Tinh Thần Châu
Chương 1010 : Tiểu Nguyên hóa rồng
Ngày đăng: 09:59 18/04/20
Vì sao lại như thế? Vấn đề này sợ rằng chỉ có nhân tài đã từng vượt qua Dược Long Môn mới có thể giải đáp nổi. Theo diễn cảm trên gương mặt xám xịt của Ly Quảng thì không khó để tìm ra đáp án. Nhưng lúc này không một ai chú ý tới hai người bọn hắn, mà ánh mắt đều quẳng ném về con rồng ở trên không trung kia.
"Grào..." Lúc này chỉ thấy con cự long kia hung hăng vươn đầu lên, nhe hàm răng nanh sắc bén gầm lên một tiếng, thanh âm rung trời, dưới mặt nước dòng Minh Hà không ngừng chao đảo.
Sau một tiếng hét dài, đầu cự long mới uốn lượn thân hình, giống như viên đạn lên nòng bình thường, hung hăng lao vút lên bầu trời đêm. Một cơn cuồng phong mạnh mẽ thổi qua, khiến cho Dược Thiên Sầu đứng ở trước Hóa Long Môn thân hình chao đảo, Tiểu Nguyên thì gắt gao ôm chặt vào người hắn.
Lúc này toàn thân đầu cự long bao phủ một tầng quang mang vàng óng, giống như lâu ngày mới được thoát khốn bình thường, rung đùi đắc chí, tận tinh vui chơi thỏa thích ở trên bầu trời đem đen nhánh, khí thế kinh người, vô cùng uy phong.
Trong bầu trời đêm, cường giả cũng vô pháp ẩn giấu thân mình, kim quang tản mát khắp nơi, sôi nổi hiện thân ra tránh né, lúc này chúng nhân ở bên dưới mới kịp nhìn thấy, không ngờ trên không trung còn ẩn giấu nhiều người như vậy. Bất quá cũng lơ đễnh, người ta cũng không làm chuyện gì, lẳng lặng trên không trung xem náo nhiệt cũng không có sai.
Đầu cự long du lãm khắp tứ phương tám hướng, ngay cả địa phương thư sinh cùng Ngân giáp Tiên Quân ẩn thân cũng không có ngoại lệ.
Chứng kiến phi long lao tới, thư sinh khẽ vung tay lên, trực tiếp đem đầu phi long kéo sang một bên. Phi long uốn lượn thân hình mà bay qua, cho nên hai người vẫn ẩn trốn ở trong bầu tròi đêm như cũ, không có hiện ra ở trong tầm mắt của chúng nhân bên dưới.
Sau khi tận tình vui chơi thỏa thích, phi long mới đường hoàng quẫy đuôi lao xuống phía Minh Hà, lấy Hóa Long Môn làm trung tâm, rất nhanh mà bay múa vòng quanh, thân hình to lớn nhưng vô cùng linh hoạt. Theo sau mới đáp xuống trước Hóa Lông Mồn trên không trung, khẽ lắc đầu, nhìn chằm chằm vào hai người đứng trên đỉnh núi. Lúc này bốn phương tám hướng mới dần dần bình phục lại vẻ tĩnh lặng nguyên bản. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vn
Dược Thiên Sầu ngay lập tức đã cảm giác được có điều bất thường, tiến hai bước lên phía trước, thấy sau lưng trầm trọng. Lúc này quay đầu lại nhìn Tiểu Nguyên đang ôm ngang vai mình, nói: "Tiểu Nguyên, nguwi mau buông tay ra, chuyện nên giúp ta đã giúp ngươi rồi. Hiện giờ cũng vô pháp giúp ngươi. Tiểu Nguyên mau buông tay ra, ta cần phải đi xuống."
"Tiểu Nguyên..." Đám người Ly Cung hoàng tộc nhịn không được thất thanh kinh
Hô.
Tiểu Nguyên lau nước mắt, thì hai con tuấn mã đã kéo bảo liễn tới trước mặt hắn, hắn xoay người bước lên xe ngựa, ngồi bên cạnh thân hình đang nằm thơi thóp của Dược Thiên Sầu, khóc ô ô nói: "Dược ca ca, ta đi một mình sợ lắm, ta mang ngươi cùng đi nha."
Lời này vừa nói rạ, đám người bên dưới thiếu, chút nữa đã ngất xỉu, cả đám trợn mắt há mồm nhìn lên không trung...Hắn muốn mang theo Dược Thiên Sầu đi cùng hay sao?
Thương Vân Tín chân mày không ngừng run rẩy, như thế càng tốt hơn, Dược Thiên Sầu sống chết chưa rõ, cứ như thế ly khai đi, Tiên Cung càng không có lý do để trách tội chính mình.
Hai con tuấn mã không hề phản đối, giống như hẳn là phải mang theo Dược Thiên Sầu đi cùng, nhất tề hí vang, bốn vó đạp xuống thiên không, lao vút lên, kéo bào liễn bay quanh một vòng trên đầu của Hóa Long Môn, lao vút vào trong vầng quang mang màu tím lưu ly.
Hai người bọn hắn đều đi rồi sao? Chúng nhân đứng bên dưới quan sát níu hết cả lưỡi. Nhưng lúc này trên không trung đã truyền xuống thanh âm hồi tỉnh của Dược Thiên Sầu: "Ui chao, mẹ nó, đau chết ta rồi! Ách.., ta như thế nào lại ngồi trên cỗ thiên mã này? Tiểu Nguyên, đây là ý gì?"
Lúc này chỉ thấy Tiểu Nguyên đang ngồi chồm hỗm, ôm cổ Dược Thiên Sầu, ai ô nói: "Tiểu Nguyên đi một mình sợ lắm, Dược ca ca, ngươi cùng đi với Tiểu Nguyên nha!"