Tinh Thần Châu

Chương 1095 : Thế cục sậu biến

Ngày đăng: 10:00 18/04/20


"Rống..."

 

Sáu con phi long cùng tiếu, thanh âm vang vọng đất trời...

 

"Phanh phanh..." Hai tiếng nổ vang lên, Hắc Diệu Minh Quang Kính chiếu ra hắc sắc quang mang trực tiếp bị hóa giải, Kim Hà Bổng cũng văng ra xa. Sáu con phi long xuất đầu, chỉ dùng hai chiêu đã phá tan công kích của Kim Thái cùng Bạch Khải. Theo sau, hai con phi long nhanh chóng phân biệt truy sát hai người, giống như muốn một ngụm cắn nuốt hai người bình thường.

 

Bạch Khải cùng Kim Thái kinh hãi, đồng thời thuấn di tránh đi, thân hình tái xuất hiện ở địa phương khác, thì Kim Hà Bổng đã lóng lánh kim quang trở về nguyên dạng.

 

"Ta không tin kiếm này của ngươi còn mạnh hơn thần kiếm của Vạn Kiếm Ma Quân năm xưa!" Kim Thái gầm lên một tiếng vang vọng đất trời. Hai người có thề trở thành chí tôn Tiên Minh hai giới, cũng không phải là cái thứ nhát gan dễ dàng có thể dọa lùi. Cả hai nhất tề gầm rống, xoay người quay ngược trở về, ác chiến cùng hai con phi long màu tuyết lam đang đuổi giết minh.

 

Trên đài cao, đôi con ngươi ần dưới tấm mặt nạ bắn ra tinh quang sắc bén như lợi kiếm, thân hình gầy guộc khoan dung đứng thẳng tắp ở nơi đó, hai tay chặp sau lưng, chưa từng nhúc nhích lên một bước nào. Bốn con phi long sống động thực chất bay múa quanh thân, khiến cho chúng nhân giật mình kinh hãi nhất chính là, bọn hắn không nghĩ qua Vong Tình sẽ lợi hại đến mức độ này.

 

Nhưng càng khiến cho chúng nhân cảm thấy kỳ quái chính là, Vong Tình lại không có hướng Tất Trường Xuân ra tay, ngay cả chính bản thân Tất Trường Xuân cũng cảm thấy kỳ quái, phải chăng Vong Tình vẫn còn đang muốn mượn sức chính minh.

 

Chúng nhân có điều không biết là, Vong Tình dựa vào nhất kiếm lục thức mà đồng thời ứng phó với ba vị cao thủ, quả thật vẫn là có đôi chút miễn cưỡng, cho nên dứt khoát lấy Kim Thái cùng Bạch Khải ra luyện tập, mà không hướng Tất Trường Xuân công kích, sau khi thông hiểu đạo lý trong đó, tiếp tục ra tay cũng không hề muộn. Hắn phỏng đoán con người của Tất Trường Xuân tâm khí cao ngạo, nhất định sẽ không cùng hai người kia liên thủ, để đối phó mình, chính bản thân mình cần phải tranh thủ thời gian nắm bắt tiên cơ mới là điều quan trọng nhất.

 

Ác chiến không ngừng, thanh âm bạo nổ cũng không ngừng vang lên, hai con phi long giống như hai cơn lốc màu tuyết lam, điên cuồng bao vây tấn công hai người, bỗng nhiên Kim Thái truyền âm nói: "Bạch Khải! Bắt giặc thì bắt vua trước, ngươi tốc độ phi phàm, sao không tìm thời cơ công kích Vong Tình, phá Bạt Kiếm Thức của hắn, đến lúc đó hắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ!"

 

Bạch Khải liếc mắt nhìn Vong Tình bất động như sơn, trông thấy bốn con phi long màu tuyết lam như thực chất còn đang bay múa quanh người đối phương. Thì không khỏi tức giận, nếu ta công kích chẳng phải sẽ cùng lúc đối phó với năm con phi long hay sao? Lúc này liên tục cười lạnh, truyền âm đáp: "Trước tiên ngươi hãy giúp ta thu hút hai con kiếm long trên người hắn, rồi mới tính tiếp!"

 
 

"Ta biết phải làm như thế nào, ngươi mau tránh ra!" Vong Tình quát lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm Tất Trường Xuân, gằn từng chữ: "Tất huynh! Vong Tình này cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, rốt cuộc ngươi có gia nhấp Tuyệt Tình Cung chúng ta hay không?"

 

Nói dứt lời, khí thế phi long bay múa xung quanh người hắn càng trở nên hung hãn.

 

"Lão phu không phải là hạng người tra thích cúi đầu nịnh hót." Tất Trường Xuân chậm rãi phiêu phù lên không trung, thẳng thừng từ chối nói: "Lão phu thật muốn nhìn xem, Bạt Kiếm Thức - Thức Thứ Bảy của ngươi rốt cuộc là có bao nhiêu phần uy lực!"

 

Lời này vừa nói ra, chúng nhân đều cảm khái không thôi, thầm nghĩ Tất Trường Xuân này đúng là không biết thức thời. Dược Thiên Sầu đứng phía xa, nghe vậy thiếu chút nữa đã ngất xỉu, lão nhân gia đúng là điên rồi, ngay cả thức thứ sáu của người ta còn không chống cự nổi, còn muốn ngạnh kháng cùng thức thứ bảy là sao đây?

 

"Tất huynh! Đây là ngươi vừa mới buông tha con đường sống cuối cùng của mình đó!" Vong Tình thản nhiên nói.

 

"Đó cũng chưa hẳn!" Tất Trường Xuân càng thêm ung dung bình tĩnh hơn, nhịp nhàng nói: "Thức thứ sáu của ngươi, xét trên phương diện nhanh, chuần, mạnh, lão phu nghiền ngẫm trước mắt còn chưa thể hóa giải nổi uy lực của một kiếm kia. Nếu ngươi có khả năng thi triển thêm thức thứ sáu, lão phu đành phải quay đầu bỏ chạy, về phần thức thứ bảy, uy lực có nhiên so với thức thứ sáu còn mạnh hơn mấy lần, đáng tiếc là vẫn chưa tinh thông hết sự huyền diệu ở trong chiêu này, bằng vào bổn sự của lão phu, chắc chắn ngươi sẽ không thể đem lão phu làm thành thể nào!"

 

"Nếu vô pháp lay chuyển thái độ của ngươi, vậy lưu ngươi lại còn có ý nghĩa gì!" Sáu con phi long màu tuyết lam đang bay múa quanh thân, nhất tề gào rít rung trời...

 

"Ba!" Tất Trường Xuân khoát song chưởng tạo thành hình chữ thấp ở trước người, thanh âm bình thản chậm rãi vang lên giữa thiên địa: "Không quản chúng sinh, không hỏi quỷ thần, không dính nhân quả, bế mắt, bế tai, bế tâm, chỉ cầu một thân phục long kỹ!"