Tinh Thần Biến
Chương 161 : Sát
Ngày đăng: 23:18 19/04/20
Tần Đức, Tần Phong, Tần Chính, Phong Ngọc Tử bốn người nghe xong đều sững người.
Bái kiến các chủ.?
Ai là các chủ?
Dù là Phong Ngọc Tử hay Tần Đức, bọn họ đều phát hiện đội ngũ tu chân giả đông đúc trước mặt rất khác biệt. Bởi vì các tu chân giả này mặc trang phục tương tự nhau, giống như quân đội của phàm nhân.
Tu chân giả giống quân đội?
Ít nhất với kiến thức của Phong Ngọc Tử tại Thanh Kiếm môn, lão chưa từng thấy qua quần tu chân giả như thế này.
"Tu yêu giả, là tu yêu giả!" Phong Ngọc Tử biến sắc tức thì dùng linh thức truyền âm với Tần Đức, Tần Phong, Tần Chính và Tần Vũ nói: " Quân đội tu chân giả, ta chỉ nghe qua Bồng Lai tiên vực có quân đội hộ vệ hoàn toàn do tu chân giả cấu thành, hoặc có lẽ Tử Diễm ma ngục cũng có. Nhưng còn quần tu yêu giả chính là đến từ Hải để tu yêu giả thế giới nơi có thế lực hùng mạnh nhất. Vị các chủ này nhất định là thủ lĩnh Hải vực tu yêu giả thế giới, có thể sánh với thế lực của Bồng Lai tiên vực.
Tần Đức, Tần Phong, Tần Chính kinh hãi.
Bồng Lai tiên vực, bọn họ đã nghe Phong Ngọc Tử nói qua. Nơi đó là hạch tâm của tu tiên giả trong Hải ngoại tu chân giới vô biên. Còn hiện tại, người gọi "các chủ" lại là thủ lĩnh của Hải để tu yêu giả ngang hàng với Bồng Lai tiên vực, đó là nhân vật cỡ nào?
"Vũ nhi, đừng đứng ngẩn người ra ở đây, vị các chủ gì đó khẳng định đang xung quanh. Hướng đại quân tu yêu giả đông ngẹt kia quỳ xuống chính là hướng của chúng ta. Chúng ta mau tránh chỗ khác, nếu vị các chủ đó nổi giận thì thật là một tai họa rất lớn." Tần Đức chụp lấy vai Tần Vũ muốn kéo hắn sang bên cạnh.
Tần Phong, Tần Chính và Phong Ngọc Tử cũng nhìn lên trời hoặc nhìn tứ phía, nhưng thật sự không thấy bóng dáng của người được gọi là "các chủ".
Phong Ngọc Tử đột nhiên linh thức truyên âm nói: "Chạy mau, đừng nhìn nữa. Vị các chủ đó là nhân vật cỡ nào? Công lực khẳng định là so với môn chủ Thanh Kiếm môn của ta mạnh hơn gấp mười, gấp trăm lần. Với công lực chúng ta há có thể phát hiện ra cao thủ như vậy. Nhân lúc các chủ đó chưa nổi giận mau mau tránh sang chỗ khác."
"Vũ nhi, báo cừu không cần phải gấp rút. Hiện tại việc cần nhất là mau theo ta đi thôi." Tần Đức vừa nói vừa chú ý khắp nơi.
Kinh hoàng.
Dù là Tần Đức hay Phong Ngọc Tử, kể cả hoàng đế nhân gian như Tần Chính, tướng quân như Tần Phong, lúc này trong lòng bọn họ đều rất sợ hãi.
Một tu chân giả Kim đan kỳ đã là thượng tiên của Tiềm Long đại lục. Đại quân tu yêu giả như thế, nhiều đến mức làm người ta hoảng sợ. Không chỉ số lượng rất lớn, dùng vạn làm đơn vị! Hơn nữa đều dùng phi kiếm, thống nhất chỉnh tề như thế chứng tỏ họ là một đạo quân.
Dùng tu chân giả làm quân, môn phái tu chân giả thông thường há có thể bạo tay như thế?
Trong tu tiên giả cũng duy nhất có Bồng Lai tiên vực trong truyền thuyết mới có lực lượng như vậy. Đại quân tu yêu giả trước mắt rất hiển nhiên là quân đội của một siêu cấp đại thế lực tại Hải để tu yêu giới nơi theo truyền thuyết thế lực hùng mạnh nhất. Thủ lĩnh của quân đội như vậy, là nhân vật cỡ nào?
Một câu cũng đủ khiến nhân gian máu chảy ngàn dặm! Một cái lật tay cũng đủ làm cho trời long đất lở.
Một đại nhân vật như thế, một vị các chủ như thế. Tần Đức, Tần Chính, Tần Phong, Phong Ngọc Tử sao không sợ hãi, sao không kinh hoàng ?
"Đi mau, đừng nghĩ đến báo thù, lúc này phải mau rời khỏi nơi này." Tần Đức gấp rút muốn kéo Tần Vũ đi nhưng bất kể Tần Đức dụng lực như thế nào, Tần Vũ vẫn đứng yên bất động như tảng đá.
"Tiểu Vũ."
Tần Chính, Tần Phong, Phong Ngọc Tử nôn nóng kéo Tần Vũ, lúc này họ đầy vẻ lo lắng.
Hung quang trong mắt Hầu phí lấp loáng: "Tính khí đại ca thông thường rất tốt, nhưng lại giận dữ như thế chắc chắn đã xảy ra chuyện lớn gì rồi. Tạp mao điểu, đi, bổn hầu gia muốn xem xem ai dám lớn gan như vậy, ta một bổng nện chúng thành bánh thịt."
Hầu Phí tay cầm hắc bổng, sát khí bừng bừng.
Trong ba huynh đệ, luận về hung tàn Hầu Phí phải xếp hàng đệ nhất.
"Đi."
Hắc Vũ dường như không hề có chút sát khí. Tuy nhiên Hầu Phí biết, Hắc Vũ lạnh nhạt là vậy, lúc giết người so hầu tử hắn càng vô tình càng cay độc hơn. Hơn nữa thủ đoạn sát nhân của Hắc Vũ còn hung tàn quỷ dị hơn Hầu Phí.
Ngoài kinh thành Minh vương triều, ngoài nơi gọi "chúng tiên vực".
Tần Vũ đứng yên trên không, trong mắt lấp loáng hàn quang.
"Triều Dương tông, Đông Phương Dụ, ra đây chịu chết!"
Thanh âm vang vọng khắp "chúng tiên vực" thậm chí trong kinh thành Minh vương triều đều nghe rõ, từng cao quan, quý tộc đều kinh hồn khiếp vía, cả hoàng cung Minh vương triều cũng hết sức hoảng sợ.
"Kẻ nào to gan như thế? "
" Đúng là muốn chết!"
"Dám tìm đến Triều Dương tông ta quát tháo, mau báo danh! "
……
Một loạt tiếng ồn ào, từng bóng người ngự kiếm phá không mà đến, sát na hàng trăm nhân ảnh xuất hiện đầy trời, và vẫn còn các tu tiên giả lục tục bay ra từ nơi trú ngụ. Hiển nhiên đối với địch nhân hung hăng dám tới tận cổng, các tu tiên giả đã phẫn nộ.
Trong mắt Tần Vũ sát ý lóe lên.
Tần Vũ trong cơn thịnh nộ tịnh không chú ý việc giết sạch toàn bộ tu tiên giả!
"Triều Dương tông Đông Phương Dụ ra đây chịu chết!" Thanh âm của Tần Vũ một lần nữa vang lên.
Các tu tiên giả ai nấy đều nổi giận. Tên tiểu tử đứng giữa không trung trước mắt không khỏi quá ngang ngược, người nào người nấy bực tức mắng mỏ, tức thì ồn ào huyên náo cả một vùng.
"Đông Phương Dụ chết, hoặc là, tất cả người ở đây…. chết."
Tiếng cuối cùng của Tần Vũ ngầm chứa tinh thần chi lực bạo phát, lập tức như một tiếng nổ khí tức đáng sợ lấy Tần Vũ làm trung tâm tỏa ra như cánh quạt cuốn tới đám tu tiên giả, sát na khiến hơn ngàn tu tiên giả im bặt.
Trong mắt Tần Vũ tràn ngập sát ý. Cái chết của lão sư, phụ vương và Phong bá bá bị chặt tay đã làm Tần Vũ giận đến mức điên cuồng.
Đám tu tiên giả trước mắt nếu không biết tiến thối, chào đón chúng chính là…. tử vong!