Tinh Thần Biến

Chương 320 : Vũ Hoàng chi lệnh

Ngày đăng: 23:20 19/04/20




Website:

Trong Ngọc Kiếm tông tại Hồng Diệp tinh của Ngân Huyền tinh hệ.

Trong phòng chỉ có hai người Tiềm Khải tiên đế và Ngọc Thanh Tửi, lúc này Ngọc Thanh Tử vừa mới từ trong truyền tấn mật trận quay lại.

- Tiềm Khải đạo huynh, chắc hẳn Vũ Hoàng bệ hạ đã truyền lệnh cho huynh rồi.

Ngọc Thanh Tử mỉm cười đi về hướng Tiềm Khải tiên đế. Tiềm Khải tiên đế thu truyền tấn linh châu trong tay lại, gật đầu nói:

- Vừa rồi Vũ Hoàng bệ hạ đích thực đã truyền tấn cho ta.

Ngọc Thanh Tử thăm dò:

- Mệnh lệnh của Vũ Hoàng bệ hạ phải chăng có chút… khiến người không tìm ra manh mối?

- Ngươi cũng nhận được mệnh lệnh sao?

Tiềm Khải tiên đế kinh ngạc hỏi, đợi đến lúc Ngọc Thanh Tử gật đầu, Tiềm Khải tiên đế mới than,

- Ban đầu ta còn cho rằng bệ hạ sẽ để chúng ta giết địch nhân báo thù cho Vũ Điển. Nào ngờ bệ hạ lại không chút lưu tâm đến việc Vũ Điển bị giết chết, trái lại còn bảo chúng ta hoặc bắt người trong môn phái Tần Vũ, hoặc thi triển thuật "sưu hồn" với bọn chúng.

Vừa rồi Vũ Hoàng đã truyền lệnh cho họ.

Thứ nhất: Bắt giữ bất cứ một người nào trong môn phái Tần Vũ, nếu không có cách gì bắt sống thì phải giết chết rồi thi triển thuật "sưu hồn".

Thứ nhì: Nếu như giết được trưởng bối sư môn của Tần Vũ, tốt nhất là mang di vật của họ trở về.

Ngọc Thanh Tử nhìn về hướng Tiềm Khải tiên đế nghi hoặc hỏi:

- Tiềm Khải đạo huynh, huynh nói mệnh lệnh này của Vũ Hoàng bệ hạ rốt cuộc là vì cái gì đây?

- Lệnh của Vũ Hoàng, hiển nhiên là muốn tìm hiểu rõ nội tình thế lực thần bí của môn phái bọn Tần Vũ.

Tiềm Khải tiên đế suy nghĩ rồi nói,

- Bắt giữ tù binh hoặc thi triển sưu hồn thuật đều là muốn biết nội tình. Còn như sau cùng nói giết trưởng bối sư môn của Tần Vũ rồi mang di vật về, chắc hẳn bệ hạ muốn từ di vật phán đoán ra đôi phương là thế lực phương nào.

- Tiềm Khải đạo huynh nói có lý.

Ngọc Thanh Tử tán đồng.

Tiềm Khải tiên đế và Ngọc Thanh Tử vốn không biết Vũ Hoàng rốt cuộc muốn làm gì. Vũ Hoàng chỉ muốn hiểu rõ Tần Vũ này và Tần Vũ ở phàm nhân giới rốt cuộc có phải một người hay không mà thôi.

Ngọc Thanh Tử nhíu mày nói:

- Nhìn mệnh lệnh của Vũ Hoàng bệ hạ, hiển nhiên bệ hạ rất coi trọng việc này. Chúng ta bất kể ra sao đều phải thành công. Hơn nữa bệ hạ đã tạm thời giao cao thủ dưới quyền của người trong Lam Loan tinh vực cho hai người chúng ta điều phối.

- Có điều ta vẫn không đủ chắc chắn.

Ngọc Thanh Tử trong lòng không có tự tin.

- Cao thủ dưới quyền bệ hạ trong Lam Loan tinh vực do ngươi và ta điều phối, vậy việc này không khó thành công.

Tiềm Khải tiên đế mỉm cười nói,

- Trong Lam Loan tinh vực còn có không ít cao thủ.

Ngọc Thanh Tử lập tức chắp tay nói:

- Việc này nhờ Tiềm Khải đạo huynh chủ trì đại cục. Đệ tự biết sức mình.

- Vậy cũng được, hiện giờ việc này phải tiến hành trên hai phương diện, thứ nhất là phải tụ tập cao thủ từ bát cấp kim tiên trở lên của Lam Loan tinh vực tới Hồng Diệp tinh, đáng tiếc thế lực của Vũ Hoàng ở Lam Loan tinh vực không mạnh, nơi này quá ít tiên đế cao thủ.
Gia thế của Lập Nhi sợ rằng không nhỏ đâu, chỉ riêng năng lực xé rách không gian trong chớp mắt của Lập Nhi, còn có tên "Chu Hiển" gì đó nữa, thì có thể thấy chủng tộc của Lập Nhi phi phàm đến mức nào.

- Vi sư ở đằng sau ủng hộ con.

Tần Vũ khích lệ.

Tuy nhiên, trong lòng Tần Vũ lại thầm than: Ta ủng hộ Hàn Thư nhưng ai có thể ủng hộ ta đây?

Tuy Lan thúc ủng hộ mình nhưng sức ảnh hưởng của Lan thúc tối đã chỉ có thể giữ Lập Nhi không bị gả cho người khác, chưa đủ để giúp mình ở bên Lập Nhi, mọi việc chỉ biết dựa vào bản thân thôi.

- Cám ơn sư tôn.

Liễu Hàn Thư trong lòng mừng rỡ, đồng thời hắn đưa cho Tần Vũ một khối ngọc giản:

- Sư tôn, trong này có hình ảnh của cô gái đó, người xem sẽ biết.

- Ồ!

Tần Vũ nhận lấy rồi dùng tiên thức lướt qua, không khỏi có chút kinh hãi.

Thì ra cô nương mà gã đệ tử này thích lại chính là… lục y nữ tử mà Tần Vũ trước đây đã gặp ở Phiêu Phong trà lâu. Tần Vũ còn nhớ rõ, mười năm trước, trong khi hắn đi giết người của Nghiêm gia đã gặp lục y nữ tử, khi đó cô nương này mới chỉ là nhất cấp thiên tiên.

Gần mười năm, nữ tử nọ đã bước vào cảnh giới nhị cấp thiên tiên.

- Xem ra cô gái mà tên đệ tử này của ta thích có gia thế thật sự là không bình thường rồi, hình như các thị nữ của lục y nữ tử này đều đã đạt tới cảnh giới thất cấp thiên tiên.

Nhưng trong lòng Tần Vũ thật ra không có để ý.

Sở hữu , tốc độ tu luyện linh hồn của Tần Vũ siêu việt hơn cả tưởng tượng của bất kỳ tu chân giả nào, đến khi nào có thể đả khai được tầng thứ ba của Vạn Thú phổ, thì khi đó chính Tần Vũ cũng có thể trở thành chư hầu một phương trong tiên ma yêu giới rồi.

Hiện nay Tần Vũ mới chỉ mở được tầng hai của Vạn Thú phổ đã có thể xem là một thế lực mạnh rồi. Hắn đấu không lại thế lực lớn nhưng các thế lực nhỏ cũng không làm gì được hắn.

Mấy ngày nay Liễu Hàn Thư thường cùng lục y nữ tử dạo chơi trong Liễu Phong thành, Tần Vũ có thể thông qua "nụ cười ngây ngô" của Liễu Hàn Thư mà biết rằng tên đệ tử này thực sự thích cô gái kia.

Bạch viên.

Tần Vũ nhắm mắt dựa lan can của đình thai, chốc chốc uống một ngụm rượu trong bầu. Một chốc sau… Liễu Danh Hàn đi tới đình thai nhìn thấy Tần Vũ nhắm mắt lại, cũng không lên tiếng quấy rầy.

- Liễu tiên sinh tới đây vì chuyện gì thế?

Tần Vũ đột nhiên mở mắt ra nhìn Liễu Danh Hàn.

Liễu Danh Hàn cười nói:

- Tần tiên sinh, ngày mai chính là cuộc tỷ thí để tranh quyền nắm giữ truyền tống trận của tinh cầu, địa điểm chính là bình nguyên rộng lớn bên cạnh truyền tống trận, mong rằng đến lúc đó Tần tiên sinh có thời gian tới xem.

Nói xong liền đưa ra một cái thiếp mời.

Tần Vũ đưa tay nhận lấy:

- Có thời gian ta sẽ đến xem.

Nói xong Tần Vũ nhắm mắt lại.

- Vậy ta không quấy rầy Tần tiên sinh nữa, cáo từ.

Liễu Danh Hàn mỉm cười nói.

Tần Vũ cũng không lên tiếng, vẫn cứ nhắm mắt như vừa rồi, hưởng thụ cảm giác ngọn gió nhè đùa trên mặt. Tần Vũ rất ưa thích cảm giác đó, nó rất thoải mái y như khi xưa Lập nhi vuốt ve trên khuôn mặt.