Tinh Thần Châu

Chương 1150 : Đại nạn lâm đầu

Ngày đăng: 10:00 18/04/20


Lúc này, phân đà Ly Hỏa Cung đã dốc toàn bộ lực lượng, nhanh chóng tìm kiếm xung quanh khắp Mê Huyền Tiên Thành, thậm chí còn đem phạm vi mấy trăm dậm bên ngoài thành lùng sục mấy lần, nhưng vô pháp tìm được thân ảnh của Ngưu hữu Đức. Dù là kẻ ngốc cũng biết, nếu đã lừa đảo thì sẽ nhanh chân bỏ trốn, hơn nữa còn phải chạy trốn rất xa. Huống chi kẻ dám đến phân đà Ly Hỏa Cung lừa gạt, nếu không có ba phần cân lượng thì ai sẽ dám làm ra cái chuyện như thế này đây?

 

Tìm người không được, còn náo nhiệt khắp Mê Huyễn Tiên Thành, khiến cho mọi người xung quanh tò mò thăm hỏi xem rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì. Ly Hỏa Cung không ngờ rằng chuyện này sẽ hưng sư động chúng, theo sau còn thấy không ít đệ từ Ly Hỏa Cung giữ chặt một đám người ở trên quảng Trường điều tra tin tức, hỏi xem có ai đã từng gặp một xưng danh hào là Ngưu hữu Đức hay không?

 

Điều tra đến quầy hàng của Lộng Trúc, thì Lộng Trúc cũng không biết phải nói cái gì. Người bình thường không biết Ngưu hữu Đức, còn hắn không biết mới chính là chuyện nực cười. Chẳng qua hắn không biết Dược Thiên sầu đã gây ra chuyện gì mà thôi. Bất quá, dựa vào sự hiểu biết của hắn về Dược Thiên sầu, nếu có động tĩnh liên quan đến gã tiểu tử này, vậy thì nhất định sẽ Chẳng phải là chuyện tốt đẹp gì. Cho nên mới lắc đầu báo rằng mình chưa từng nghe qua.

 

Không biết thì cũng đành thôi, nhưng hắn còn không nhịn được mà chọc vào một câu: "Xin hỏi đã xảy ra chuyện gì vậy?"

 

Đệ tử Ly Hỏa Cung hừ lạnh một tiếng: "Làm việc buôn bán của ngươi đi. Chuyện khác không cần tò mò làm gì."

 

Vì thế Lộng Trúc đành phải câm miệng!

 

Chẳng qua trên đời này không có Ngọn gió nào không lọt qua đường khe tường. Hỏa Luyện Thanh ăn tồn thất quá lớn, căn bản là vô pháp hướng tông môn hồi báo kết quả công tác. Cho nên đành phải chạy đi tìm các danh môn đại phái nhờ tăng cường nhân mã hỗ trợ truy tìm cái tên Ngưu hữu Đức kia. Trên thực tế, chính bản thân hắn cũng đang hoài nghi đối phương đã dùng tên giả. Bởi vì nào có ai đi lừa gạt người ta mà dùng tên thật bao giờ?

 

Trong lúc nhất thời, các môn phái khác đều bán mặt mũi cho Hỏa Luyện Thanh, phái không ít người đi ra xung quanh tìm kiếm, thậm chí còn truyền lệnh về cho tông môn, nhờ tông môn nhắn tin tức thông tri cho các lộ nhân mã khác lưu ý tương trợ. Dù sao mọi người cũng muốn tìm hiểu rõ ràng xem Ngưu hữu Đức này là nhân vật nào, mà dám lừa gạt lên trên đầu của Ly Hỏa Cung. Huống chi dưới tình huống không ảnh hưởng đến toàn cục, nếu bắt được Ngưu hữu Đức thì Ly Hỏa Cung coi như cũng thiếu nợ môn phái mình một cái nhân tình to lớn.

 

Chuyện lớn như vậy đã xảy ra, hiển nhiên là vô pháp giấu giếm xuống. Khi chúng nhân biết có người dám đến phân đà của Ly Hỏa Cung, lừa gạt số hàng hóa có giá trị hai ngàn ức Thần Phẩm Linh Thạch, thì cả Mê Huyền Tiên Thành nhất thời nháo loạn lên. Có không ít người mắng Ngưu hữu Đức, nhưng cũng có không ít kẻ thổi phồng Nguu hữu Đức là có dũng khí. Vì thế không ít người đã diễn xưng, sao kẻ này không tên là Ngưu Khuyết Đức hay Ngưu hữu Khí đây chứ? Kêu Ngưu hữu Đức không phải là trắng trợn đánh lên trên mật của Ly Hỏa Cung hay sao?

 

Nghe được tin tức này, Lộng Trúc đứng ngây ra như phỗng, cơ thịt trên khuôn mặt không ngừng run rẩy lên vài cái. Hắn không nghĩ tới, chỉ đảo mắt một cái mà Dược Thiên Sầu đã gây ra chuyện lớn như thế này, xem ra trên đời này không có chuyện gì là Dược Thiên sầu không dám làm nữa rồi!
Lộng Trúc thoáng nhìn sang phía Dược Thiên sầu, đã không cần truyền âm nữa, mà trực tiếp mở miệng nói: "Xem ra chuyện tình ngươi muốn xây dựng lại tống đà Thiên Hạ thương hội là không thể được nữa rồi. Bây giờ chúng ta tính toán như thế nào đây?"

 

Dược Thiên sầu hai mắt lãnh liệt, ngắm nhìn Tràng cảnh hỗn loạn bốn phía, dùng thanh âm trầm thấp chậm rãi nói: "Không nghĩ qua, hai cha con Vong Tình vẫn không thể ngăn chặn nổi Kim Thái và Bạch Khải. Chuyện nên xảy ra cũng đã xảy ra rồi, hiện giờ không còn cách nào cứu vãn tình thế, chỉ đành đi bước nào thì tính bước đó mà thôi."

 

Không bao lâu sau, bên trong Mê Huyễn Tiên Thành đã hoàn toàn không còn bóng người. Tòa thành ngày xưa phồn hoa náo nhiệt, bây giờ đã trở nên xơ xác tiêu điều, chỉ còn hai người Dược Thiên sầu đứng ở trên quảng Trường vắng vè....

 

Trước phong ấn thông đạo Ma Giới, Hắc Diệu Minh Quang Kính đang phiêu phù ở giữa không trung. Bên trong. Tam Dạ Ma Quân ngồi ngay ngắn trên vương tọa huyết ngọc, đang giương mắt hổ lên nhìn chằm chằm vào người Bạch Khải.

 

Bạch Khải khom lưng bái kiến, lời còn chưa kịp nói ra ngoài miệng, thì đã nghe thấy Tam Dạ Ma Quân quát lớn: "Bạch Khải! Ngươi dám trêu chọc bổn quân ư?"

 

"Ma Quân nguôi giận!" Bạch Khải lo lắng đem chuyện tình khó khăn kể ra một lần, cũng báo cáo nói: "Thuộc hạ tùy thời sẽ khai mở phong ấn, thinh Ma Quân làm sớm chuẩn bị, nếu không trì hoãn thêm sẽ phát sinh biến cố!"

 

Vừa nghe nói như thế. Tam Dạ Ma Quân kích động không gì sánh kịp, nhưng vẫn nhắm mắt chậm rãi hỏi: "Thông đạo dẫn đến Tiên giới là ai canh gác?"

 

Lúc này Lý công công đang đứng ở phía dưới, liền khom lưng hồi đáp: "Là do Thanh Thiên Đại Ma Vương suất lĩnh mười vạn đại quân canh gác!"