nói chuyện cũng chỉ xoay quanh vấn đề kinh doanh, cổ phiếu này nọ, rất ít người hiểu biết về súng ống, càng miễn bàn tới chuyện nằm rõ trong lòng bằn tay như F Tiên Sinh, hơn nữa thực chiến còn đặc biệt lợi hại.
Kỹ thuật thực chiến của Phất Lan Khắc cùng Khải Tư Tâm cũng không tính là mạnh, hai người đều học hỏi từ Mạc Hàm nên trước đó tiểu đội của bọn họ mới không có cách nào thông qua hình thức ác mộng. Thế nhưng từ khi có F Tiên Sinh gia nhập, đánh hình thức ác mộng trở nên vô cùng thoải mái—- có thể khí phách giữa vòng vây tang thi càn quét tứ phương mở ra đường máu, có thể bình tĩnh ngắm bắn một kích nát đầu mục tiêu, mặc kệ là hỗn loạn cỡ nào, mặc kệ là nguy hiểm bao nhiêu, F Tiên Sinh vẫn luôn bình tĩnh ứng phó, làm Mạc Hàm không khỏi sinh lòng kính nể.
Đối với nhóm bạn cùng lứa nảy sinh tình cảm này vẫn là lần đầu tiên nên Mạc Hàm thực sự muốn xem thử F Tiên Sinh rốt cuộc là người thế nào.
Mạc Hàm chán ghét quanh co lòng vòng, anh thích phương thức nhanh gọn đơn giản, nếu trong lòng nghĩ vậy thì cứ trực tiếp hẹn đối phương gặp mặt, không việc gì phải rối rắm cả.
Sau khi logout khỏi trò chơi, Mạc Hàm liền gọi cho Phất Lan Khắc: “Cuối tuần sau tôi tính toán dành thời gian tới học viện quân sự Thánh La Thước Á, anh với Khải Tư Lâm có thời gian đi chung không? F Tiên Sinh chính là học viên của trường đó, tôi muốn gặp mặt cậu ta.”
“Gặp bạn trên mạng à?” Phất Lan Khắc khá kinh ngạc: “Sao cậu lại đột nhiên muốn gặp cậu ta? Không phải cậu vẫn luôn cảnh giác với người khác à? Lỡ như cậu ta tiếp cận cậu là vì…”
“Sẽ không.” Mạc Hàm đánh gãy lời Phất Lan Khắc, thực tự tin nói: “Tôi tin tưởng ánh mắt của mình. Những người trong trường tiếp cận tôi vì muốn kết giao hảo với Mạc gia, thế nhưng người này không giống, cậu ấy xuất thân từ gia đình quân nhân, trong nhà lại không kinh doanh, có kết giao với Mạc gia cùng không có quan hệ lợi ích gì cả. Huống chi là anh quen cậu ấy trước chứ không phải là tôi.”
“Thế nhưng hai người chỉ mới quen biết nửa tháng mà thôi, không cần phải gặp mặt sớm đến vậy đi?” Phất Lan Khắc vẫn không quá yên tâm.
Mạc Hàm giải thích: “Bởi vì luận văn tốt nghiệp của tôi đã được chuyển lên rồi, chờ ủy ban bình thẩm thông qua, tháng sau sẽ chuẩn bị biện hộ tốt nghiệp, đến khi đó sẽ rất bận. Vừa vặn khoảng thời gian này rảnh rỗi nên mới nghĩ tới chuyện này, không phải quyết định xúc động nhất thời.”
Phất Lan Khắc trầm mặc một lát, gãi gãi đầu hỏi: “Mạc Hàm, anh hỏi cậu một chuyện, cậu đừng tức giận nha?”
Mạc Hàm mỉm cười: “Học trưởng hỏi đi.”
Phất Lan Khắc cẩn thận hỏi: “Không phải là cậu thích người này rồi đi?”
Mạc Hàm: “… …”
Trong lòng có chút giật thót, bất quá Mạc Hàm vẫn nhanh chóng phủ nhận: “Học trưởng đừng nói đùa, sao tôi có thể thích gương mặt hệ thống được chứ.”
Cho dù là ai cũng không có khả năng thích gương mặt hệ thống đi? Dù sao cũng thấy rất nhiều a.
Phất Lan Khắc xấu hổ sờ sờ mũi, anh cũng hiểu được khả năng này không lớn, chính là biểu hiện của Mạc Hàm có chút khác với bình thường.
Từ khi quen biết Mạc Hàm đến nay, anh đã thấy rất qua đủ loại người tặng quà cùng thổ lộ với Mạc Hàm, thế nhưng Mạc Hàm chưa từng động tâm, bất kể là thứ gì cũng từ chối, sắc mặt bình tĩnh hệt như chuyện đó căn bản không liên quan tới mình.
F Tiên Sinh là người đầu tiên làm Mạc Hàm chủ động muốn gặp gỡ, này có phải thuyết minh Mạc Hàm có tình cảm đặc biệt với F Tiên Sinh không?
Tỷ như, một chút thưởng thức, còn có một chút thích?
Phất Lan Khắc bị chính suy đoán của mình dọa sợ, lập tức dừng việc suy tưởng vớ vẩn này lại, cười gượng: “Ha ha ha coi như anh không hỏi đi, cuối cuần này anh đi với cậu, Khải Tư Lâm gần nhất đang bận bịu hoạt động xã đoàn có thể sẽ không đi được, hay là cậu rủ thêm Y Mạn đi? Y Mạn nhất định rất thích loại hoạt động náo nhiệt này.”
Mạc Hàm gật đầu: “Ừm.”
Y Mạn rất giỏi trong việc náo động không khí, có cậu ấy ở bầu không khí cũng không quá xấu hổ.
Sau khi chấm dứt trò chuyện, Mạc Hàm liền gửi tin nhắn cho F Tiên Sinh: “Sáu giờ thứ bảy tuần sau, phòng bốn lầu hai nhà ăn Mễ Lan phía ngoài học viện Thánh La Thước Á.”
Lạc Phi nhanh chóng đáp lại: “Nhận được, sẽ tới đúng giờ.”
*****
Nội quy học viện Thánh La Thước Á rất nghiêm khắc, không phải học viên học viện cùng quan viên quân bộ bình thường không thể tiến vào học viện, vì thế Mạc Hàm hẹn gặp ở nhà ăn bên ngoài cũng không có gì lạ.
Thứ bảy, vậy còn đúng bảy ngày nữa, vừa lúc kỳ đặc huấn của tân sinh cũng kết thúc, đến khi đó có thể mặc quân trang suất khí để gặp Mạc Hàm.
Nghĩ vậy, Lạc Phi liền nhịn không được kích động.
Kích động tới mức ngủ không yên, vì thế Lạc Phi gọi thông tấn khí cho Lạc Ninh, hưng phấn nói: “Tiểu Ninh, dựa theo tư liệu em cung cấp anh đã làm quen với Mạc Hàm trong trò chơi, cùng chơi nửa tháng. Hôm nay Mạc Hàm đã chủ động đề nghị gặp mặt, còn nói muốn kết giao bằng hữu, này thuyết minh anh ấy có hảo cảm với anh đúng không? Em nói xem có phải vì anh ấy thấy dáng vẻ đại sát tứ phương của anh trong trò chơi quá suất nên mới thích anh không?”
Trong lòng Mạc Hàm có chút rung động, bất quá vẫn lịch sự chào hỏi: “Thực trùng hợp, khụ, sao cậu lại ở đây?”
Lạc Phi mỉm cười: “Em có hẹn với bạn.”
Y Mạn thấy Lạc Phi cũng kinh ngạc không thôi, tựa như đang nhìn động vật quý hiếm mà dạo quanh người Lạc Phi một vòng, không dám tin nói: “Wow wow wow, cậu thật sự là Lạc Phi à? Tôi cảm thấy cậu giống như hoàn toàn thay đổi thành một người khác a!”
Lạc Phi quay đầu lại liếc nhìn Y Mạn một cái, mỉm cười hỏi: “Thay đổi như vậy là tốt hay xấu?”
Y Mạn lại ngắm một vòng từ đầu tới chân, sau đó vươn tay dùng sức đấm đấm ngực Lạc Phi: “Suất hơn a! Còn luyện được không ít cơ bắp, tốt xấu cũng có chút vị nam nhân!”
Trán Lạc Phi ứa hắc tuyến—– ý là trước kia mình căn bản không có vị nam nhân à?
Y Mạn giải thích: “Trước kia cậu chỉ là đứa nhóc thôi, giờ có chút giống nam nhân.”
Lạc Phi: “…”
Bất luận thế nào, đánh giá này cũng coi như mắng thẳng mặt đi.
Lạc Phi cũng không tiện tranh cãi với Y Mạn trước mặt Mạc Hàm, chỉ đành thực phong độ mỉm cười: “Cám ơn khích lệ.”
Y Mạn nghe vậy liền sợ ngây người, đổi lại là trước kia Lạc Phi tuyệt tối sẽ rống cổ cãi lại, hôm này rốt cuộc gì sao vậy? Tính tình sao tốt vậy?
Mạc Hàm không muốn tiếp tục nói chuyện với Lạc Phi, có chút xấu hổ dời tầm mắt: “Cậu tiếp tục chờ bạn đi, tôi không quấy rầy, chúng ta lên lầu đi.”
Toàn bộ hành trình Phất Lan Khắc thực mờ mịt, hoàn toàn không hiểu bọn họ đang nói gì.
Sau khi đi tới phòng số bốn trên lầu, Mạc Hàm mới giải thích: “Cậu ta là một người bạn tôi cùng Y Mạn quen trước kia. Không ngờ chỉ mới ở trường quân đội một tháng đã biến hóa lớn tới vậy.”
Phất Lan Khắc hiểu ra: “Hóa ra là bằng hữu, thế có cần mời cậu ấy cùng ăn bữa cơm không?”
Mạc Hàm lập tức lắc đầu: ” Không cần, cậu ta cũng đang chờ bạn mà.”
Y Mạn cũng nói: “Đúng vậy, chắc cậu ta hẹn đồng học ăn cơm ấy, chúng ta cứ ăn phần chúng ta.” Nói xong liền nhìn gian phòng nói: “Sao F Tiên Sinh vẫn chưa tới a!”
Kim đồng hồ chỉ 18:00.
Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra.
Lạc Phi mặc quân trang vừa gặp ở đại sảnh thông dong mỉm cười đi vào nói: “Phòng số bốn đúng không? Xin chào mọi người, em là đội hữu F Tiên Sinh.”
Phất Lan Khắc: “???”
Y Mạn: “??????”
Mạc Hàm: “… … … … … …”
Tâm tình của ba người lúc này đại khái chỉ có thể dùng dấu câu để hình dung.
Chống lại ánh mắt tràn đầy ý cười của Lạc Phi, Mạc Hàm vẫn luôn thông minh tháo vát đột nhiên có chút mờ mịt chết máy.
F Tiên Sinh?? Đội hữu mặt hệ thống đại sát tứ phương trong trò chơi cư nhiên là Lạc Phi???
Mạc Hàm đột nhiên có chút hối hận, sớm biết vậy, anh rốt cuộc vì cái gì phải hẹn gặp mặt đối phương a?!
…(cont)…