Tinh Thần Châu

Chương 1060 : Mộ của Thái Thúc Chính

Ngày đăng: 09:59 18/04/20


Người ta đã nói thẳng thắn như vậy, ba người hiển nhiên là cũng bất hảo hỏi thăm thêm cái gì, lấy Thận Vưu dẫn đầu liền sôi nổi cáo từ rời đi. Ba người ngoan ngoãn bước ra khỏi sân bên trong tiểu viện, Dược Thiên Sầu một lần nữa xuất ra phi hành thôi, ba người nhanh chóng lao lên, vẫn là Thương Vân Tín khu sử phi hành thôi.

 

Trước khi đi, ba người vẫn còn hướng Diêm Bà Bà đứng trong sân tiểu viện mà hành lễ cáo từ, ngay trước khi phi hành thoi bay đi, Dược Thiên Sầu quay đầu lại nhìn thoáng qua, ánh mắt trong lúc vô thức đảo qua phần mộ bên trái đỉnh ní, dường như đã nhìn thấy một cái tên quen thuộc ở trên bia mộ. Lúc này, chỉ thấy hắn khẩn trương kinh hô: "Đợi một chút! Lão Thương mau dừng lại."

 

Đang muốn gia tốc phi hành thoi bay đi, Thương Vân Tín khẽ quay đầu lại, tức giận trầm giọng nói: "Ngươi còn muốn làm cái gì nữa? Đừng hô loạn lên như thế, ngươi không nhớ đây là cái địa phương gì sao?"

 

Dược Thiên Sầu ánh mắt đảo qua hai nấm mồ nằm trên đỉnh núi, rõ ràng nhìn thấy trên tấm bia mộ bên tay trái viết: "Thái Thúc Chính Chi Mộ! Nữ nhi, Thái Thúc Tuyên khấu lập."

 

Còn trên bia mộ tay phải thì viết: "Nguyệt Thần Chi Mộ! Vong thê khấu lập."

 

"Thái Thúc Chính....Thái Thúc Tuyên...Không phải nơi này chỉ mai táng những vị thần cổ đại thôi sao? Phần mộ của Thái Thúc Chính như thế nào cũng nằm trong này?" Dược Thiên Sầu ngưng thần ngắm nhìn, nhíu mày trầm tư một phen, theo sau lại lắc đầu tự nhủ: "Có vẻ như là trùng hợp tên họ mà thôi."

 

Lúc này mới hướng Thương Vân Tín phất tay nói: "Không có chuyện gì đâu, chúng ta mau đi thôi."

 

Hai người đứng gần nhau như vậy, Thương Vân Tín hiển nhiên là rõ ràng nghe thấy hắn lẩm bẩm cái gì, có chút hồ nghi nhìn về phía bia mộ của Thái Thúc Chính, đồng thời song chưởng cũng điều khiển phi hành thoi, thế nhưng lúc này ở phía dưới đã truyền lên thanh âm của Diêm Bà Bà: "Thong thả hãy đi!"

 

Ba người nghe vậy thì không khỏi giật mình cả kinh, còn tưởng rằng tiếng kinh hô thất thanh lúc trước của Dược Thiên Sầu đã chọc giận Diêm Bà Bà, lúc này Thận Vưu liền cười khổ nhìn xuống phía bên dưới chắp tay nói: "Xin Diêm Bà Bà nguôi giận! Hắn mới tới nơi này không hiểu quy củ lắm, xin Diêm Bà Bà hãy rộng lòng tha thứ."
"Chuyện này liên lụy đến Thần giới, nội tình quá mức phức tạp, đối với ngươi cũng quá xa xôi, nói cho ngươi nghe cũng chẳng có bất kỳ nghĩa lý gì." Diêm Bà Bà khẽ thở dài một tiếng, nói: "Ta vốn muốn hỏi thăm ngươi về Tuyên nha đầu, nếu ngươi đã không biết nó thì thôi vậy, ngươi cứ đi làm việc của các ngươi thôi!"

 

Dứt lời Diêm Bà Bà xoay người muốn ly khai.

 

Dược Thiên Sầu cũng không muốn nán lại đây thêm nữa, nhưng hiện giờ Bạch Tố Trinh đang tu luyện Vạn Yêu Tâm Kinh, công pháp còn sót lại của Thái Thúc Chính, nếu nàng xảy ra chuyện gì vạn nhất thì phải làm sao bây giờ? Nếu đã có người biết rõ ràng chuyện này, thì tự nhiên là muốn hỏi thăm rồi. Vì thế Dược Thiên Sầu liền vội vàng cất cao giọng nói: "Xin Diêm Bà Bà hãy dừng bước!"

 

Diêm Bà Bà xoay người nhíu mày: "Nói cho ngươi nghe cũng chẳng có ích gì, cần gì phải cưỡng cầu chứ! Đây không phải là chuyện tình mà một cái tiểu đạo sĩ trong hạ tam giới như ngươi nên biết, mau rời đi thôi, chớ nên quấy rầy sự thanh tĩnh của người đã khuất, chọc giận ta!"

 

Mẹ nó! Ngươi kêu lão tử xuống đây nói chuyện, giờ còn nói ta đang quấy rầy sự thanh tĩnh của người đã chết, đây là đạo lý gì! Dược Thiên Sầu tuy trong lòng chán ngấy, nhưng ngoài mặt vẫn thành khẩn chắp tay nói: "Bà Bà muốn hỏi thăm, chính là Thái Thúc Tuyên đã thông qua Chư Thiên Kết Giới này đi ra ngoài hay sao?"

 

Diêm Bà Bà đang bước vào tiểu viện, thì lúc này chợt dừng bước, chậm rãi xoay người lại, ánh mắt lạnh lùng băng sương nói: "Nói như thế là ngay từ đầu ngươi đã biết Tuyên nha đầu, vừa rồi là ngươi cố tính giấu diếm ta?"

 

Lời này vừa nói ra, Thận Vưu cùng Thương Vân Tín đứng ở trên phi hành thoi không khỏi lo lắng khẩn trương lên, trong lòng thầm mắng Dược Thiên Sầu đúng là cái thứ ăn no rửng mỡ, tìm chuyện phiền phức vào người....