Tinh Tế Kết Hôn Chỉ Nam
Chương 82 : Huề Thủ Nhất Sinh – Nắm Tay Cả Đời, Vĩnh Viễn Không Phân Ly
Ngày đăng: 04:26 19/04/20
Phương Tử Khiêm cùng Mạc Khải Minh đều không hi vọng con trai kết hôn với Lạc Phi, tuy hai người biết rõ phẩm hạnh Lạc Phi đoan chính, còn có ân cứu mạng với Mạc Lâm, thế nhưng mấu chốt chính là thân phận đặc biệt của Lạc Phi.
Lạc Phi là đại hoàng tử, là người thừa kế được bệ hạ chỉ định, một khi Mạc Lâm kết hôn với Lạc Phi thì khẳng định phải gả vào vương thất, sau này sẽ mất đi tự do, nhất là lúc Lạc Phi trở thành bệ hạ, Mạc Lâm phải cùng tham dự các hoạt động chính trị, Phương Tử Khiêm càng hi vọng con mình có một cuộc sống tự do tự tại hơn.
Mạc gia không thiếu tiền, đủ để Mạc Lâm một đời không lo ăn không lo mặc, không cần phải dính dáng tới hoàng thất.
Đáng tiếc Mạc Lâm lại kiên quyết nhận định đại hoàng tử, còn nói không phải đại hoàng tử thì không được, hai cha cũng không có cách nào, chỉ đành nghĩ cách trì hoãn lại, có lẽ sau một năm bản thân Mạc Lâm sẽ thông suốt, thay đổi chủ ý.
Sau khi thân thể Mạc Lâm hoàn toàn khôi phục liền chủ động quay về tập đoàn Phong Dương làm việc, vốn anh rất quen thuộc với nghiệp vụ công ty, cộng thêm có Phương Tử Khiêm tự mình chỉ đạo, không tới nửa tháng Mạc Lâm đã thăng lên vị trí phó giám độc, Mạc Khải Minh liền giao hạng mục nghiên cứu máy quay phim trí năng đang hơp tác với giải trí Chúng Tinh cho Mạc Lâm toàn quyền phụ trách.
Trước mặt người ngoài, Mạc Lâm vẫn sắm phai alpha Mạc Hàm, mà Mạc Lâm vẫn như cũ là đề tài cấm kỵ mà mọi người không dám nhắc tới.
Chiều hôm nay, Mạc Lâm đang ở phòng làm việc xử lý văn kiện, bên tai đột nhiên vang lên âm thanh của cơ giáp trí năng Nặc Á: “Chủ nhân, Lạc Phi điện hạ gửi yêu cầu trò chuyện.”
Mạc Lâm vừa ký tên lên văn kiện vừa nói: “Kết nối đi.”
Một lát sau, trên màn hình toàn tức màu lam trước mặt xuất hiện Lạc Phi mặc một thân tây trang.
Lạc Phi mỉm cười: “Đây là quần áo phụ vương bảo người ta đặc chế cho em, anh thấy em mặc có suất khí không?”
Mạc Lâm cẩn thận đánh giá, tây trang màu đen làm thân hình Lạc Phi trông cao ngất, bên trong là áo sơ mi ủi phẳng phiu, trên cổ đeo cà vạt kẻ sọc, thoạt nhìn rất chín chắn anh tuấn.
Chống lại ánh mắt chờ mong của đối phương, Mạc Lâm tán thưởng: “Rất suất.”
Lạc Phi cười tủm tỉm: “Vậy thì tốt rồi! Anh cảm thấy suất thì khẳng định không thành vấn đề.”
Mạc Lâm nghi hoặc: “Mặc trang trọng như vậy làm gì?”
“Cùng phụ vương tham dự một hoạt động.”
Mạc Lâm lý giải gật đầu.
Đại hoàng tử đã trưởng thành, hơn nữa còn thuận lợi tốt nghiệp học viện quân đội, bệ hạ muốn chậm rãi dẫn dắt Lạc Phi tiếp xúc với chính sự đế quốc cũng rất bình thường. Người trước mắt không còn là con cún con trong kí ức nữa, cậu đã trưởng thành, bờ vai đã có khả năng gánh vác trách nhiệm.
Thấy trên bàn Mạc Lâm có rất nhiều văn kiện, Lạc Phi không khỏi hỏi: “Gần nhất anh cũng rất bận à?”
Mạc Lâm mỉm cười: “Ừm, hạng mục hợp tác vừa mới bàn bạc xong, còn rất nhiều vấn đề cần anh tự xử lý.”
Lạc Phi ôn nhu nhìn anh: “Em rất nhớ anh, đã mấy ngày rồi chúng ta không gặp mặt.”
Mạc Lâm an ủi: “Chúng ta đều có chuyện bận rộn, tạm thời không gặp mặt cũng không sao, em biết trong lòng anh có em là tốt rồi.”
Được vuốt lông, Lạc Phi lập tức vui vẻ: “Chờ có thời gian, em nhất định sẽ tới thăm anh.”
Chấm dứt trò chuyện, Mạc Lâm tiếp tục cúi đầu xem hợp đồng công ty, sắc mặt tuy bình tĩnh nhưng khóe miệng lại nhịn không được cong lên.
Bởi vì cha phản đối nên hai người tạm thời không thể ở cùng nhau, hơn nữa Lạc Phi còn phải cùng bệ hạ tham dự đủ hoạt động, Mạc Lâm với thân phận Mạc Hàm vừa đứng vững gót chân ở tập đoàn Phong Dương, mỗi ngày hai người đều bận tới sứt đầu mẻ trán, cơ hội gặp gỡ rõ ràng giảm bớt.
Mặc kệ khoảng cách xa xôi thế nào, trái tim bọn họ vẫn luôn ở sát bên cạnh nhau.
Chỉ một câu ân cần thăm hỏi, chỉ một cuộc trò chuyện không tới năm phút đồng hồ đã có thể làm tâm tình hai người tốt lên.
Tuy không được nhìn thấy nhau, nhưng chỉ cần nghĩ tới đối phương trong lòng sẽ đặc biệt ấm áp, này đại khái chính là tình yêu đi.
******
Buổi chiều, kênh trung ương đế quốc quả nhiên có một buổi tọa đàm trực tiếp, bệ hạ dẫn theo đại hoàng tử tham dự hoạt động, nội dung hội nghị chủ yếu là cải cách nền kinh tế đế quốc, tham dự hội nghị có những người quản lý bên thương hội cùng ông chủ của các tập đoàn lớn.
Mạc Khải Minh cũng có mặt.
Lạc Phi ngồi bên cạnh bệ hạ, suốt quá trình vẫn luôn giữ vững tác phong, lúc phụ vương cùng mọi người trò chuyện, Lạc Phi lễ phép lắng nghe, ngẫu nhiên được bệ hạ cho phép thì đưa ra ý kiến của mình. Mạc Lâm cũng xem TV trực tiếp, mỗi lần thấy Lạc Phi lên tiếng liền nhếch khóe miệng, Nặc Á nhịn không được trêu chọc: “Chủ nhân, sao nhìn người giống fan hâm mộ của Lạc Phi vậy?”
Mạc Lâm thản nhiên nói: “Trước kia em ấy là fan của ta, giờ ta cũng làm fan của em ấy một chút.”
Nặc Á: “…”
Thích tự nhiên sẽ thưởng thức, Mạc Lâm cảm thấy Lạc Phi thực tuấn tú, lúc nhìn nhận vấn đề rất có chính kiến, Lạc Phi hiện giờ thực không phụ danh hiệu đại hoàng tử đế quốc, cũng không phụ những gì bệ hạ bồi dưỡng, lần đầu tiên công khai lộ diện trong hội nghị đã để lại ấn tướng rất tốt trong lòng công chúng.
Nhóm dân chúng không biết, sau khi hội nghị kết thúc, bệ hạ Tây Trạch đã mời ông chủ tập đoàn Phong Dương Mạc Khải Minh vào phòng họp mật đàm.
Sắc mặt Mạc Khải Minh trấn định, lễ phép nói: “Bệ hạ tìm tôi có chuyện gì quan trọng sao?”
Tây Trạch mỉm cười: “Tôi tìm anh không phải việc công, là việc tư.”
Lạc Phi thực cung kính tự mình rót trà cho Mạc tổng.
Mạc Khải Minh nói: “Điện hạ khách khí, tách trà này tôi không dám uống.”
Lạc Phi liền mặt dày nói: “Bác, con đã nói với phụ vương chuyện ngài muốn khảo nghiệm con một năm rồi. Khoảng thời gian này con sẽ không quấy rầy Mạc Lâm, không phải không nghĩ tới anh ấy mà là muốn anh ấy có không gian tự do, để anh ấy tự gầy dựng sự nghiệp của mình. Con muốn nói với bác, chuyện Mạc Lâm dùng thân phận Mạc Hàm tới tập đoàn Phong Dương làm việc, con rất ủng hộ.”
Mạc Khải Minh nhíu mày: “Nếu Mạc Hàm có vị trí vững chắc ở tập đoàn Phong Dương, sau này nếu hai đứa kết hôn thì làm thế nào tuyên bố với công chúng?”
Trọng Minh ngậm miệng lại: “Nga.”
Đội đón dâu vòng quanh thủ đô một vòng, đồng thời còn bắn pháo hoa.
Mạc Hàm bình tĩnh đi vào hoàng cung, dựa theo nghi lễ hoàng thất tiến hành hôn lễ, cuối cùng được Lạc Phi dẫn tới đại điện làm lễ với bệ hạ cùng vương hậu.
Từ hôm nay trở đi, Mạc Hàm sẽ được viết tên vào gia phả hoàng thất đế quốc.
Quá trình hôn lễ rườm rà làm Mạc Hàm có chút mệt mỏi, thế nhưng có Lạc Phi luôn ở bên cạnh, suốt hành trình vẫn luôn săn sóc nắm tay, trong lòng anh cũng rất vui sướng.
Sau khi hôn lễ kết thúc, Lạc Phi nắm tay Mạc Hàm trở về cung điện của mình.
Cung điện của đại hoàng tử cũng được trang trí theo phong cách hôn lễ, thảm cũng được thay thành màu đỏ thẫm.
Lễ phục dày nặng làm toàn thân Lạc Phi toát không ít mồ hôi, Mạc Hàm chủ động giúp Lạc Phi cởi áo khoác lễ phục, nhìn thấy lớp áo sơ mi bên trọng, ngón tay Mạc Hàm hơi khựng lại trên cúc áo, sau đó thực bình tĩnh cởi nút áo, lộ ra làn da màu mật ong.
Từ sau khi tỉnh lại từ khoang đông lạnh, tuy anh cùng Lạc Phi thường xuyên hôn môi nhưng chưa từng làm chuyện thân thiết hơn.
Hiện giờ lồng ngực rắn chắc của nam nhân thành thục ở ngay trước mắt làm Mạc Hàm nhịn không được nhớ tới ba ngày bị đối phương ôm, thân thể có chút nóng lên, trong lòng cũng rục rịch.
Tim Mạc Hàm đập như trống nổi, có chút không thể dời tầm mắt khỏi lồng ngực Lạc Phi.
Lạc Phi cười tủm tỉm ôm lấy thắt lưng Mạc Hàm, ôn nhu nói: “Muốn em không?”
Mạc Hàm đỏ mặt: “Thấy em mặc nhiều tới toát mồ hôi mới giúp em cởi quần áo thôi, em nghĩ nhiều rồi.”
Lạc Phi trực tiếp bế bổng Mạc Hàm lên, xoay người đi vào phòng ngủ, đặt anh xuống giường sau đó nặng nề đè lên trên: “Mạc Hàm ca ca, em muốn anh, cho em được không?”
“… … …” Chỉ một câu, nháy mắt đánh tan phòng tuyến.
Mạc Hàm không phản kháng, chủ động ôm cổ Lạc Phi, mỉm cười nói: “Ngoan, cho em.”
Giọng điệu như đang nói, bé ngoan, ca ca cho em ăn kẹo nà.
Lạc Phi cực kỳ yêu thích dáng vẻ này của Mạc Hàm, lập tức nhanh nhẹn cởi bỏ quần áo anh.
Quyết định dùng thân phận Mạc Hàm kết hôn với lạc Phi nên anh dùng thuốc ngụy trang cùng thuốc ức chế, trên người có mùi tin tức tố alpha nhàn nhạt làm Lạc Phi ngược lại lại càng hưng phấn hơn.
Chẳng qua sau khi sử dụng thuốc ức chế, thân thể không dễ dàng tiếp nhận alpha lắm, bất quá Mạc Hàm đã chuẩn bị tốt tâm lý.
Dù sao cũng là đêm tân hôn, hai người cũng không phải con nít, không thể nào thuần khiết nắm tay nhau nói chuyện phiếm đi.
Cũng may Lạc Phi rất ôn nhu, hơn nữa trước đó đã từng trải nghiệm một lần, dưới sự kiên nhẫn săn sóc của đối phương, thân thể Mạc Hàm rất nhanh liền thích ứng.
Chiếc giường trong phòng ngủ rất lớn, hai người ôm nhau lăn qua lăn lại cũng không lo ngã xuống.
Mạc Hàm ôm chặt Lạc Phi, nhắm mắt lại, phóng túng chính mình cùng đối phương trầm luân.
…
Gây sức ép tới tận khuya, đại hoàng tử tinh lực tràn đầy mới chịu ngừng lại.
Mạc Hàm toàn thân đau nhức, tựa vào lòng Lạc Phi không muốn nhúc nhích.
Trước kia vẫn luôn tự tin nghĩ rằng mình tuyệt đối sẽ không thích con cún con Lạc Phi. Chính là sau nhiều lần vẽ mặt, chính là con cún con thuần túy chấp nhất này đả động trái tim phủ bụi lâu năm của anh.
Khoảnh khắc bị Lạc Phi chiếm giữ một lần nữa, Mạc Hàm biết, đời này mình không thể nào rời khỏi đối phương.
Anh không thể lừa được trái tim mình, anh cư thiên thích Lạc Phi ôm mình, như vậy làm anh có cảm giác rất an toàn.
Bất quá Lạc Phi cũng không thể rời khỏi anh nên hai người cũng coi như huề nhau.
Mạc Hàm cười khẽ, tiến tới bên tai Lạc Phi, nhẹ giọng nói: “Anh yêu em.”
Sống lưng Lạc Phi hơi cứng đờ, lập tức ôm chặt Mạc Hàm, dán sát bên tai anh: “Em cũng yêu anh.”
Nốt ruồi son sau vành tay thấm mồ hôi tựa hồ lại càng sáng bóng hơn, Lạc Phi cắn nhẹ phần da nơi đó, lưu lại một dấu răng nhàn nhạt.
Mạc Hàm đã là bầu bạn quang minh chính đại của cậu.
Trước kia Mạc Hàm đã trải qua rất nhiều khúc chiết, thế nhưng từ giờ bên cạnh anh đã có cậu, cậu sẽ dốc hết sức lực bảo hộ Mạc Hàm, quý trọng Mạc Hàm, không để anh chịu chút thương tổn nào.
Lạc Phi nắm chặt tay Mạc Hàm, mười ngón đan xen.
Mạc Hàm hiểu ý tứ động tác này.
—— huề thủ nhất sinh, vĩnh viễn không phân ly.
…(hoàn chính văn)…
[19.4.2018 – 28.8.2018 ~ Cáo Khìn]