Tinh Thần Châu
Chương 1061 : Chẳng lẽ là nàng
Ngày đăng: 09:59 18/04/20
Dược Thiên Sầu vì chính mình đoán trúng hướng đi của Thái Thúc Tuyên, nên mới dám cò kẻ mặc cả. Lúc này vẫn cung kính ôm quyền nói: "Vãn bối từ xưa cho tới nay, đối với những cao nhân trong truyền thuyết luôn sinh lòng hướng tới, cho nên sau khi nghe kể chuyện tình về họ xong, nếu có gì không hiểu, trong lòng đều như ngồi trên đống than. Chính vì nghe được chuyện tình có quan hệ tới Vạn Yêu Chi Tổ Thái Thúc Chính, cho nên mới cả gan hướng Bà Bà hỏi qua! Vãn bối là thật tâm thỉnh giáo, nếu Bà Bà nguyện ý kể tường tận, sau khi vãn bối rời khỏi đây, sẽ lập tức vận dụng lực lượng trong tam giới, để truy tìm nơi hạ lạc của người tên là Thái Thúc Tuyên cho Bà Bà."
"Chỉ bằng một tên Tiển Tiên sơ kỳ bất nhập lưu như ngươi, mà cũng dám trâng tráo ở trước mặt ta, nói rằng sẽ vận dụng lực lượng trong tam giới để giúp ta tìm người ư? Hừ! Với tu vi bất nhập lưu như ngươi thì có thể huy động được bao nhiêu người đây?" Diêm Bà Bà vừa nói vừa bước tới phía Dược Thiên Sầu, thần tình băng sương trầm giọng nói: "Dám diễn trò ở trước mặt ta, xem ra ta không cho ngươi một chút giáo huấn, thì không được rồi!"
Xưa nay, mỗi khi gặp đại sự, vì muốn đạt được mục đích mà Dược Thiên Sầu luôn luôn bình tĩnh. Lúc này hai mắt khẽ híp lại, đôi con ngươi trong mắt không hề tỏ ra sợ hãi, tương phản còn mười phần bình tĩnh, đứng im không nhúc nhích chắp tay hồi đáp: "Bà Bà nói lời ấy sai rồi! Vãn bối tu vi tuy rằng không cao, nhưng luận đến nhân mạch, chỉ sợ rằng trong hạ tam giới còn không có người nào vượt qua nổi ta."
Thấy đối phương vẫn bước tới, Dược Thiên Sầu lại càng cất cao giọng hơn: "Không dám giấu, lần này vãn bối đi ra ngoài du lịch, trên người mang theo pháp chỉ của Tiên Đế, có thể vui chơi thỏa thích khắp Tiên giới không bị ngăn trở, hơn nữa còn có Minh Hoàng Lệnh Bài do Minh Hoàng ban cho, có thể tung hoành Minh giới! Trừ bỏ Ma giới đang bị phong ấn là ta không thể tiến vào, còn trong phạm vi hạ tam giới, vãn bối tự nhận thấy rằng, nếu muốn tìm tung tích một người cũng sẽ không quá khó khăn bao nhiêu. Chỉ cần nàng đang ở trong hạ tam giới, ta nhất định sẽ có biện pháp tìm được nàng."
Theo sau lại khoát tay chỉ về phía Thận Vưu, tràn đầy tin tưởng nói: "Vì muốn tìm người lần trước xông vào đây. Ta thậm chí còn đến tìm Thận Vưu, nhờ hắn đưa qua Chư Thiên Kết Giới để khám xét, chẳng lẽ bao nhiêu vật chứng đó, Bà Bà còn chưa tin tưởng, bản thân ta có năng lực tìm người hay sao?"
Kết quả Diêm Bà Bà vẫn bình thản như cũ, tựa hồ căn bản là không thèm trả lời hắn. Dưới tình huống nguy cấp, Dược Thiên Sầu không khỏi quát lên: "Diêm Bà Bà! Ngay cả người có giao tế quảng đại như ta, mà còn chưa từng nghe nói qua cái tên Thái Thúc Tuyên ở trong hạ tam giới. Chẳng lẽ ngài liền không lo lắng nàng đã xảy ra chuyện tình ngoài ý muốn gì hay sao? Liền không muốn để ta hỗ trợ tìm kiếm tin tức về nàng hay sao?"
Diêm Bà Bà trầm ngâm suy nghĩ một hồi, sau đó mới chậm rãi nói: "Lão bà ta sống trong này qua ngày đoạn tháng, thời gian cụ thể cũng chẳng nhớ rõ ràng, ước chừng là khoảng trên dưới hai mươi vạn năm đi! Dung mạo của Tuyên nha đầu phi thường xinh đẹp, nếu ngươi đã nhìn thấy qua thì sẽ không thể nào quên được, cho nên cũng không khó hỏi thăm. Nhưng ta thực sợ bởi vì dung mạo mà lại cấp cho nàng phiền toái quấn thân, nàng tuy rằng xuất thân ở Thần giới, nhưng vận mệnh ly kỳ, trời sinh đã có Minh Thể, hay nói theo cách khác nàng cũng là Minh tu, trừ bỏ điểm đặc biệt này ra, nàng còn nắm giữ bổn sự hiếm có trong thiên hạ, đó chính là am hiểu thuật bói toán..."
Diêm Bà Bà nói tới đây, thì chợt phát hiện ra Dược Thiên Sầu đang ngây ngốc thất thần. Lúc này khẽ hừ lạnh, tức giận nói: "Ngươi có đang nghe ta nói hay không?"
"Am hiểu thuật bói toán..." Dược Thiên Sầu diễn cảm mê man lẩm bẩm nói. Trong đầu hắn đang nhớ đến cảnh tượng, khi lần đầu tiên nhìn thấy Minh Giới Thánh Nữ trong lăng mộ ở Đông Cực Thánh Thổ, dường như nàng cũng am hiểu thuật bói toán, lúc ấy còn cảm thấy quỷ quái, cho nên ấn tượng khá sâu sắc. Lúc này có chút không dám chắc, khẽ lắc đầu tự hỏi: "Chẳng lẽ là nàng?"
*: Dục cầm cố túng nghĩa là muốn bắt mà lại thả.