Tinh Thần Châu

Chương 1011 : Không cần nhịn nữa

Ngày đăng: 09:59 18/04/20


"Cùng nhau đi? Đi nơi nào?" Dược Thiên Sầu ngần người, xoay lưng ngồi lên ghế, cũng vô tâm cảm giác mình đang ngồi trên xe ngựa do thiên mã kéo thật sảng khoái, con mắt chẳng ngoắc ngoắc nhìn chằm chằm phương hướng thiên mã đang đạp vào khoảng không chạy tới, chính là chỗ tử sắc quang mang đang xoay tròn trên không trung, trong nháy mắt liền hiểu được là muốn đi đâu.

 

"Dược ca ca! Sau này tiểu Nguyên sẽ rất khó có cơ hội gặp lại phụ hoàng, mẫu hậu còn có ca ca, tỷ tỷ, ô ô...Tiểu Nguyên nắm cánh tay hắn khóc òa lên.

 

"Buông tay lão tử!" Gương mặt Dược Thiên Sầu dữ tợn quát, địa phương huyền huyễn mà hắn không biết chút gì như vậy, đánh chết hắn cũng không muốn đi.

 

"Không!" Tiểu Nguyên nắm chặt hai tay, quật cường lắc đầu.

 

Lúc này Dược Thiên Sầu hắc hắc cười lạnh một tiếng, sự tình đã tới tình trạng này, lão tử há còn có thể nhẹ dạ..." Ba" một tiếng hắn huy chưởng thành đao trực tiếp chém thẳng vào gáy tiểu Nguyên, kết quả trong cơ thể tiểu phá hài bắn ngược ra một cỗ lực lượng khó hiểu, chấn đến bàn tay hắn tê dại.

 

Tiểu Nguyên nhất thời không khóc nổi nữa, lăng lăng nhìn hắn không hiểu gì. Dược Thiên Sầu cũng trợn tròn mắt, một lần nữa nhìn kỹ, hiện giờ không ngờ hắn lại nhìn không thấu tu vi của tiểu Nguyên, khóe miệng co rút, trong tay đột nhiên hiện ra một cây chùy bằng Minh Thiết, "ba" một tiếng không chút lưu tình nện lên gáy tiểu Nguyên, trong ánh mắt bao hàm nước mắt của tiểu Nguyên tràn ngập thần tình khó có thể tin, tựa hồ nghĩ không ra vị Dược ca ca khả kính khả ái của mình lại đột nhiên hạ độc thủ đối với mình như vậy, mắt mở trừng trừng té xỉu ngay trên chỗ ngồi.

 

Một màn này người bên dưới nhìn không thấy, thế nhưng có một chút cường giả ẩn trên không trung lại nhìn thấy thật rõ ràng, cả đám chỉ biết há mồm, thư sinh và Ngân giập Thiên Quân cùng chỉ nhìn nhau không nói gì. Sau đó lại thấy Dược Thiên Sầu thu lại cây chùy bằng Minh Thiết trong tay, xoay người trực tiếp bay ra khỏi xe ngựa, hóa thành lưu quang bay về hướng Minh Hà bên dưới.

 

Ánh mắt mọi người đều trành hướng Dược Thiên Sầu vừa quay trở lại bên người Thương Vân Tín, tất cả đều nhìn hắn giống như nhìn quái vật. Thương Vân Tín nuốt nuốt nước bọt, trong mắt hiện lên thần tình thất vọng, không nghĩ tới hắn lại trở về...
Uy năng cường đại của Tử hỏa há có thể là trò đùa, huống chi nhiệt độ cao thật lớn lại trọng điểm nhằm vào trên người thái tử Ly Trung. Trong tích tắc, thái tử Ly Trung cảm giác chính mình rơi vào trong luyện ngục, trong cơ thể như bốc cháy, cả người trong nháy mắt tựa hồ cũng bị đốt thành tro than. Lúc này thân thể tuôn ra hắc sắc cương khí hộ thể, ý đồ ngăn trở nhiệt độ cao ăn mòn.

 

Dược Thiên Sầu lúc thu phục Thận Vưu cũng đã có điều cảm ngộ, hiểu được thân thể mình giấu chí dương liệt hỏa có thể khắc chế Minh Giới tu sĩ. Nhớ năm xưa khi mình ở nhân gian từng nhiều lần dùng Hắc hỏa ra đối địch, trên đường một mực suy nghĩ có thể đem Thanh hỏa và Tử hỏa áp dụng phương thức đồng dạng thử xem thân thu.

 

Hắn vốn không muốn nhắm vào Ly Trung thí nghiệm chiêu này, nhưng người này thật quá không có mắt, chính mình cùng hắn không oán không cừu nhưng lại nhiều lần chống đối chính mình. Ngươi có phụ mẫu có tu vi Minh Hoàng trung kỳ làm chỗ dựa, lão tử đồng dạng cũng dẫn theo một kim bài đả thủ Tiên Đế trung kỳ, còn nhận được pháp chỉ của Tiên Đế làm việc, dựa vào cái gì mà sợ ngươi...

 

Lúc này không đơn giản là thái tử Ly Trung, Minh Hà Hắc Lý bộ tộc đều cảm giác được cỗ uy năng làm tim đập nhanh kia, đó là một loại túc mệnh khắc chế trời sinh, làm cho Thủy tộc trong nháy mắt liền cảm giác được một cảm giác sợ hãi đến từ tận sâu trong linh hồn, cả đám run như cầy sấy nhìn Dược Thiên Sầu. Đây là uy lực tu sĩ Tiên cấp tu vi có thể thi triển ra được sao? Lẽ nào hắn một mực ẩn giấu chính tu vi của mình?

 

Thận Vưu cũng đồng thời sợ run, hắn từ trên người Dược Thiên Sầu cảm giác được cỗ uy lực khiến cho bản thân mình run như cầy sấy. Thương Vân Tín bỗng nhiên trành hướng Dược Thiên Sầu, biểu tình giật mình đọng trên mặt...

 

Thiện dùng ắt thiên hạ vồ địch! Dược Thiên Sầu nhìn chằm chằm hộ thể cương khí màu đen trên người Ly Trung, trong đầu bỗng nhiên nhớ tới lời sư phụ Tất Trường Xuân nói, ý tùy tâm động, cùng hộ thể cương khí của Ly Trung giằng co, nhiệt độ cao của Tử hỏa trong nháy mắt ngưng tụ thành một thanh đao năng lượng cao vô hình...