Tinh Tế Kết Hôn Chỉ Nam
Chương 55 : Sự cố ngoài ý muốn – yên tâm, em tuyệt đối sẽ không để anh gặp chuyện!
Ngày đăng: 04:26 19/04/20
Cuối tuần Mạc Hàm quả nhiên tới tìm Lạc Phi.
Lúc Lạc Phi nhìn thấy Mạc Hàm ở ngoài cổng học viện, anh đang đứng bên quầy bán hàng tự động bên đường, cầm một chai nước chậm rãi uống. Hôm nay anh mặc một kiện áo sơ mi màu lam nhạt cùng quần dài màu trắng, cả người đặc biệt nhẹ nhàng khoan khoái, lúc uống nước lộ ra cần cổ thon dài xinh đẹp, hầu kết theo động tác nuốt mà lăn lộn, ánh mắt hơi nheo lại, lộ ra một tia gợi cảm khó có thể diễn tả bằng lời.
Lạc Phi thật muốn tiến tới ôm lấy anh hung hăng hôn một cái.
Bất quá Lạc Phi vẫn cố nén xúc động, mỉm cười đi tới trước mặt Mạc Hàm, hòa nhã nói: “Vừa đúng mười giờ, anh đúng giờ thật ấy.”
Mạc Hàm vặn nắp chai, cũng mỉm cười nhìn Lạc Phi: “Hôm nay an bài thế nào?”
“Em dẫn anh tới một nơi, đó là rừng rậm mà em từng đi qua lúc tập huấn dã ngoại.”
“Không tới phòng huấn luyện à?”
Lạc Phi giải thích: “Cảnh tượng trong phòng huấn luyện đều là giả, hiện giờ anh đã có cơ giáp có năng lực tác chiến, chúng ta có thể luyện tập thực chiến một chút.”
“Ừm.”
Mỗi lần Mạc Hàm ra ngoài đều có vệ sĩ đi theo, Lạc Phi từ xa xa nhìn thấy nhóm vệ sĩ chuyên nghiệp thân hình cao lớn kia, Mạc Hàm nhìn theo tầm mắt cậu: “Bọn họ là cha phái tới bảo hộ anh, chúng ta tới rừng rậm luyện tập thực chiến, bọn họ đi cùng không tiện, anh sẽ bảo bọn họ chờ ở đây.”
Lạc Phi mỉm cười: “Yên tâm, trong khu rừng đó cũng không có dã thú quá hung hiểm, cùng lắm chỉ có một ít rắn độc thôi, chúng ta ngồi trong cơ giáp cũng không lo bị cắn.”
Mạc Hàm gật gật đầu, sau đó tiến qua bảo nhóm vệ sĩ chờ ở đây rồi mới cùng Lạc Phi xuất phát.
Hai người ngồi xe huyền phù đi tới rừng Khoa Long.
Từ trên cao nhìn xuống, đây là một mảnh rừng hẹp dài kéo dài mấy vạn km nhưng bề rộng chỉ khoảng một trăm km. Địa hình trong rừng khá phức tạp, có đủ loại rắn độc lui tới, bất quá không có dã thú hung hiểm, là nơi trường quân đội thường xuyên tiến hành tập huấn dã ngoại.
Nhìn cây cối rậm rạp ở xa xa, Mạc Hàm nói: “Em muốn anh điều khiển cơ giáp mới xuyên qua khu rừng này à?”
Lạc Phi gật đầu: “Ừm, địa hình nơi này rất phức tạp, nếu anh có thể thuần thục điều khiển cơ giáp xuyên qua cây cối thì sẽ càng nắm rõ tính năng của đài cơ giáp này hơn. Nếu gặp đàn rắn công kích, anh có thể sử dụng vũ khí.”
“Vậy còn em.”
Lạc Phi cười nói: “Em đi chung với anh, anh có nghi hoặc gì về đài cơ giáp này thì có thể hỏi em.”
Mạc Hàm gật đầu, từ không gian khởi động đài cơ giáp màu trắng nhận được trong giải cơ giáp đại tái, sau đó cùng Lạc Phi tiến vào khoang điều khiển.
Mật mã? Mật mã khởi động cơ giáp Mạc Hàm là gì?
“Thử ngày sinh của anh ấy xem.”
Trọng Minh nhập ngày sinh của Mạc Hàm, vẫn không thể mở được.
Lòng Lạc Phi nóng như lửa đốt, cậu biết Mạc Hàm cài đặt như vậy để tránh người khác nhặt được cơ giáp, nếu để họ biết được bí mật của anh thì lại càng nguy hiểm hơn. Cơ giáp Bố Lai Ân đưa cho Mạc Hàm vốn không cài đặt mật mã, bất quá lúc đưa đài cơ giáp này cho Mạc Hàm, chú đã đưa cả mật mã hệ thống cho Mạc Hàm, để Mạc Hàm tự mình cải tạo lại. Mạc Hàm là cao thủ hệ thống, muốn tăng thêm vài trình tự vào hệ thống vốn có là chuyện dễ như trở bàn tay.
Mạc Hàm lưu lại cơ giáp có khóa mật mã cho mình, chứng minh anh ấy tin tưởng mình có thể phá giải, có nghĩa là mật mã này rất có thể là con số chỉ có hai người bọn họ biết.
Chính là cái gì nhỉ? Cái gì mà cả hai người đều biết?
Lạc Phi bình tĩnh suy nghĩ, ánh mắt lập tức sáng ngời—– đúng rồi, mô hình trò chơi! Mình từng tặng một mô hình cho Mạc Hàm, Mạc Hàm cũng đáp lễ lại một mô hình. Chỉ có cái này có thể xem là vật phẩm chung của hai người. Với lại khi nãy Mạc Hàm cũng cố ý nhắc tới nó. ‘Có vấn đề gì cứ hỏi nó’ có lẽ là một loại ám chỉ.
Mô hình trí năng Mạc Hàm tặng có thể tự động phân biệt âm thanh, chỉ có Lạc Phi mới hỏi được, những người khác hỏi Tiểu Mạc Hàm sẽ không trả lời, trước đó xá hữu Lộ Đức Duy Hi từng hiếu kì hỏi thử một lần, kết quả mặc kệ là hỏi cái gì, Tiểu Mạc Hàm đều đáp là ‘không biết’. Cũng vì thế Lạc Phi mới phát hiện hệ thống mô hình trí năng này cũng bị Mạc Hàm chỉnh sửa, chỉ nhận thức một chủ nhân là Lạc Phi.
Lạc Phi lập tức lấy Tiểu Mạc Hàm trong túi ra, hỏi: “Mật mã là bao nhiêu?”
Tiểu Mạc Hàm quả nhiên nghiêm túc đáp: “75647908.”
“… …”
Thật sự không biết nên khóc hay cười! Mạc Hàm cư nhiên đã dự đoán trước tình huống, trước giải cơ giáp đại tái đã đưa mô hình này cho Lạc Phi, hơn nữa còn nhập tư liệu mật mã, có lẽ anh đã sớm dự cảm được tương lai mình sẽ gặp chuyện không may, có thể sẽ cần tới mật mã.
Được Mạc Hàm tín nhiệm, trái tim Lạc Phi rung động không thôi. Thế nhưng hiện giờ không phải thời điểm suy nghĩ vấn đề này, an toàn của Mạc Hàm mới quan trọng nhất.
Lạc Phi lập tức bảo Trọng Minh nhập mật mã này vào, quả nhiên thành công khởi động cơ giáp.
Sau khi khởi động, trong cơ giáp có một đoạn ghi hình, là Mạc Hàm tự thu lại: “Lạc Phi, nếu em dùng mật mã khởi động cơ giáp thì chứng minh anh đã gặp chuyện. Gần nhất vẫn luôn có người theo dõi anh, lỡ như anh rơi vào tay bọn họ, anh sẽ nghĩ cách lưu đài cơ giáp này lại cho em, nó có tín hiệu cảm ứng với cơ giáp tùy thân Nặc Á của anh, anh đã mã hóa trình tự hệ thống định vị, chỉ cần anh đem theo Nặc Á, đài cơ giáp này có thể thông qua định vị xác định được vị trí của anh. Hi vọng em giao cơ giáp cho cha anh, để ông ấy nghĩ cách cứu anh.”
Một đoạn ghi hình vô cùng bình tĩnh, lúc đối mặt với nguy hiểm, Mạc Hàm cư nhiên trấn định như vậy, còn nghĩ ra sách lược ứng phó.
Lạc Phi hít sâu, nhìn người trên màn hình, ánh mắt ôn hòa mà kiên định: “Yên tâm, em tuyệt đối sẽ không để anh gặp chuyện!”
…(cont)…