Tinh Thần Châu

Chương 259 : Khuyết nhất vị

Ngày đăng: 09:51 18/04/20


Nghe hắn nói như vậy, Phí Đức Nam chậm rãi xoay người lại, vùng lông mày càng cau chặt, lúc này cảnh cáo nói: "Ngươi không nên xằng bậy, Lan Băng Tuyết thường ở bên người Ma Cửu Cô, không phải là người ngươi có thể trêu chọc. Những hành vi gần đây của ngươi ta có nghe thấy, tuy nói ngươi có Hỏa bí quyết bá đạo, nhưng dù sao chỉ là Kết Đan kỳ, sự kinh khủng của Độ Kiếp hậu kỳ ngươi không thể tưởng tượng được, so sánh với Độ Kiếp sơ kỳ như ta, hoàn toàn cách biệt một trời. Ngươi không nghĩ cho mình, cũng phải suy nghĩ cho Phù Dung."

 

Yêu! Có điểm vị đạo của cha vợ rồi. Dược Thiên Sầu hắc hắc cười nói: "Ta hiểu được, ta hiểu được." Trong miệng nói, ngực lại tính toán xem lúc nào có cơ hội.

 

"Còn có." Phí Đức Nam trịnh trọng nói: "Ta không biết ngươi làm sao vào được Phù Tiên Đảo, nhưng tax in khuyên ngươi hay nhất không nên chạy loạn trên đảo, nếu bị phát hiện, ngươi còn muốn đi sẽ rất trắc trở."

 

Dược Thiên Sầu liên tục xưng phải, sau đó lại nghe hắn lải nhải một đống lớn, thực sự không muốn nghe tiếp, tìm một lý do chạy về phòng Phù Dung.

 

Cáo biệt với Phù Dung, trở lại Ô Thác Châu tìm Bạch Tố Trinh nói chút chuyện, sau đó hai người cùng nhau tới Linh Thảo Viên. Bên trong vườn kỳ hoa dị thảo chấp chờn tỏa sáng, đều là do Dược Thiên Sầu vơ vét đem về trồng gây giống, hôm nay Linh Thảo Viên giao cho những nữ thủ hạ dưới quyền Bạch Tố Trinh quản lý. Bởi vì có Từ Sắc Hỗn Độn, dù có hao lực hao thời gian trồng cũng không bao nhiêu.

 

Hai người đi tới một khu vườn, nhìn mấy trăm gốc Thất Tinh Huyết Lan, Dược Thiên Sầu vuốt mũi cười hắc hắc, đi tới một hàng huyết lan còn chưa trưởng thành, đào ra hai gốc, dùng chậu gỗ trồng vào, đặt trên hai tay hứng thú dạt dào quan sát. Nguồn truyện: Truyện FULL

 

Bạch Tố Trinh theo dõi từng cử động của hắn, bỗng nhiên nói: "Ngươi không phải có phương pháp luyện chế Thất Khiếu Linh Lung Đan sao? Vì sao không luyện chế một ít, trợ cha mẹ ngươi kéo dài tuổi thọ."

 

Dược Thiên Sầu cười khổ lắc đầu, nói: "Tỷ cho ta không muốn sao? Phương pháp luyện đan ta đã sớm xem vài lần, còn quen thuộc hơn tỷ. Thất Khiếu Linh Lung Đan có công năng đoạt thiên địa tạo hóa, ăn vào có thể cùng thiên địa tranh thọ, thật sự không giống người thường. Nếu muốn luyện chế, phải có ba vị chủ dược, hôm nay tuy có Thất Tinh Huyết Lan và tru Đàm Bà La Hoa, nhưng còn thiếu một loại linh thảo dị thượng khó cầu, tên là Hoàn Hồn Thảo, tru Đàm thủ linh hồn, Hoàn Hồn tục hồn, Thất Tinh cấu trúc cơ thể, ba vị chỉ cần thiếu một vị thì linh đan nghịch thiên kia căn bản không thể luyện chế ra. Nhưng ba vị linh thảo này đều là thiên địa kỳ trân chỉ có thể gặp mà không thể cầu, nói thành thật, ta có được hai loại đầu cũng đã vô cùng may mắn, nếu muốn gom đủ ba loại đầy đủ thật không biết có được phúc phận này hay không."

 
 

"Bán?" Bạch Tố Trinh giật mình, nàng chưởng quản toàn bộ linh thạch trong ô Thác Châu, ra vẻ trong Ô Thác Châu cũng không hề thiếu linh thạch!

 

Dược Thiên Sầu nhìn huyết lan trong tay, khóe miệng nổi lên mỉm cười nói: "Nghe nói lần trước Thanh Quang Tông bị cướp đi một triệu thượng phấm linh thạch tồn kho, nghĩ đến đám đại phái của cải quá dày, dù sao chúng ta dùng huyết lan cũng không hết, từ trong tay bọn hắn đổi chút linh thạch cũng không tệ."

 

Hắn làm như vậy tự nhiên có mưa kế của mình. Linh thạch là căn bản duy trì sự vận chuyển của các phái, các phái có của cải nhiều như vậy làm hắn rất không an tâm, nếu muốn suy yếu thực lực của tu chân giới, phải phối hợp tiến hành thế tiến công về kinh tể. Hắn đã quyết định chủ ý, chuẩn bị cứ cách một đoạn thời gian lại ném một thứ tốt nào đó bán ra ngoài, như Thất Tinh Huyết Lan cũng rất có lực hấp dẫn, tuyệt đối có thể làm cho các đại phái phải xuất tiền túi. Nhưng hắn lại không muốn huyết lan phát huy hoàn toàn tác dụng, nên cố ý lựa chọn hai gốc còn chưa trưởng thành, dù các phái có thật sự mua về, không tốn thời gian vài chục năm cũng đừng mong nó trưởng thành, trừ phi các phái đều có bảo vật như Mộc Linh Dịch, có thể gia tăng sự sinh trưởng của huyết lan.

 

Bên trong biệt viện Tĩnh Khách Trai của Võ giạ, từ sau khi Dược Thiên Sầu rời đi, Võ Lập Tuyết bình thường hay đến đây bồi hồi. Gian phòng Dược Thiên Sầu từng ở qua, Võ Lập Tuyết đang ngồi ôm trứng Chu Tước sững sờ, tràng cảnh ngày trước ở Sàn Sàn Cư hắn từng công khai nói với mọi người nàng là nữ nhân của hắn lại hiện lên trong đầu nàng.

 

Thật vất vả ném đi cảm nghĩ trong đầU Minh, nháy mắt khuôn mặt với nụ cười xấu xa lại hiện lên. Võ Lập Tuyết lắc lắc đầu, yếu ớt buông tiếng thở dài, thực sự là hết cứu, thế nào luôn nhớ tới hắn đây?

 

Đáng tiếc mặc cho nàng lắc đầu thế nào, gương mặt hư huyễn cứ hiện ngay trước mặt. Đang muốn quay đầu lại đi ra ngoài, đã thấy người xấu kia hướng nàng xua tay nói: "Mỹ nữ, nàng lắc đầu hoài làm chi vậy?"