Tinh Thần Biến
Chương 312 : Quang minh chính đại
Ngày đăng: 23:20 19/04/20
Nghiêm Từ Phàm, Nghiêm Từ Đàm… các trưởng lão của Nghiêm gia đều đã tập hợp ở đại thính. Không khí bên trong đại thính cực kỳ căng thẳng, tất cả mọi người sắc mặt đều nặng nề âm u.
- Nhị trưởng lão, lão huynh nói đi.
Nghiêm Từ Phàm lên tiếng.
Nghiêm gia nhị trưởng lão Nghiêm Thước sắc mặt có nét đau khổ, hít sâu một hơi đồng thời biểu tình trên mặt cũng từ từ kiên nghị lại:
- Các vị, thiết nghĩ tất cả đều đã biết, tối qua gia chủ của Nghiêm gia chúng ta đã bị người khác giết. Thậm chí mọi người ở xung quanh không một ai phát hiện chút động tĩnh nào.
Nhị trưởng lão Nghiêm Thước quét mắt nhìn chúng nhân một cái:
- Mọi người hiện giờ đang nỗ lực truy tìm hung thủ, nhưng ta biết đó chỉ là làm cho có lệ mà thôi. Có thể giết chết Từ Lam, ít nhất cũng là kim tiên cao thủ! Hung thủ này nếu muốn trốn, đêm qua có lẽ đã trực tiếp thi triển đại na di mà cao bay xa chạy rồi, chúng ta muốn tìm thấy là không thể được.
Tất cả mọi người đều cười khổ.
Đúng, hiện tại lượng lớn nhân mã của Nghiêm gia đang điên cuồng truy tìm hung thủ, đích xác một điểm hữu dụng cũng không có. Một cao thủ ít nhất là kim tiên, nếu đại na di mà đi thì sẽ không thể biết được đã chạy đến nơi nào, làm sao có thể truy bắt được?
- Nhị trưởng lão, gia chủ chúng ta bị người giết, không lẽ chúng ta phải nhẫn nhịn nuốt trôi mối hận này? Không báo cừu sao?
Nghiêm Từ Đàm giận nói.
- Lão tứ, bình tĩnh lại.
Nghiêm Từ Phàm lạnh giọng nói.
Nhị trưởng lão Nghiêm Thước lắc đầu nói:
- Nghiêm gia chúng ta thực lực quá yếu, dựa vào bản thân tuyệt đối không được.
Nghiêm Từ Phàm ánh mắt lóe sáng nói:
- Nhị trưởng lão, ý tứ của huynh là?
Nhị trưởng lão Nghiêm Thước gật đầu nói:
- Đúng, chúng ta chỉ có thể mong vào giải pháp là để Ngọc Kiếm Tông giúp đỡ. Nếu Ngọc Kiếm Tông khẳng khái bang trợ, khả năng báo cừu thành công sẽ rất cao. Nhưng chúng ta và Ngọc Kiếm Tông không có quan hệ lớn, chỉ có thể để đại trưởng lão xuất mã. Chung quy đại trưởng lão chính là đệ tử của Ngọc Kiếm Tông.
- Nhưng đại trưởng lão đang bế quan…
Thê tử của Nghiêm Từ Lam cười khổ nói.
Nhị trưởng lão gật đầu nói:
- Chỉ có thể đợi thôi, lần này đại trưởng lão bế quan là muốn thành công đạt đến cảnh giới thất cấp kim tiên. Lúc này vô luận thế nào đều không thể đến quấy nhiễu đại trưởng lão. Nếu mà ảnh hưởng tới đại trưởng lão, chúng ta sẽ là tội nhân của Nghiêm gia.
Tất cả mọi người bên trong đại thính đều gật đầu.
So với Nghiêm Từ Lam, đại trưởng lão Nghiêm Cao đối với Nghiêm gia quan trọng hơn.
Nghiêm Từ Lam chết, không sao. Nghiêm gia vẫn có thể ngạo ngễ đứng ở Phong Nguyệt tinh như trước.
Nhưng nếu Nghiêm Cao mà tẩu hỏa nhập ma khiến hồn phi phách tán, Nghiêm gia của hắn có lẽ sẽ lập tức bị hai đại gia tộc khác đàn áp xuống, thậm chí vĩnh viễn không thể trở mình lại được.
- Đợi, chỉ có thể đợi!
Nhị trưởng lão Nghiêm Thước nói rõ ràng mạnh mẽ.
…..
Bên trong một tòa tiểu trang viện hẻo lánh ở Nghiêm Sơn thành, tiểu trang viện này vốn là thuộc về một tu chân giả, Tần Vũ đã trả một khỏa trung phẩm nguyên linh thạch để mua lại. Đối với những tu chân giả mà nói, một khỏa trung phẩm nguyên linh thạch giá trị hơn xa một tiểu trang viện.
Trong một căn phòng của trang viện, Tần Vũ đang xử lý các đồ vật của Nghiêm Từ Lam.
Lần này tranh đoạt vị trí gia chủ, Nghiêm Từ Phàm là kẻ tranh đoạt có thực lực nhất, lúc này đương nhiên phải biểu hiện một phen.
- Ngươi…. câm miệng.
Tần Vũ đạm nhiên nói.
- Ta và đại trưởng lão của Nghiêm gia nói chuyện, chứ không phải là cùng ngươi một tiểu bối nói chuyện.
Tần Vũ không để chút thể diện nào cho Nghiêm Từ Phàm.
Cả kim tiên cảnh giới còn chưa được, Tần Vũ căn bản không đếm xỉa đến sự tồn tại của người này.
- Tại hạ Nghiêm Cao đệ tử đời thứ ba Ngọc Kiếm tông, dám hỏi đạo hữu là đệ tử của phái…
Nghiêm Cao lên tiếng.
Tần Vũ cố ý tiết lộ một chút khí tức ra để Nghiêm Cao nhận ra được thực lực của mình. Nghiêm Cao phát hiện người đến linh hồn cảnh giới mới chỉ khoảng bát cấp thiên tiên, tự nhiên không quá để ý.
Chỉ là Tần Vũ mang sau vai tiên kiếm, đại biểu rằng rất có khả năng là thuộc tông phái tu kiếm.
Tông phái tu kiếm, có không ít môn phái thế lực cực mạnh. Ngọc Kiếm tông chỉ là một tiểu phái trong các tông phái tu kiếm mà thôi. Nghiêm Cao không sợ Tần Vũ, nhưng lại sợ tông phái phía sau Tần Vũ.
- Ta…. vô môn vô phái.
Tần Vũ cười nói.
Nghiêm Cao sắc mặt liền trầm xuống:
- Ngươi đến, là để đùa bỡn với ta?
- Đại trưởng lão, kẻ này tự tiện xông vào đại điện của Nghiêm gia chúng ta đã là đại tội rồi. Hiện tại còn ở đây trơ trẽn khoác lác, cần phải trừng phạt thích đáng.
Nghiêm Từ Đàm cũng đứng lên nói.
Nghiêm Cao lại nhìn về Tần Vũ, bởi vì hắn cảm giác khí thế của Tần Vũ đang bắt đầu thay đổi.
Biến thành lăng lệ.
- Ta đến không phải để đùa ngươi, mà là… giết ngươi.
Lời vừa xong, tay phải của Tần Vũ đã nắm lấy chuôi kiếm.
Bạt kiếm!
Đệ thất kiếm quyết của Phá Thiên kiếm quyết!
Chỉ thấy một đạo bạch sắc kiếm khí nhàn nhạt lăng lệ phá không bắn ra, Nghiêm Cao cũng gần như đồng thời bạt kiếm, kiếm khí phun ra. Nguồn: https://truyenfull.vn
Sát na!
Tiên kiếm của Nghiêm Cao rơi xuống đất kêu "Keng" một tiếng, phần bụng của hắn đã xuất hiện một vết thương rất lớn do kiếm khí. Nghiêm Cao trợn to mắt chầm chậm ngã xuống, trong ánh mắt trợn trừng còn có vẻ khó mà tin được.
Một kiếm, kiếm tiên thất cấp kim tiên Nghiêm Cao, đã chết!
Cả đại điện Nghiêm gia tĩnh lặng, tựa hồ tất cả mọi người đều bị sợ hãi ngây ngốc. Trụ cột của Nghiêm gia bọn họ, thần thủ hộ của Nghiêm gia bọn họ -- -- Nghiêm Cao, không ngờ đã chết!
- Nguyên anh của một thất cấp kim tiên, không thể lãng phí a.
Tần Vũ bắt lấy nguyên anh cười một tiếng rồi trực tiếp thu nhập vào trong Diễm Huyền chỉ giới. Lập tức cả người liền tiêu thất hư vô trong đại điện.
Nghe thấy thanh âm của Tần Vũ, nhìn thấy Tần Vũ nắm lấy nguyên anh thuấn di li khai, lúc đó trên đại điện tất cả mọi người mới thức tỉnh lại.