Tinh Thần Biến

Chương 495 :

Ngày đăng: 23:23 19/04/20




- Khương Lan? - Nam tử áo xám khẽ cau mày, lẩm bẩm mấy tiếng.

Ba huynh đệ Tần Vũ nhìn nhau, rồi lại nhìn nam nhân thần bí này. Bọn họ hoàn toàn chấn động trước thực lực quá kinh khiếp của ông ta, không một ai dám nghĩ đến chuyện bỏ trốn.

- Ngươi là đồ đệ của Khương Lan?

Nam tử áo xám nhíu mày nhìn Hầu Phí:

- Ngươi không nói bừa chứ?

Hầu Phí vừa nghe xong thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra đại danh của sư tôn rất hữu dụng.

- Phải, sư tôn ta là Khương Lan, ta đã có sư tôn nên không thể bái sư nữa, người không thể mang ta đi được!

Hầu Phí nói một mạch, hắn thật sự không muốn rời xa hai huynh đệ của mình.

Tần Vũ, Hắc Vũ chỉ còn biết im lặng chờ đợi.

- Ha ha, tiểu hầu tử này, không cần phải quanh co! Bất kể ngươi có phải là đệ tử của Khương Lan hay không ta cũng phải đưa ngươi đi. Cho dù ngươi là đồ đệ của hắn ta, lại không có một chút bản lĩnh nào của lão cả, vậy mà còn bảo là sư đồ cái gì? Ta sẽ thay Khương Lan dạy dỗ ngươi, không chừng ông ta còn phải cảm ơn ta nữa.

Mặt ông ta hiện lên một nụ cười.

Nét mặt Hầu Phí nhăn nhó khổ sở. Đúng là hắn chưa lĩnh hội chút thần thông nào của Lan thúc.

Tần Vũ lúc này đã có chút bực tức:

- Tiền bối, Hầu Phí là huynh đệ của tại hạ, ba huynh đệ tại hạ cùng phi thăng lên thần giới, lẽ nào ngài nỡ chia cách chúng ta?

Nam tử áo xám thản nhiên:

- Trong thiên hạ vốn không có chuyện gì viên mãn cả. Tên Hầu Phí này, từ khi tu luyện Kinh Thiên Nhất Côn coi như đã có duyên sư đồ với ta. Được lắm, đợi khi tiểu hầu tử này đại thành ta sẽ để cho nó gặp các ngươi!

Nói rồi ông ta phẩy tay một cái, thân thể Hầu Phí liền bị đông cứng lại.

Nước mắt Hầu Phí tuôn rơi, trừng trừng nhìn ông ta mà chẳng nói được lời nào, chỉ có thể phản kháng bằng ánh mắt.

- Cứng cỏi lắm! Ta rất thích...!

Nam tử áo xám mỉm cười bước ra phía cửa sổ tửu lâu bay đi, thân hình Hầu Phí cũng tự nhiên bay theo sau ông ta. Hai người Tần Vũ, Hắc Vũ toan đuổi theo nhưng phía trước như có một bức màn trong suốt ngăn họ lại.

- Tiền bối, muốn tìm Hầu Phí thì chúng ta phải đến đâu? - Tần Vũ vội la lên.

Thần bí nhân lúc này đã bay qua cửa sổ, Hầu Phí lơ lửng ngay sau. Ông ta quay đầu cười nói:

- Muốn tìm Hầu Phí thì hãy đến Tu La Hải!

Vừa nói xong, nam tử áo xám liền biến thành một luồng sáng mang theo Hầu Phí bay vút về phía chân trời. Hai luồng sáng trong chốc lát đã mất hút.

- Tu La Hải, Tu La Hải? - Tần Vũ trầm ngâm.

Hắc Vũ nhắc nhở:
Tần Vũ khẽ gật đầu.

- Ngoài tám thế lực lớn này, trong nhiều năm trở lại đây, những người phi thăng từ hạ giới càng lúc càng đông. Cũng xuất hiện một số nhân vật anh hùng, cuối cùng hợp nhau lại sinh ra ba đại thế lực của phi thăng giả từ hạ giới.

Phúc bá chậm rãi nói tiếp:

- Ba thế lực này lần lượt là Tu La hải, Huyết Yêu sơn và Song Vực đảo!

- "Tu La Hải, Huyết Yêu Sơn, Song Vực Đảo." - Tần Vũ ghi nhớ ba cái tên ấy vào trong đầu.

Phúc bá lại tiếp tục:

- Lão chủ nhân năm xưa từng đánh giá, ba thế lực phi thăng này mỗi thế lực đều có thể sánh ngang với một trong bát đại Thánh Hoàng!

Trong lòng Tần Vũ đã hiểu ra, nói cho cùng thì thế lực của những phi thăng nhân vẫn còn yếu nhược. Số đại thế lực của họ mới có ba, trong khi thế lực vốn có tại thần giới đã là tám, rõ ràng không thể bằng.

Trong lòng hắn than thầm:

- Bát đại Thánh Hoàng thâm căn cố đế, truyền thừa một ức hai nghìn vạn tỷ năm, ba thế lực lớn này đã phát triển đến như họ thật là điều không tưởng!

- Có điều trong ba thế lực Tu La hải, Huyết Yêu sơn và Song Vực đảo, lão chủ nhân từng nói qua, thế lực mạnh nhất chính là Tu La hải! - Phúc bá nói một cách trịnh trọng.

Tần Vũ không khỏi có đôi chút ngạc nhiên.

- Chủ nhân, người còn nhớ bản đồ sơ lược của thần giới không? - Phúc bá cười hỏi.

Tần Vũ gật đầu:

- Thần giới chủ yếu là một lục địa rất rộng lớn, khu vực trung ương của lục địa này có một vùng nội hải, bao quanh đại lục này là đại dương vô biên.

Nói đến đây, trong đầu hắn hiện ra một cảnh tượng – một chiếc bánh hình khuyên nổi trên mặt nước, chiếc bánh chính là lục địa thần giới, khoảng trống ở giữa là nội hải, và mặt nước chính là đại dương mênh mông!

- Đúng, vùng nội hải này còn có một cái tên khác, Tu La hải! - Phúc bá cười nhẹ.

Tần Vũ kinh ngạc:

- Nội hải chính là Tu La hải?

Trước đó hắn còn cho rằng đó là một cái hồ lớn.

Phạm vi của nội hải hóa ra rất lớn, tính về diện tích có lẽ chiếm khoảng một phần tám toàn bộ lục địa thần giới.

- Bát đại Thánh Hoàng thần giới chia nhau trấn tám vùng: Đông, Tây, Nam, Bắc, Đông Nam, Tây Nam, Tây Bắc, Đông Bắc, vùng chính giữa chính là Tu La hải! Huyết Yêu sơn bị kẹp giữa hai thế lực lớn là Bắc cực Thánh Hoàng và Tây Bắc Thánh Hoàng. Cuối cùng là Song Vực đảo lại nằm trên một hòn đảo giữa đại dương bên ngoài lục địa thần giới. - Phúc bá nói một mạch.

Trong đầu Tần Vũ hiện rõ vị trí của các thế lực này, nghĩ đến những điều Phúc bá vừa nói. Tu La hải hóa ra lại là thế lực mạnh nhất trong ba thế lực lớn nhất của phi thăng giả.

Trong lòng hắn đã có chút yên tâm:

- Dám chiếm cứ nội hải ngay trung tâm thần giới, xem ra thực lực của Tu La hải thật không nhỏ, Phí Phí ở đó cũng có cái hay!