Tinh Thần Châu

Chương 1110 : Cổ Lão Sâm Lâm

Ngày đăng: 10:00 18/04/20


Khi nhận được truyền âm của Dược Thiên Sầu xong, Đại Minh Luân cũng hiểu rõ, nếu tình huống không an toàn, thì cũng không nên dây dưa ở đây thêm nữa. Nhưng vừa nghe thấy lời Minh Giới Thánh Nữ nói, thì hắn liền kêu Dược Thiên Sầu tạm hoãn, tùy thời cơ mà làm ra quyết định!

 

Kim Thái nghe vậy, mày kiếm không khỏi giương lên, nhìn chằm chằm vào Minh Giới Thánh Nữ, sát khí nồng đậm nói: "Con tiện nhân không biết xấu hổ! Thực cho rằng ta không dám giết ngươi ư?"

 

Bạch Khải nhíu mày, thân hình chắn ngang ở trước người Kim Thái, lạnh lùng nói: "Kim Thái, ngươi muốn làm gi? Bây giờ không phải thời gian xảy ra tranh chấp nội chiến."

 

"Giết ả thì sẽ nội chiến ư?" Kim Thái trành mắt lạnh nhìn Bạch Khải, nói: "Hay là ngươi vì ả mà sẽ trở mặt cùng ta? Bạch Khải! Ngươi bao che cho ả tiện nhân này nhiều năm như vậy, đối nói ả luôn luôn cung kính thì thể nào? Minh Hoàng Cung và Tiên Cung của hai chúng ta, nói sụp đổ liền đã sụp đổ, còn muốn cung phụng thêm à tiện nhân này nữa là có dụng ý gi?"

 

"Cho tới hôm nay, ta đều chưa từng mong muốn Kim Thái ngươi và những người khác sẽ cung kính ta. Những lời ngươi vừa nói, ta cũng không cảm thấy ngạc nhiên đâu." Minh Giới Thánh Nữ thản nhiên đứng lên, xoay người nhìn về phía cuối chân trời, mang theo hình dáng vân đạm phong khinh, nhàn nhạt nói: "Nếu như ta đoán không sai, ngươi hẳn là muốn quay về Tiên giới, tìm người nào đó giúp các ngươi thoát khỏi khốn cảnh này. Kim Thái! Nếu ngươi dám xuống tay đối với ta, đừng nói không tìm được kẻ ngươi đang muốn tìm, mà ngươi còn sẽ chết không có đất chôn thây."

 

"Chỉ dựa vào ngươi?" Kim Thái khinh thường hừ lạnh, ánh mắt thoáng liếc nhìn Bạch Khải, thấy Bạch Khải đang kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Minh Giới Thánh Nữ, không giống là như đã tiết lộ cho nàng biết tin tức hai người đang muốn đến cổ Lão Sâm Lâm, trong lòng cũng thoáng rùng mình, liền nhanh chóng buông tha ý niệm hung hăng càn quấy trong đầu.

 

Minh Giới Thánh Nữ quay đầu nhìn hắn, nhàn nhạt nói: "Không tin, ngươi cứ đụng tới ta thử xem."

 

"Được rồi! Lúc này mọi người nên cùng nhau đồng tâm hiệp lực, đừng vì chút tiểu sự mà bất hòa tranh khí." Bạch Khải là người am hiểu tính tình của Kim Thái, nhanh chóng đứng ra giảng hòa. Mà Kim Thái cũng chỉ khẽ hừ lạnh một tiếng, theo cái thang Bạch Khải đưa ra mà bước xuống, không thèm quan tâm đến chuyện tình về Dược Thiên Sầu thêm nữa.

 

Những người khác cũng im lặng không phát biểu ý kiến gì, Bạch Khải đảo mắt nhìn Dược Thiên Sầu ngồi im không nhúc nhích, không thấy hắn có điểm nào trông giống như là thủ hạ của Minh Giới Thánh Nữ cả. Bất quá vẫn quay đầu hướng Nhiếp Tiểu Thiến vung tay nói: "Ngươi khu sử phi hành thoi, đến cổ Lão Sâm Lâm ở Tiên giới."

 

Cổ Lão Sâm Lâm? Dược Thiên Sầu luôn luôn duy trì cảnh giác nghe vậy cũng không khỏi ngần ra, lập tức liên tưởng đến trưởng giả thần bí trong miệng Vi Xuân Thu đã từng nhắc qua. Thầm nghĩ, chẳng lẽ Kim Thái là muốn tìm gia gia của Lục nhi tương trợ hay sao? Nghĩ đến đây, hắn cũng không còn muốn vội vàng rời đi thêm nữa.

 
 

Nói dứt lời, thân mình hóa thành lưu quang phóng thẳng vào trong rừng rậm. Nhóm người Tiên Cung, thấy chủ tử đã dẫn đầu tiên phong, vì thế liền tòng mệnh tản ra bốn phương tám hướng, trước khi đi Thanh Nương muốn nói gì đó cùng Dược Thiên Sầu, nhưng rốt cuộc vẫn đành phải buông tha, xoay người quay đầu bay vào trong rừng rậm.

 

Nào ngờ, tiến vào trong rừng rậm chưa được bao lâu, thì Nhiếp Tiểu Thiển đã phóng tới bên người nàng, hiển nhiên Nhiếp Tiểu Thiến lo lắng nàng lịch duyệt nông

 

Icạn, một mình tìm kiếm trong cổ Lão Sâm Lâm sẽ gặp nguy hiềm, vì thế hai mẹ con dắt tay nhau cùng đi.

 

"Đại Minh Luân! Tu vi ta yếu kém, hai chúng ta sẽ hợp thành một nhóm, phiền toái ngươi chiếu cố nhiều hơn." Dược Thiên Sầu vừa cười vừa kéo tay áo Đại Minh Luân nhắc nhở. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vn

 

IĐại Minh Luân cũng rất hào phóng, gật đầu tán thành.

 

Hai người đang muốn dắt tay nhau rời đi, thì đã nghe thấy Minh Giới Thánh Nữ lên tiếng: "Ngưu Hữu Đức! Ngươi là thủ hạ của ta, muốn chiếu cố cũng là ta chiếu cố cho ngươi ah."

 

Theo sau, nàng nhanh chân bước tới gần bên người Dược Thiên Sầu.

 

Bạch Khải trôi nổi trên mặt đất, nhìn ba người cười lạnh, thản nhiên chen ngang: "Kim Thái đã đi khuất xa rồi, ba người các ngươi còn muốn diễn trò ở trước mặt ta nữa soa? Dược Thiên Sầu, chúng ta đã lâu không gặp rồi nhỉ?"