Tinh Thần Châu
Chương 1177 : Tao ngộ chiến
Ngày đăng: 10:00 18/04/20
Minh giới, Đại Tuyết Sơn!
Ở sâu trong cánh đồng tuyết liên miên bất tận, trên dải băng sơn tồn tại đã không biết bao nhiêu năm. Ngân Giáp Thiên Quân, Tử Giáp Ngạo Quân, Lam Giáp Thiên Quân cùng Hồng Giáp Chiến Quân bốn người đang đứng thẫn thờ ở trước đại môn Băng Cung, tựa hồ như đang canh gác đại môn bình thường.
Những luồng quang mang băng phách ánh lên màu sắc rực rỡ hoa lệ, chiếu tỏa lên khuôn mặt mang theo biểu tình bất đắc dĩ của mấy người, cũng không hiểu trong lòng đang suy nghĩ cái gì.
"Ngân Giáp! Tam Dạ Ma Quân suất lĩnh đại quân Ma giới, trùng lâm tam giới, ngươi thấy chuyện này như thế nào?" Bỗng nhiên Hồng Giáp Chiến Quân quay đầu nhìn sang Ngân Giáp Thiên Quân hỏi.
Tử Giáp Ngạo Quân cùng Lam Giáp Thiên Quân nghe vậy cũng đồng thời quay đầu nhìn sang.
"Trùng lâm đều đã trùng lâm rồi, ta còn ý kiến gì được nữa đây chứ?" Ngân Giáp Thiên Quân bước đến trước tòa băng điêu, ánh mắt ngưng tụ ngắm nhìn, ở đó có hai khỏa băng phách màu đen.
Hồng Giáp Chiến Quân thở dài nói: "Năm xưa chúng ta phiêu lưu mạo hiểm lớn như vậy, mới đem đám người Tam Dạ Ma Quân phong ấn thành công, trả bao nhiêu đại giá ah! Nhưng hôm nay Minh Hoàng lại thả bọn chúng ra ngoài, chúng ta thì lại trở thành tay sai cho Ma đạo. Nhớ năm xưa tràn lòng nhiệt huyết, vì sự bình an của tam giới nên mới tìm mạo hiểm đi phong ấn Ma giới, mà giờ đây....."
"Chiến Quân! Ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi." Ngân Giáp Thiên Quân hai mắt bạo phóng lãnh quang, trầm giọng nói: "Minh Hoàng làm như vậy tự nhiên là có đạo lí của ngài."
Nghe vậy, ba người khác đều im lặng không nói thêm gì nữa.
Trong băng cung, Tuyết Linh Lung đang an tường nằm ngủ trên chiếc giường lông thú mềm mại, chẳng qua hai má nàng vẫn còn đỏ hồng vì bệnh trạng đeo bám. Lúc này Tuyết Hoàng cùng Tuyết Hậu khẽ nhẹ nhàng thở ra, nhất tề hướng Bạch Khải đang bước xuống giường chắp tay nói: "Đa tạ Minh Hoàng!"
"Giữa chúng ta còn cần phải nói đến hai chữ cảm tạ này hay sao!" Bạch Khải chân trần đạp trên băng, nho nhã cười nói: "Đây cũng là nguyên nhân, Bạch mỗ ở thời điểm tối khó khăn, mà vẫn không phơi bày ra mối quan hệ giữa chúng ta. Bốn vị huynh đệ của ta được mọi người chăm sóc, nếu như muốn nói cảm tạ, thì người phải nói là ta mới đúng!"
Nói thì chậm, nhưng kỳ thực rất nhanh!
Cơ hồ ngay khi bốn người Ngân Giáp Thiên Quân thuấn di biến mất, thì Dược Thiên Sầu đã gầm lên một tiếng, toàn thân bộc phát ra Thất Thải Hỏa Diễm, trong khoảng khắc bao trùm phạm vi chừng mấy ngàn thước. Lúc này, thất thải quang mang đã chiếu sáng bừng cả Đại Tuyết Sơn, làm cho Đại Tuyết Sơn như được phủ lên trên người một chiếc áo mới hoa lệ tuyệt diễm.
Bạch Khải ác chiến cùng Hồng Thái Long, cũng giật mình kinh ngạc không nhỏ, thế nhưng phát hiện ra tu vi của đối phương đã vượt xa ngày trước. Bởi vì hắn không biết rằng, trước khi chết Vạn Kiếm Ma Quân đã hoàn trả lại một nửa tu vi cho Hồng Thái Long. Hơn nữa, long thể của Hồng Thái Long mười phần cứng rắn, hoàn toàn không thèm tránh né Hắc Diệu Minh Quang Kính bất ngờ tập kích, tựa hồ bất cứ giá nào cũng muốn liều mạng với mình.
Đang cố gắng kiên trì ngạnh kháng, chờ bốn người Ngân Giáp Thiên Quân giết chết Dược Thiên Sầu xong, sau đó chạy tới đây bang trợ mình giảm bớt áp lực, thì đột nhiên bốn phương tám hướng nở rộ thất thải quang mang, một đoàn Thất Thải Hỏa Diễm xông thẳng lên trời. Lúc này Bạch Khải không khỏi thất thanh kinh hô: "Tam muội chân hỏa!"
Hồng Thái Long nhân cơ hội Bạch Khải đang thất thần, liền ra tay đánh lén, chỉ thấy Hồng Thái Long há miệng phun ra hai đạo kim sắc quang mang, Phược Long Tác nháy mắt đem chân tay Bạch Khải trói chặt, mặc cho Bạch Khải giãy giụa như thế nào, cũng đều vô pháp thoát thân. Nhất thời, Bạch Khải sợ đến mức hồn phi phách tán.
Hồng Thái Long gầm lớn một tiếng: "Bạo Long Quyền!"
Thanh âm vừa dứt, vô số quyền ảnh điên cuồng kích thẳng vào trên người của Bạch Khải, làm cho Bạch Khải ngay cả phát ra tiếng kêu thảm cũng đều không thể, trong miệng không ngừng phún xuất ra máu tươi!
"Tam muội chân hỏa!" Ở phía bên kia, bốn người Ngân Giáp Thiên Quân cũng giật mình kinh hô, nhất thời trở tay không kịp đều bị Thất Thải Hỏa Diễm bao vây.
Lam Giáp Thiên Quân đang giương cung đứng ở trên không trung, vốn giữ khoảng cách khá xa, cho nên đã may mắn thuấn di tránh được. Nhưng ba người Ngân Giáp Thiên Quân ra tay công kích thì xui xẻo, liên tục thuấn di né tránh, mới thoát khỏi phạm vi hỏa diễm bao trùm, bất quá vũ khí trên tay đã dính phải Tam Muội Chân Hỏa. Lúc này ba người đều không chút do dự, ném binh khí xuống...!