Tinh Thần Biến

Chương 132 : Tần Vũ và Lập Nhi

Ngày đăng: 23:18 19/04/20




Dịch giả: mdb

Biên dịch: Troioi



Phục Hào trong tâm kinh hãi thầm nghĩ "Thanh Long Cung quả nhiên rất lợi hại, xem ra bọn chúng đã cài rất nhiều gian tế trong Cửu Sát Điện, chỉ dựa trên suy đoán mà biết Tam điện hạ và ta truyền tin cho nhau, Đằng đại nhân này quả nhiên cũng không kém phần lợi hại." Nghĩ thoáng qua lập tức nét mặt Phục Hào lộ vẻ sửng sốt, không thể tin được nói:

- Đằng đại nhân, cái này, cái này làm sao ngài biết được?

Đằng đại nhân vẫn với vẻ mặt lạnh lùng tàn khốc, tiếp tục nói:

- Ngươi không cần phải hỏi làm sao ta biết. Bây giờ ta hỏi ngươi câu nào, ngươi phải trả lời cho ta câu đó.

Phục Hào cung kính nói:

- Vâng, xin Đằng đại nhân cứ hỏi.

Đằng đại nhân lạnh giọng nói:

- Hiện nay, ba vị điện hạ rời khỏi Cửu Sát Điện là ba vị điện hạ nào?

Phục Hào biết gì nói nấy, không chút do dự:

- Là Nhị điện hạ, Lục điện hạ và Thất điện hạ.

Đằng đại nhân lại nói:

- Tam vị điện hạ lần này muốn đi tới động phủ nào?

- Xích Huyết động phủ!

Phục Hào trả lời cực nhanh, nhưng bụng thì chửi thầm "Con rồng này ép người quá đáng, khẳng định đã biết là tam vị điện hạ nào, cũng biết đi tới động phủ nào. Nhưng bây giờ lại hỏi lại ta, chắc chắn là muốn kiểm tra xem ta có nói dối hay không đây."

Đằng đại nhân nhìn chòng chọc vào mắt Phục Hào:

- Vậy là ngươi biết vì sao ba vị điện hạ tới Xích Huyết động phủ?

Đôi mắt Phục Hào chớp chớp như con nít không hề thay đổi, lập tức trả lời, giọng bất lực:

- Đằng đại nhân, cái này tôi không thể biết được. Thế lực Cự Giáp động phủ của tôi quá nhỏ. Nếu không phải Nhị điện hạ đã truyền tin cho tôi mấy lần thì tôi còn không biết đến việc này nữa là.

Đằng đại nhân gật đầu.

Cái chết của Bát điện hạ vẫn còn là một sự việc cực kì bí mật, ngay cả Cửu Sát Điện đối với việc này cũng thập phần bảo mật. Hắn cũng phải dựa vào tin tức các nơi mới suy ra được Bát điện hạ đã chết. Phục Hào không biết cũng là việc cực kì bình thường.

Mặc dù không nghĩ tới, sắc mặt Đằng đại nhân vẫn trầm xuống.

Nhìn thấy Đằng đại nhân sắc mặt trầm xuống, trên mặt Phục Hào tựa hồ bắt đầu có chút kinh hoàng.

Đằng đại nhân ngay lập tức nói:

- Ta hỏi ngươi, tam vị điện hạ truyền tin cho ngươi nói gì?

Phục Hào tức thì sợ hãi nói:

- Chuyện này quả thật rất dông dài. Đúng là Nhị điện hạ có vài lần truyền tin cho tôi, tôi biết nói cái nào đây?

Đằng đại nhân sắc mặt thay đổi, quát lớn:
Tần Vũ trong tâm cũng bất lực nghĩ "Trách ta được sao? Lần nào sau trăm nước cũng bị giết tướng. Khoảng cách quá lớn à. Dự tính được cả trăm nước thì tốt nhất hãy cho ta chút thể diện đi."

Tần Vũ cùng Lập Nhi chơi cờ vây, nhận thấy một nước cờ của Lập Nhi có khi phải tới cả trăm nước sau mới phát huy tác dụng, trong tâm Tần Vũ rất ngán ngẩm, cô nàng Lập Nhi này khả năng tính toán thật quá mạnh, có lẽ có bao nhiêu cách đều tính hết cả rồi?

Liền bị bức nhận thua.

Song Tần Vũ là nam tử Tần gia tất nhiên không vui vẻ gì khi nhận thua, vì thế hắn đề nghị chơi "Cờ Tướng". Lập Nhi căn bản không hiểu Cờ Tướng, Tần Vũ thì lại chơi xấu, nhiều quy tắc của Cờ Tướng không chịu nói rõ, đều là Lập Nhi đánh một nước, Tần Vũ nói một nước.

Sau đó... Tần Vũ thắng ván đầu.

Sau một ván, Lập Nhi mới miễn cưỡng hiểu quy củ chơi Cờ Tướng.

Ván thứ hai, Tần Vũ rõ ràng cảm thấy rằng Lập Nhi thực lực đột nhiên tăng cao, dựa vào tích luỹ nhiều năm nay, thêm vào ở tại Vân Vụ Sơn Trang đã xem không ít kì phổ, cuối cùng nỗ lực thắng ván thứ hai. Tuy thế...

Từ ván thứ ba trở đi, Tần Vũ về sau không còn thắng nữa.

Tôn nghiêm của một nam nhân tất cả đều không còn. Tần Vũ tự nhận thông minh, kể cả phụ vương Tần Đức của hắn muốn chơi cờ tướng thắng hắn cũng không dễ dàng. Thế nhưng Lập Nhi lại cực kì nhàn nhã, sau mỗi lần kết thúc ván cờ Tần Vũ lại phát hiện bố cục của Lập Nhi càng nghiêm cẩn hơn.

- Tần Vũ, đừng quá chán nản. Kì thật thực lực của chàng...

Tần Vũ liền nhìn về phía Lập Nhi.

- ... thực sự chỉ kém chút thôi.

Tần Vũ trong tâm không khỏi có chút sầu khổ, thực ra trong lòng Lập Nhi muốn nói là Tần Vũ chơi cờ rất kém, nhưng cuối cùng lại có chút lưu tình. Lập Nhi nhìn dáng vẻ của Tần Vũ lập tức nói như một lão sư:

- Thực lực yếu thì phải chăm chỉ học tập, lát nữa ta phải chơi một ván với Lan thúc, chàng nhớ xem cho kỹ.

Đã hơn nửa năm, Tần Vũ thường xuyên cùng Lập Nhi chơi cờ, cũng thường xuyên chịu thua.

- Được.

Tần Vũ cười nói, thực tế đối với việc thắng thua khi chơi cờ hắn không quá coi trọng, Tần Vũ thích nhìn dáng vẻ của Lập Nhi lúc chơi cờ, có như vậy hắn mới cảm nhận được sự yên tĩnh trong lòng. Hốt nhiên Tần Vũ nghiêm túc nói:

- Lập Nhi có việc này muốn nói với nàng.

Lập Nhi cười nói:

- Việc gì vậy a?

- Ngày mai ta chuẩn bị rời khỏi đây, ta phải quay về Xích Huyết động phủ rồi.

Thực tế Tần Vũ đã phải về từ lâu rồi, nhưng hắn cứ trì hoàn mãi, cho đến lúc này hắn biết rằng người của Cửu Sát Điện một hai tháng nay lúc nào cũng có thể quay lại, hắn phải quay về.

Lập Nhi khẽ run, hơn nửa năm nay cùng Tần Vũ mỗi ngày chơi cờ, Tần Vũ muốn rời đi một thời gian, trong tâm nàng thật sự có chút không muốn.

- Vậy khi nào bọn chàng làm xong việc rồi, rảnh rỗi phải thường xuyên tới thăm ta. Sau khi về, chàng cũng phải nghiên cứu tỉ mỉ về kỳ nghệ đi.

Lập Nhi lại rất nhanh cười nói.

Tần Vũ gật đầu.

- Nhất định!

Tần Vũ khẳng định nói.