Tinh Thần Châu

Chương 1013 : Ly Trung trả thù

Ngày đăng: 09:59 18/04/20


Cà nhóm hơn trăm người, theo Minh Hà thủy vực ngược lên, vừa đi mất năm ngày, lộ trình phải hơn ngàn vạn dặm.

 

Đối với mọi người mà nói, ngoại trừ Thận Vưu, ai cũng là lần đầu chứng kiến các loại địa mạo kỳ dị dọc theo hai bên bờ sông, có thể nói được nhiều thêm kiến thức. Dọc theo đường đi ngoại trừ gặp phải những trận gió lớn, thật ra cũng bình yên vô sự, ngẫu nhiên có chút Thủy tộc chặn đường chất ván vì sao xông loạn, sau khi biết được là Dược Thiên Sầu và Thương Vân Tín, cũng không làm khó dễ, thuận lợi cho đi.

 

Điều này làm cho đám người của Ẩn Long sơn trang như Đinh Tương luôn thấp thỏm đi theo cũng cảm thấy âm thầm kinh ngạc, không nghĩ tới mặt mũi Thương Vân Tín lớn như vậy, ở Minh Hà Thủy tộc cũng có thể dùng được. Bọn họ tự nhiên xác định đó là nhờ mặt mũi của Thương Vân Tín, bời vì tu vi cao nhất nơi này cũng chỉ có Thương Vân Tín.

 

Trên thực tế cũng đích thật là như vậy, Tiên giới Thương Vân Tín luyện thành tam kiếm họp nhất Bạt Kiếm Thức mà chỉ có chưởng môn Vong Tình của Tuyệt Tình cung luyện được, đã sớm truyền lưu tin tức khắp Minh Giới. Hiểu ra ngày xưa Tuyệt Tình cung chưởng môn Vong Tình từng dựa vào Bạt Kiếm Thức ngang dọc Minh Giới hiển hách uy danh, đám hào cường Minh Hà Thủy tộc cũng từng được nghe thấy. Cho nên được biết Thương Vân Tín nghịch dòng Minh Hà đi lên, đám hào cường Thủy tộc Minh Hà đều truyền lệnh xuống tới, để thủ hạ tận lực không nên trêu chọc Thương Vân Tín, miễn cho chọc phải phiền phức không tất yếu. Bởi vậy có thể thấy được ngày xưa Vong Tình có bao nhiêu lợi hại!

 

Dọc theo đường đi, da mặt của Đinh Tương thuộc Ẩn Long sơn trang cũng đủ dầy, mỗi khi đụng phải Minh Hà Thủy tộc kiểm tra, đều thẳng thắn nói mình đi cùng Thưong Vân Tín và Dược Thiên Sầu. Thưong Vân Tín ngoại trừ dùng hai mắt khinh bỉ hắn cũng không nói thêm điều gì, có ý định cho người của Ẩn Long sơn trang biết chính uy phong của mình.

 

Nói đến tận đáy lòng hắn kỳ thật cũng có chút kiêu ngạo, vừa lúc bắt đầu hắn còn có kiêng kỵ với Minh Hà Thủy tộc, hiện tại thấy Minh Hà Thủy tộc cũng không dám thử mũi nhọn của mình, không khỏi tràn ngập lòng tin với bản thân, đối diện sự chất ván của Minh Hà Thủy tộc, luôn luôn lộ ra vẻ lạnh lùng đầy phong phạm cao thủ phun ra ba chữ "Thương Vân Tín".

 

Điều này làm cho Dược Thiên Sầu khinh bỉ không ngớt, vừa nhìn thấy Thưong Vân Tín lộ ra phong phạm cao thủ như chó không ăn phân, sẽ không thể không nhớ tới vẻ mặt cảnh giác ban đầu của hắn khi nói về Minh Hà Thủy tộc, khi đó lá gan của hắn còn không lớn bằng mình, hiện tại lại giờ trò như uy phong. Bất quá như vậy cũng tốt, giảm bớt không ít chuyện phiền phức. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vn

 

Lần này vừa đi qua một cuộc kiểm tra của Minh Hà Thủy tộc ở một phương thủy vực, Dược Thiên Sầu bỗng nhiên quay đầu lại nhìn Đinh Tương bọn họ đang cao thấp phi hành trên bầu trời đi theo phía sau, cười nói: "Đinh trường lão, nếu tất cả đều cùng một nhóm, sao không xuống đây một chút?" Hắn đưa tay chỉ chỉ lên mặt vỏ sò, vẫn còn chỗ trống, không sai biệt lắm còn có thể đứng được năm sáu người.

 

Thương Vân Tín khó hiểu liếc mắt nhìn Dược Thiên Sầu, Đinh Tương đang phi hành cũng sửng sốt, lập tức vui vẻ, dọc theo đường đi đang muốn tìm cơ hội hỏi chuyện, nhưng Thương Vân Tín lại luôn lộ ra hình dạng xa cách, mà Dược Thiên Sầu lại lộ ra hình dạng suy tư, từ đầu tới cuối cũng không tìm được cơ hội lên tiếng, hôm nay lại đưa lên tới cửa. Lúc này ha ha chắp tay cười nói: "Dược chưởng môn đã mời, Đinh Tương làm sao dám không tòng mệnh?"

 
 

Lúc này Dược Thiên Sầu đành câm miệng, cũng khoanh chân ngồi xuống, không gian có hạn, chỉ có thể ngồi đối diện với Thương Vân Tín và Đinh Tương, bên trong không gian yên lặng không một tiếng động...

 

Ước chừng qua khoảng hai canh giờ sau, "phanh" một thanh âm chợt vang lên, tựa hồ bị thứ gì đánh vào, trong không gian bên trong kịch liệt rung động, ba người đồng thời mở mắt, Dược Thiên Sầu lạnh lùng nói: "Thận Vưu, ngươi muốn làm gì?"

 

Ba người không hẹn mà cùng nghĩ đến đã trúng kế, nhất thời ánh mắt đều lạnh xuống, nhưng lúc này cảm giác được tốc độ du hành trong nước càng nhanh hơn không ít, đột nhiên nghe được Thận Vưu kinh khủng nói: "Tiểu nhân oan uổng a! Không phải do tiểu nhân muốn làm gì, mà là có người đang tập kích tiểu nhân đó."

 

Ba người nhìn nhau, Thương Vân Tín hừ lạnh nói: "Để ta đi ra ngoài, thật muốn nhìn xem là cao thủ phương nào." Hắn nói chuyện vô cùng tự tin.

 

"Phanh." Bên trong không gian lại kịch liệt rung động, Thận Vưu kinh hô: "Là Ly Cung đại thái tử Ly Trung, tốc độ trong nước của ta không nhanh bằng hắn. Hắn muốn ép chúng ta trồi lên mặt sông...Không xong, lúc này đã tiến nhấp bụng lưu vực Đại Tuyết sơn trong Minh Hà, hắn nhất định là đã đoán ra...

 

Ba người nghe vậy gương mặt liền biển sắc, cố ý động thủ trong lưa vực Đại Tuyết sơn, rõ ràng đã mưu tính từ lâu. Mục đích đã vồ cùng rõ ràng, đơn giản là muốn ép ba người đi ra, sau đó mượn Tuyết Hoàng và Tuyết Hậu đến giết người.

 

"Ly Trung?" Dược Thiên Sầu bỗng nhiên đứng lên, gương mặt dữ tợn nói: "Vương bát đản! Dám chơi trò này với lão tử, Thận Vưu mở ra, để lão tử đi ra ngoài làm thịt hắn!"