Tinh Thần Châu
Chương 1012 : Thiện dùng
Ngày đăng: 09:59 18/04/20
Không biết thanh đao này uy lực làm sao! Dược Thiên Sầu lạnh lùng nhìn chằm chằm Ly Trung chợt nghĩ, mọi người xung quanh đột nhiên cảm giác được cỗ uy năng kinh khủng kia biến mất, liền thở ra một hơi. Thái tử Ly Trung trốn bên trong hộ thế cương khí màu đen đồng dạng thở ra một hơi, ánh mắt lóe ra nhìn chằm chằm Dược Thiên Sầu, cỗ uy năng kinh khủng vừa rồi đã làm trong lòng hắn sợ hãi, hắn đã không còn nắm chắc có thể đối kháng được Dược Thiên Sầu, còn đang suy tính làm sao để bản thân mình có thể xuống đài, liền nghe "sưu" một tiếng...Hộ thể cương khí màu đen đột nhiên xuất hiện một đạo lỗ hổng, giống như dao bén cắt ngang qua giấy không cần tốt bao nhiêu công sức, trong nháy mắt bị vật gì đó không rõ phá ra một lỗ hổng thật dài. Khóe miệng Dược Thiên Sầu nhất thời hiện ra vẻ cười nhạt, quả nhiên không vượt ngoài sở liệu của chính mình!
"A!" Ly Trung kinh hô kêu lên một tiếng, suýt chút sợ đến hồn phi phách tán, hộ thể cương khí bị công phá dễ dàng, không ngờ lại không phát hiện được vừa rồi đối phương làm sao xuất thủ, hắn liều mạng thúc giục hộ thể cương khí cấp tốc dung hợp.
Đừng nói là hắn, dù là vợ chồng Ly Quảng cùng đám Thủy tộc Ly Cung, còn có Thương Vân Tín cũng đều kinh ngạc. Chỉ thấy Dược Thiên Sầu cười nhạt lặp đi lặp lại hướng Ly Trung phất tay, năm ngón tay cong như trảo, thanh đao vô ảnh vô hình nhất thời giống như gió mùa thu quét ngang lá vàng khô, xoay tròn như gió, "bá bá" âm thanh vang lên liên miên không dứt, trong nháy mắt đem hộ thể cương khí của Ly Trung đánh vỡ ra thành bốn năm mảnh như vỏ trứng bị vỡ, lập tức bị hủy diệt.
Thanh đao vô ảnh vô hình làm ra động tĩnh lớn như vậy, mặc cho ai cũng đã phát hiện ra sự tồn tại của nó, Ly Trung kinh hoàng còn chưa biết làm sao ứng đối, lại thấy Dược Thiên Sầu nhân cơ hội, năm ngón tay lại trảo tới cao giọng quát: "Hấp Tinh đại pháp!"
Trên thân thể Ly Trung đột nhiên tạc ra một cỗ khói trắng, khói trắng còn phảng phất, một thân thể giống thây khô tiểu tụy từ trong bạch vụ trùng lao ra, thanh âm khàn khàn la hét nói: "Phụ hoàng cứu con!" Tốc độ chạy trốn so với tốc độ trước đây của hắn đúng là cách biệt một trời. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vn
Gần như ngay đồng thời, thanh đao vô ảnh vô hình đã đuổi theo Ly Trung giảo sát. Ly Quảng kinh hãi, hắn vốn định cho nhi tử thử thâm sâu của Dược Thiên Sầu, nhưng nghĩ không ra nhi tử không ngờ còn chưa kịp hoàn thủ, đã chạy trối chết còn không kịp, bảo hắn làm sao không kinh hãi.
Nhưng bằng vào tu vi của Ly Quảng, lúc này động tình của thanh đao vô hình lại không nhỏ, ở trước mặt hắn đã không còn che giấu, hắn làm sao có thể khoanh tay mặc cho nhi tử bị người tru sát. Hắn thuấn di thiểm ra, ngăn ngay phía sau Ly Trung, tố y hoàng bào màu đen không gió tự động, không thấy hắn có bất luận động tác gì, lại thấy dưới Minh Hà có một đạo cột nước trùng thiên giống như pháo đạn bắn ra.
"Ba." Một thanh âm vang lên thật lớn, Ly Quảng xuất thủ thật không tầm thường, thanh đao vô hình trong nháy mắt bị cột nước đụng phải cũng không còn cách nào đọng lại thành đao, bằng tu vi Dược Thiên Sầu căn bản không cách nào tiếp tục thao khống, độ nóng kịch liệt trong chốc lát ầm ầm tứ tán, đạo cột nước trùng thiên gần như trong chớp mắt bị độ nóng hóa thành thủy vụ mang mang kịch liệt tiêu tán, khắp thủy vực giống như đang ở trong lồng hơi nước.
Nửa ngày thời gian trôi quạ, Dược Thiên Sầu chắp tay đón trận gió mát mẻ trên Minh Hà, ánh mắt lóe ra nhìn phía trước, không nói một câu. Điều này không khỏi làm cho Thương Vân Tín có chút kỳ quái, một đường đi phát hiện gia hỏa này liên tục nói chuyện, nhưng lúc này lại im lặng thật lâu, trong lòng thật sự ngạc nhiên.
Hắn không biết từ sau khi Dược Thiên Sầu lĩnh ngộ ra phương pháp sử dụng thanh đao vô hình năng lượng cao, đối với những gì mình từng làm trước đây sản sinh hoài nghi. Hắn hai thế làm người, kinh nghiệm kiếp trước cho hắn biết hắn phải phát triển ra một thế lực khổng lồ đủ làm cho mình có cảm giác an toàn, tốt nhất là thứ gì mình cũng phải nắm được chắc trong tay, để tránh xuất hiện kết cục thê thảm giống như kiếp trước.
Thế nhưng cho tới nay, chính mình tựa hồ đã sơ sót một việc, đó chính là thế giới hôm nay cũng không phải là thế giới phàm tục như kiếp trước, ở kiếp trước lực lượng của một người luôn là nhỏ bé nhất, có thể biểu diễn ra lực lượng cường hãn vĩnh viễn cũng chỉ có đoàn thể, kết quả mang theo chấp niệm kia đi tới thế giới này, làm cho mình lúc nào cũng không quên chuyện phải tìm đủ mọi cách phát triến chính thế lực của mình.
Nhưng thế giới này và thế giới kiếp trước hoàn toàn là hai chuyện khác nhau, yêu ma quỷ quái bay khắp trời chui khắp đất, tiên nhân thời thời khắc khắc xoay quanh, căn bản đã thoát ly phạm trù của thế giới người phàm. Nói đến cuối cùng, tất cả căn bản phải nhờ vào tu vi bản thân đủ cường đại, thể giới này là thế giới chỉ dùng lực lượng cá nhân xếp hạng trước lực lượng đoàn thể, chính bản thân mình đã có vẻ bỏ gốc lấy ngọn.
Sự lĩnh ngộ dùng Tử hỏa biến thành năng lượng đao khiến cho hắn hiểu được, tu luyện không chỉ dựa vào đả tọa và tưởng tượng, phải trải qua thật nhiều thực chiến mới có thể tiến triển. Giống như lời của lão đầu tử Tất Trường Xuân, thiện dùng ắt thiên hạ vô địch thủ, không dùng nhiều thì làm sao gọi là thiện dùng? Cũng giống như lão đầu tử, không chuyện gì thì đi tìm cao thủ đánh nhau, đánh thua lại chạy trở về tu luyện, có bản lĩnh thì lại chạy ra tìm người mà đánh, năng lực cứ thế cọ cọ tăng lên, thế cho nên đã tới nông nỗi dám chủ động đi tìm Minh Hoàng đánh nhau.
Mặc dù hiện tại lão đầu tử sống chết chưa biết, nhưng nếu hắn lại lần thứ hai xuất thế, Tiên mình hai giới ngoại trừ hai cao thủ đứng đầu, ai dám trêu hắn? Đây chính là đánh mà ra...Bởi vậy Dược Thiên Sầu cho ra một kết luận, chính mình luôn ẩn giấu giả trang điệu thấp cũng không phải là kế lâu dài, sống lâu hoạt động gân cốt một chút cũng là điều tốt, thiện dùng ắt thiên hạ vô địch thủ a!