Tinh Thần Châu

Chương 1097 : Đại di chuyển

Ngày đăng: 10:00 18/04/20


"Chỉ tu vi kém cỏi như ta đây, ngay cả tư cách xách dép cho Tiên Hậu cũng không đáng thì há chi nói đến chuyện dẫn theo hai ngươi?" Dược Thiên Sầu cười khổ, các ngươi quá đề cao ta rồi.

 

Cơ Vũ nghe xong lời Ngạc Tuyết Quân thì đương trường suy tư nhìn Dược Thiên Sầu. Nàng cũng là người tra sĩ diện, cả đời chưa năn nỉ ai bao giờ, nghe xong khuôn mặt xinh đẹp không khỏi lạnh lên: "Nhạc đại ca! Chúng ta tự nghĩ cách rời khỏi đây, không phải cầu cạnh người khác...

 

Dược Thiên Sầu nghe vậy thì liên tục khoát tay gật đầu, nhưng Ngạc Tuyết Quân lại níu chặt không chịu buông tha: "Dược Thiên Sầu! Ngươi không dẫn theo bọn ta, thì tất cả chúng ta cũng đừng ai hòng chạy thoát..." Vừa nói, hắn vừa nhìn sang đám người Vong Tình tràn đầy uy hiếp, như thế sẽ kêu người đến bắt gian bất cứ lúc nào.

 

"Lão yêu quái! Ngươi được như bây giờ và cả như ngày hôm nay cũng toàn là nhờ ả nữ nhân kia đưa ngươi lên mà còn dám uy hiếp ta?" Dược Thiên Sầu nhếch mày nhìn sang phía Vong Tình cười lạnh: "Ngươi cứ việc kêu, xem ta xui xẻo hay các ngươi sẽ gặp xui xẻo. Ta đảm bảo hai ngươi các ngươi sẽ chết trước ta."

 

Sự tình đã đến nước này, hắn mới không sợ mấy vụ uy hiếp này, trước đó nghi kị Tiên Cung, giờ Tiên Đế bỏ trốn, Tiên Cung đã suy sụp. Bản thân vốn có thù oán với Tuyệt Tình Cung, dù cho mình cúi nhận sai, Tuyệt Tình Cung ắt cũng sẽ không buông tha cho mình, vậy thì còn phải giả vờ cái khỉ gì nữa?

 

"Nhạc đại calChúng ta đi!" Cơ Vũ mặt tối sầm lại không muốn chịu đựng gã tiểu nhân này.

 

"Ta là phế nhân, ta chết cũng không sao, nhưng muội tử..." Ngạc Tuyết Quân nói đến một nửa thì đột nhiên ngó sang Dược Thiên Sầu nghiêm trang nói: "Người này lúc ở nhân gian đã hủy hoại thanh danh của muội, thừa dịp muội thọ thương hôn mê ra tay, làm sao có thể để hắn dễ dàng giở trò Sở Khanh rồi trốn thoát đây chứ."

 

Thanh âm vừa dứt, mấy người nhất tề đều kinh động. Lộ Nghiên Thanh thận trọng liếc nhìn Dược Thiên Sầu, cứ như thế muốn nhìn thấu rõ thực hư. Cơ Vũ thì cóng đơ như vừa bị sét đánh giữa đầu, toàn thân không ngừng rung rẩy nhìn sang Dược Thiên Sầu nghiến răng nói: "Ngươi đã làm gì ta?"

 
 

Bước chân vội vẫ của hắn đột nhiên chậm rãi lại, hắn nhẹ nhàng bước đến trước mặt nàng, giơ tay về phía nàng trìu mến nói: "Có chút rắc rối, nơi đây không thể tiếp tục ở lại nữa, cụ thể sau này hẵng nói, ta dẫn nàng đến một nơi khác tiếp tục tu luyện."

 

Bạch Tố Trinh gật gật đầu, không hỏi thêm việc gì vừa xảy ra. Nàng tin những điều hắn muốn nói với nàng ắt sẽ nói. Nàng đưa tay nắm lấy tay hắn đứng dậy. Hai người cứ thế tay nắm tay đi ra, vừa đúng lúc bắt gặp Vi Xuân Thu cùng Vân Bằng từ sân thượng đi xuống. Dược Thiên Sầu nói: "Đi nhanh!" Bốn người vội vàng đi xuống dưới tòa nhà.

 

Trong phòng họp, trước khi bốn ngươi họ đến, mọi người đã tụ họp đông đủ. Có điều tất cả mọi người đều lần đầu nhìn thấy Bạch Tố Trinh, thấy Dược Thiên Sầu áo quần hoa lệ nắm lấy tay của nàng, tất cả mọi người đều có phần hiếu kỳ, riêng sắc mặt của chúng nữ có phần không mấy tự nhiên.

 

Bây giờ cũng không phải lúc giải thích quá nhiều với mọi người, Dược Thiên Sầu chỉ vung tay một cái, tất cả mọi người đã nhanh chóng biến mất, rồi lại xuất hiện trong không gian dưới lòng đất mô phỏng theo Địa Cung ở Đông Cực Thánh Thổ, ngay lập tức, chỉ một nhoáng, cảnh tượng lại biến ảo, mọi người đã đến trụ sở dưới đất Thần Khư Cảnh.

 

Cả Vi Xuân Thu và Vân Bằng đều lần đầu gặp cảnh di chuyển không thể tưởng tượng này, mà không khỏi đưa mắt nhìn nhau.

 

Dược Thiên Sầu vẫy vẫy tay với Lộ Nghiên Thanh cách đấy không xa: "Ngươi hãy nói sơ qua biến động xảy ra ở Tiên Cung với mọi người! Mất công mọi người còn đang không hiểu rõ sự tình là như thế nào!"