Tinh Thần Châu
Chương 1149 : Kẻ lừa đảo
Ngày đăng: 10:00 18/04/20
Ngay cả hàng hóa còn chưa nhìn thấy, mà đã không nói hai lời trực tiếp xuất ra một trăm ức Thần Phẩm Linh Thạch làm tiền đặt cọc. Người này đúng là khách hàng có tiền vốn hùng hậu, tính tình sảng khoái ah!
Hai người đứng phía đối diện không khỏi kinh ngạc một trận, đã nhìn thấy qua người có tiền vốn hùng hậu, nhưng còn chưa từng nhìn thấy qua người nào không đem tiền để vào trong mắt như vậy. Lý Chấn thoáng đưa mắt liếc nhìn đã Hồng Y đệ tử, sau đó vội vàng cung kính bước đến trước người Dược Thiên sầu, đón nhận chiếc thủ trạc trừ vật, rót thần thức vào bên trong kiểm tra. Vừa nhìn liền phát hiện bên trong đúng là có chứa đầy Thần Phẩm Linh Thạch, đích xác là đúng một trăm ức linh thạch.
Theo sau giương mắt lên nhìn mở thủ trạc trừ vật nằm trong tay của Dược Thiên Sầu. Nếu như bên trong mỗi chiếc đều chứa một trăm ức, vậy thì trong tay hắn không sai biệt lắm cũng khoảng chừng mười mấy ngàn ức Thần Phẩm Linh Thạch đi!
Quả nhiên là đã gặp được khách hàng lớn! Lý Chấn nhãn tình sáng rực lên, thu chiếc thủ trạc trừ vật vào trong lòng, đứng dậy chắp tay nhìn Dược Thiên sầu nói: "Nếu tôn giá đã có thành ý như vậy. Chuyện này mặc dù ta không thể làm chủ ngay được, nhưng nhất định sẽ hướng Trưởng lão trấn thù phân đà báo cáo, tận lực tranh thủ hiệp thương vụ mua bán này. Xin tôn giá hãy chờ một chút, ta đi rồi sẽ quay về ngay thôi."
Dược Thiên sầu tùy ý phất tay, ý bảo hắn đi nhanh rồi quay trở về. Lý Chấn chắp tay cáo từ, theo sau nhanh chân bước đi.
Trong hậu đường, sau khi Hỏa Luyện Thanh đón nhận chiếc thủ trạc trừ vật, kiểm tra số tiền bên trong xong, liền đem trả cho Lý Chấn. Sau đó khẽ nhíu mày nói: "Thu mua số lượng khổng lồ như thế, mà ngươi không hỏi xem mục đích của hắn là gì hay sao?"
"Đã hỏi qua, nhưng hắn không muốn nói." Lý Chân trầm ngâm hồi đáp: "Đệ tử hoài nghi hắn là thương nhân ở Minh giới. Cho nên cũng không dám đáp ứng ngay."
"Minh giới? Đích xác cũng chỉ có Minh giới mới cần dùng đến nhiều Tiên Khí cấp thấp như vậy!" Hòa Luyện Thanh trầm ngâm nói, ánh mắt không ngừng lóe ra tinh quang. Nếu ở khoảng thời gian trước kia. Ly Hỏa Cung sẽ không dám chuyển nhiều vũ khí sang bên Minh giới như thế, nhưng từ sau khi hai cha con Vong Tình lên nắm quyền, cũng không biết vì nguyên nhân gì, mà tông môn ám chỉ hắn tiêu thụ không giới hạn đối với hàng hóa xuất sang Minh giới. Hắn cũng đang tìm cách hoàn thành chuyện này, không nghĩ ra hôm nay đã có người đến cửa nhà thu mua hàng hóa.
Sau khi cân nhắc một phen xong. Hỏa Luyện Thanh liền trầm giọng nói: "Bán cho hắn! Nếu là khách hàng lớn, thì ngươi mời hắn đến đây gặp ta. Sau đó ngươi đi kiểm tra số lượng hàng hóa cho hắn, tận lực thu vén đủ số lượng, số còn thừa thì để duy trì công việc buôn bán thường ngày ở phân đà."
"Ngươi cảm thấy tỳ khí của người này có thể thương lượng được nữa hay sao?" Hỏa Luyện Thanh dở khóc dở cười nói: "Đời này ta đã gặp qua rất nhiều hạng người, nhưng chưa thấy qua hạng người không cần tiền như thế này bao giờ. Bất quá một trăm ức Thần Phẩm Linh Thạch cũng không phải con số nhỏ, khoản tiền này hãy giữ lấy đừng Mang ra sử dụng, vạn nhất ngày sau người ta hối hận quay về đỏi tiền. Thì chúng ta sẽ trả lại cho người ta, dù sao có bao nhiêu tiền cũng không thể đánh đổi được bảng hiệu của Ly Hỏa Cung chúng ta!"
"Đệ tử hiểu rồi!" Lý Chấn khom lưng hành lễ xong, lại thu sáu chiếc thủ trạc trên bàn vào, xoay người ly khai.
Nhưng không bao lâu sau. Lý Chấn đã hoảng hốt quay về, gấp giọng nói: "Không xong.., không xong rồi! Trưởng lão, chúng ta bị hắn lừa mất rồi."
Hỏa Luyện Thanh nhướng mày nói: "Ta đã nhắc ngươi bao nhiêu lần rồi. Gặp chuyện gì thì cũng phải bình tĩnh, xảy ra chuyện gì từ từ nói nghe xem nào, không cần hoảng hốt?"
Lúc này, Lý Chấn mới đem nguyên nhân mình hoảng hốt nói ra, nguyên lai vừa rồi hắn cầm sáu chiếc thủ trạc quay về nhập khố. Theo quy củ bên trong tông môn, đệ tử canh giữ kho hàng sẽ kiểm kê lại vật phẩm. Nếu không, vạn nhất thiếu món nào, chính bản thân bọn hắn cũng không thể gánh vác nổi trọng trách này. Kết quả, mới phát hiện trừ một chiếc thủ trạc bên trong có chứa một trăm ức Thần Phẩm Linh Thạch ra, sáu chiếc chứa vũ khí bên trong đều trống rỗng. Lý Chấn cũng không phải người ngu rất nhanh đã hiểu ra, là bị người kia đánh tráo mất rồi.
Nghe vậy, Hỏa Luyện Thanh đương Trường hoảng sợ ngây người. Vừa rồi thấy đối phương không muốn đỏi tiền đặt cọc, chính bản thân hắn đã luôn luôn giám thị không hề phân tâm. Chẳng lẽ lúc vỗ tay chụp vỡ bàn, đối phương đã nhân cơ hội đánh tráo hay sao....?
"Ngươi đúng là đầu heo ah! Gã kia là ai đây chứ? Hơn hai ngàn ức Thần Phẩm Linh Thạch, nếu như không thu trở về tông môn, ta và ngươi ai cũng đừng mong sống qua ngày lành. Còn không mau phái người ra ngoài tìm kiếm!" Hỏa Luyện Thanh phẫn nộ gầm lên, chính hắn cũng hoảng hốt lao vút ra ngoài....