Tinh Thần Châu
Chương 1248 : Thuần ma chi thổ
Ngày đăng: 10:01 18/04/20
Mắt thấy đối thủ bằng không ngưng tụ ra năng lượng đáng sợ như thế, ánh mắt Ma thần lộ ra vẻ ngưng trọng từ trước giờ chưa từng có. Y đã phát giác đầu mối, tu vi đối thủ mặc dù thấp hơn mình, nhưng từ đao pháp vương giả lại có một lối đi riêng, có thể mượn năng lượng của vũ trụ để bù vào tu vi tự thân không đủ, quả nhiên là nhân vật có thể tự mình tìm đạo.
Nói cách khác, vũ trụ mênh mang này có thể vì đối phương cung cấp động lực đối kháng liên miên bất tuyệt, căn bản không thể theo lẽ thường nhìn tới.
Y không hề coi thường Tất Trường Xuân nữa, tự nhiên cũng sẽ không ngồi chờ đối phương tiến công, thủ chưởng trở ngược phía sau thu hồi áo trấn thủ. Hắc động cực lớn phía sau tiêu thất, tạo nên lực trùng kích thật lớn trong vũ trụ.
Một tinh cầu bị hắc động hút tới theo quán tính vẫn lao tới bên này, Ma thần giơ lên trời một trảo từ xa chộp tới, tinh cầu đang phi hành với tốc độ cao dừng lại trong không trung. Theo cánh tay của Ma thần vung lên, tinh cầu này ầm ầm lao tới quang cầu đang bao phủ Tất Trường Xuân.
Quang cầu màu trắng khổng lồ nổ tung biến thành một đạo lưu quang kéo dài trong vũ trụ, trực tiếp đánh vào tinh cầu làm nó vỡ vụn ra bốn phương tám hướng như một đám pháo hoa bằng đất vàng.
Luồng lưu quang màu trắng vẫn chưa dừng lại, xuyên qua đám bụi vàng tiếp tục xông về Ma thần.
Ma thần cười lạnh, năng lượng ngưng tụ có lớn hơn nữa khóe, lực phá hủy có cường thịnh trở lại thì bản thân y cũng đâu đứng đó để chịu công kích, với tốc độ như vậy thì cũng đừng mong tổn thương.
Song đột biến lại phát sinh, vào lúc y đang cười lạnh thì quang cầu màu trắng vừa mạnh mẽ bành trướng lại nhanh chóng thu nhỏ lại rồi bắn ra thành vô số lưu quang. Trong nháy mắt cả quang cầu biến mất chỉ còn lưu tinh dày đặc như trùm cả tinh không.
Mọi người trong Ngọc Thần cung đồng thời hít một hơi khí lạnh nhìn một kích không thể tránh né này, cũng đồng thời nín thở chờ xem Ma thần không chết cũng phải trọng thương.
Mẹ kiếp! Tiểu chư thiên kết giới, thần tình Dược Thiên Sầu ngơ ngác, Vũ Lập Tuyết cũng há hốc mồm miệng.
Đột biến khiến cho Ma thần cơ hồ phản ứng không kịp, thuấn di cũng không kịp thì càng không cần phải nói mở ra vết nứt không gian để tránh né.
"Hắc hắc! Người nầy thật là đánh chưa đủ!" Dược Thiên Sầu cười ha hả, trong đám người ở đây sợ rằng chỉ có hắn mới biết được Ma thần tại sao chịu thiệt, song vừa cười được mấy tiếng thì im bặt.
Hai người một lần nữa tách ra, Ma thần khoang tay cười lạnh trong tinh không, tấm áo ngắn màu đen bất ly thân kia đã đã biến mất.
Ngược lại thân ảnh gầy gò của Tất Trường Xuân đang bị một tầng vải đen bao bọc giẫy dụa ở bên trong.
Mọi người trong Ngọc Thần cung đều thất kinh, rất hiển nhiên, Ma thần sau khi biết mình chịu thiệt vẫn còn muốn triền đấu chính là để bố trí một cái bẫy. Hiện giờ Tất Trường Xuân đã trúng kế, bị bảo vật của Ma thần.
"Khốn kiếp! ! Vô sỉ! Hạ lưu......" Dược Thiên Sầu gấp đến độ giơ chân mắng to.
Đang lúc này, tấm vải đen bao vây Tất Trường Xuân bỗng nhiên phình lên như khí cầu, mọi người đều sáng mắt, mong đợi Tất Trường Xuân lại hiển lộ thần uy hóa giải.
Ma thần đang khoanh tay chỉ hừ lạnh:" Đừng nên giãy dụa vô vị, tấm áo ngắn này chính là Minh năm đó tặng cho ta, vẫn luôn choàng trên người của ta, bị ta phản phục tế luyện đã không biết bao nhiêu năm, đã luyện thành nhất phương thuần ma chi thổ, ngăn cách thiên địa vạn vật, không thuộc trong Ngũ Hành, mặc ngươi tu vi cao tới đâu, không có tự thành cảnh giới thì đừng mơ tưởng thoát khốn. Ngươi cứ an tâm ở bên trong bị ma khí của tiêm nhiễm, sớm ngày thành ma để ta sai khiến đi!......"
Sắc mặt mọi người càng thêm thảm đạm, nhất là bốn người Quang Minh Cổ thần . Dược Thiên Sầu gấp đến độ sắp phát điên, đáng tiếc không giúp đỡ được gì.
Đang lúc này thì Ma thần đột nhiên ngưng cười, nói vẻ khó tin:"Đây là chuyện gì xảy ra......"
Chỉ nghe tiếng Phật hiệu của Tất Trường Xuân dâng lên như thủy triều, theo khí cầu màu đen truyền ra vô tận tinh không," Bất cố thương sinh, bất vấn quỷ thần, bất triêm nhân quả. Bế mục, già nhĩ, khô tâm, vô vật, giai không, vãng sinh, như lai............".