Tinh Thần Châu
Chương 1229 : Đánh chết Tam Dạ
Ngày đăng: 10:01 18/04/20
Theo thanh âm trầm thấp triệu hoán, mặt đất dưới vách núi bắt đầu nứt nẻ, tám mươi thân ảnh cấp tốc từ dưới đất bắn ra, lả tả rơi xuống trên vách núi. Bàn tay Dược Thiên Sầu thu trở về, Tam Muội Chân Hỏa lượn lờ trên thân mình cũng thu liễm vào trong thân thể, chậm rãi xoay người nhìn về phía bọn họ.
Tám mươi Thổ Phách huyền binh giống như những người khổng lồ bằng nham thạch, mười Kim Phách huyền binh lại giống như chiến tướng mặc áo giáp, mười Hỏa Phách huyền binh giống như địa ngục yêu ma. Tổng cộng một trăm tôn, tu vi Đại Thần hậu kỳ mười sáu, Đại Thần trung kỳ ba mươi, Đại Thần sơ kỳ năm mươi bốn.
Thân hình Kim Phách huyền binh so với hai loại khác rõ ràng gầy yếu hơn rất nhiều, hiển nhiên là do Kim nguyên tố bên dưới vách núi không đủ cho bọn hắn hấp thu. Dược Thiên Sầu phất tay hướng quân doanh Ô Thác Châu chỉ tới, mười Kim Phách huyền binh cấp tốc bắn lên không bay đi, bắt đầu chia cắt thân thể kim chúc của Kim Thái khi hắn cắn nuốt để lại lúc trước.
Hồng Thái Long đang nhíu mày trầm tư đã sớm bị trường hợp lớn như vậy đánh thức, nhếch môi đánh giá đại đội huyền binh, oa oa kêu lên: "Dược Thiên Sầu, ngươi làm ra trường hợp lớn như vậy để làm gì?"
"Làm gì? Ngươi nói làm gì?" Dược Thiên Sầu lại "Kháo" một tiếng, hăng hái phất tay nói: "Lão tử đi tới Ma giới làm Tam Dạ Ma Quân, mẹ nó! Tên Khai Thiên Tích Địa của lão tử còn đang nằm trên tay hắn, không cướp về nằm mơ cũng thấy thịt đau. Hiện giờ còn chưa tìm được nhân công hỗ trợ, chỉ có thể chính mình động thủ, không thể dùng lực thì phải đi dùng trí."
Hồng Thái Long chỉ vào đại đội huyền binh, trợn mắt nói: "Đây mà ngươi gọi là dùng trí? Ta xem ngươi nói ngược đi! Phải đi dùng lực, còn là liều mạng phải không?"
"Phải hay không không cần biết, dù sao đều là đi đánh nhau, đánh không thắng chạy là được."
"Ngươi cần phải suy nghĩ kỹ càng, Tam Dạ có Ma Thần trợ uy, ngươi có mang thêm nhiều huyền binh cũng chỉ toi công. Ta đã tuyên bố, ta sẽ không chịu đi mạo hiểm chuyện này với ngươi, Ma Thần còn khủng bố hơn cả Phong Thần." Hồng Thái Long thật cẩn thận rụt rụt đầu.
"Cũng không có nói cần ngươi đi." Dược Thiên Sầu khoát tay cười lạnh nói: "Ta cũng không tin Ma Thần mỗi ngày đều canh giữ ở Ma giới làm chỗ dựa cho Tam Dạ, lần này ta muốn đánh lén tốc chiến tốc thắng, đánh khi hắn chưa kịp chuẩn bị, tốt nhất là có thể làm thịt Tam Dạ."
Hồng Thái Long nhìn thấy hình dạng của hắn liền biết người này lại phát tính tình, phỏng chừng không thể khuyên bảo, cau mày cân nhắc chốc lát, thật cẩn thận nói: "Ta không ngăn trở nghiệp lớn báo thù của ngươi, nhưng ngươi có thể trước tiên đưa ta tới U Minh thần phủ trước, vạn nhất ngươi xảy ra điều gì ngoài ý muốn, ta ít nhất còn có thể đến thần giới bẩm báo với Bàn Long lão tổ, nói không chừng còn có thể báo thù cho ngươi."
Dược Thiên Sầu bị đánh bay đụng sụp một tòa núi nhỏ, thất tha thất thểu bò lên lại không ngừng lảo đảo, trước mắt không thấy được gì, đầu óc trống rỗng, Kim Hà Bổng không biết văng đi đâu, trong mắt, mũi, môi, tai đều có máu chảy ra, có thể nói là thất khiếu chảy máu.
Dùng sức lắc đầu, đầy mặt hoảng sợ nhìn núi lớn trước mắt trong nháy mắt hóa thành tro tàn, tràn ngập bụi mù. Tam Dạ Ma Quân phiêu phù trên không trung, đang cúi đầu nhìn lồng ngực vỡ ra của mình, trái tim bên trong không biết đã đi đâu.
"Mẹ nó! Phân thân của Ma Thần không ngờ lại nằm trong thân thể Tam Dạ…"
Tỉnh táo lại, Dược Thiên Sầu rốt cục nghĩ thông suốt là chuyện gì xảy ra, nhất thời sợ tới mức khẽ run rẩy, quét mắt bốn phía, nhìn thấy nhóm huyền binh đang liều lĩnh muốn xông về phía Tam Dạ Ma Quân truyền đạt mệnh lệnh…Trốn!
Hiện tại hắn đã không còn thời gian triệu tập bọn chúng cùng nhau mang về, huyền binh lập tức quay đầu mà chạy. Tam Dạ Ma Quân tựa hồ đối với bọn chúng không có một chút hứng thú, ánh mắt lạnh lẽo quét nhìn bốn phía, trực tiếp tập trung Dược Thiên Sầu.
Vẻ mặt Dược Thiên Sầu co rút, lúc này không trốn còn chờ tới bao giờ, nháy mắt biến mất ngay tại chỗ.
Trong mắt Tam Dạ Ma Quân nổi lên tức giận, thanh âm điếc tai vang vọng thiên địa: "Dám động thủ với thân thể ta phụ thân, để mạng lại!"
Một đạo hắc quang từ trong thân hình Tam Dạ Ma Quân lóe ra, trực tiếp bắn về phía trời cao, biến mất. Thân thể Tam Dạ Ma Quân vô lực từ trên không trung rơi xuống, nện xuống đất máu thịt mơ hồ, người trong Ma giới từ bốn phương tám hướng chạy tới cũng nghẹn họng nhìn trân trối, sợ hãi bay tới…