Tinh Thần Châu
Chương 1178 : Không vì cái gì!
Ngày đăng: 10:00 18/04/20
Vách núi băng nháy mắt hòa tan, không phải hóa thành nước, mà trực tiếp hóa thành sương mù, thậm chí nằm trong phạm vi Tam Muội Chân Hỏa bao phủ, hết thảy huyền băng đều hóa thành một màn sương mù dày đặc.
Lam Giáp Thiên Quân vừa mới tránh thoát, thì đã nhanh chóng phát hiện ra tình cảnh bi thảm của Bạch Khải, lúc này không khỏi rống lớn: "Minh Hoàng!"
Theo sau, xoay người phóng đến, Tru Hồn Cung ầm ầm bắn về phía Hồng Thái Long.
Trong đoàn Thất Thải Hỏa Diễm xen lẫn theo sương mù dày đặc, tuy không nhìn thấy thân ảnh của Dược Thiên Sầu đâu, nhưng thanh âm thì lại đột nhiên vang lên: "Sát....!"
Vạn ánh kim quang theo trong đoàn hỏa diễm phô thiên cái địa giận dữ phóng xuất ra ngoài. Bất quá Lam Giáp Thiên Quân vì muốn cứu thoát Minh Hoàng, thế nhưng cũng chẳng thèm quan tâm đến sinh tử của mình, chẳng những không tránh né màn công kích như mưa của thần kiến, tương phản còn kiên trì giương cung nhắm về phía Hồng Thái Long bắn ra một mũi tên.
Tên vừa rời dây cung, lập tức có mười mấy đạo kim quang, lấy khí thế không gì ngăn cản nổi, hung hăng đánh cho hắn nát thành cái sàng, Tru Hồn Cung trong tay cũng bị thần kiếm lướt qua chém đứt thành vài đoạn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Thân mình của Lam Giáp Thiên Quân bạo nổ, bắn ra mười mấy cột máu tươi, hắn mang theo biểu tình không cam lòng, trong cổ họng nức nở sặc ra vài ngụm máu tươi, đầu nghẹo sang một bên, sau đó trực tiếp từ trên không trung rơi xuống cánh đồng băng tuyết.
Ba người Ngân Giáp Thiên Quân đang cuống quýt tránh né thần kiếm công kích, vừa quay đầu nhìn thấy một màn này, nhất thời cả đám hai mắt như muốn nứt ra, bi phẫn gào thét rung trời: "Lam Giáp....!"
Đúng lúc này, Hồng Thái Long mang theo một huyết nhân, từ trong hố sâu phóng vút lên. Đồng thời, mũi tên Tru Hồn Cung bay xoẹt qua người, kích thẳng xuống bên dưới cái hố sâu do Bạo Long Quyền lúc trước tạo thành, làm cho hố băng tứ phân ngũ liệt.
Thất Thải Hỏa Diễm bao trùm phạm vi gần ngàn thước đã cấp tốc thu nhỏ lại, một bóng hỏa nhân lao vút ra, vạn đạo kim quang quay về, lưu chuyển ở sau lưng bóng hỏa nhân, như một đàn cá vàng đang tung tăng bơi lội dưới nước bình thường.
Bạch Khải giãy giụa thân hình mềm nhũn, nằm ở trong lòng Ngân Giáp Thiên Quân, cười ha hả nói: "Vì sao ư?"
"Ta cũng đang rất muốn biết đây? Ta từng vì chúng sinh tam giới mà suất lĩnh các huynh đệ vào sinh ra tử, cùng Kim Thái liều mạng phong ấn Ma giới. Ta từng vì chúng sinh tam giới, mà luôn luôn áp chế không cho Kim Thái làm xằng làm bậy trong suốt mười vạn năm dài!"
"Nhưng vì sao đây chứ?" Bạch Khải tức giận hỏi ngược lại: "Vì sao Kim Thái làm chuyện ác giết hại cả nhà Ô gia, báo ứng lại còn liên lụy đến ta? Vì sao Mộc Nguyên Tử không ra tay đối với kẻ đầu sỏ, mà không nói lý lẽ đánh ta trọng thương? Vì sao trong thiên hạ không có người nào đứng ra nói một câu đòi lại công đạo cho ta. Nếu thiên hạ đã phụ lòng ta, thì ta việc gì phải quản đến sinh tử của thiên hạ nữa đây cơ chứ?"
"Ta đây sẽ nói cho ngươi biết, bởi không vì cái gì cả! Bởi chẳng quản ngươi cảm thấy mình có bao nhiêu tốt đẹp, đều là do ngươi tự cảm nhận mà thôi. Bây giờ toàn bộ hết thẩy đều là báo ứng dành cho nhà ngươi! Nếu vẫn không nghĩ ra, thì chậm rãi chờ đến kiếp sau mà nghĩ tiếp đi." Dược Thiên Sầu vừa nói vừa xuất ra một chuôi thần kiếm.
Hồng Thái Long hơi sững sờ, thầm nghĩ không phải là ngươi muốn thả Bạch Khải hay sao?
Hắn không biết rằng, lúc trước Dược Thiên Sầu hứa hẹn điều kiện cùng ba người Ngân Giáp Thiên Quân, chính là không muốn trong tương lai, đột nhiên xông ra mấy người tìm mình báo thù. Cho nên mới cố tình dụ hoặc ba người thúc thủ chịu trói, tránh để có cá lọt lưới!
Đối với Dược Thiên Sầu mà nói, nếu thả thì sẽ thả toàn bộ, còn nếu giết thì phải nhổ cỏ tận gốc!
Huống chi bây giờ Bạch Khải đã là người trong ma đạo, hắn từng ở Thiên Lý Hồ phát thề, sẽ tiêu diệt sạch người trong ma đạo, để huyết tế những sinh linh ở bên trong Yêu Quỷ Vực!