Tinh Thần Châu
Chương 308 : Mượn và sờ hữu
Ngày đăng: 09:52 18/04/20
"Càn khôn bổn nguyên? Chí cao chí thánh? Có lợi hại như vậy? " Giọng nói của Dược Thiên Sầu có chút hoài nghi.
Tất Trường Xuân gật đầu nói: "Điểm này ngươi không cần hoài nghi, ta từ việc ngươi điều khiến nước lửa là có thế nhìn ra, cũng không phải do tu vi của ngươi cao thế nào mà có thể mạnh mẽ điều khiển chúng nó, mà là ngươi tu luyện pháp quyết có thể cho ngươi dễ dàng vận dụng bốn nguyên nước lửa, nước lửa là ngưoi, ngươi là nước lửa, bổn nguyên nước lửa đã cùng ngươi hòa họp một thể, triệu hoán đến ngay, huy vũ liền rời, huyền diệu đến nông nỗi như vậy, pháp môn chí thánh đã cho ngươi có thể tùy tâm sở dục há có thể không lợi hại? "
Tuy rằng hắn nói có lý, nhưng tri thức của Dược Thiên Sầu dù sao cũng kém hắn quá xa, cái gì mà một thê hay không một thê, huyền diệu hay không huyền diệu hắn mặc kệ, nói trắng ra là còn không hiểu được có lợi hại ở địa phương nào, Dược Thiên Sầu cau mày, vẻ mặt mê hoặc.
"Còn không hiểu được? " Tất Trường Xuân cũng đã nhìn ra.
Dược Thiên Sầu lắc đầu, thành thật đáp: "Đệ tử ngu muội, không rõ. "
Tất Trường Xuân dừng một chút, hỏi: "Tu vi Hạc Ly so với ngươi làm sao? "
"Không bằng Hạc Ly, trước cùng hắn quyết đấu, tu vi của hắn đã đến Độ Kiếp trung kỳ, đệ tử bất quá chì mới Kết Đan hậu kỳ, kém hắn tới năm trình tự. "
"Ngươi chỉ có tu vi Kết Đan hậu kỳ mà có thể giết chết Độ Kiếp trung kỳ, chẳng lẽ còn không thấy ra sự lợi hại của pháp quyết do bản thân ngươi ngộ ra? Chí ít vi sư lúc ở Kết Đan hậu kỳ, vẫn không thể giết chết Độ Kiếp trung kỳ. "
Mẹ nó! Quỷ nghe hiểu ngài đang nói cái gì, cái gì nhảy núi, nhìn sao, nhìn hồ nước lại nhìn thỏ, ngài không phải bảo ta ăn no không việc gì làm, cũng đều chạy đi nhìn chứ! Ta khẳng định nhìn không ra được. Dược Thiên Sầu nói thầm trong lòng, cung kính đáp: "Đệ tử thực sự ngu muội. "
"Ta từng để lại sở ngộ tu hành của ta trong tứ đại gia tộc, ngươi có biết vì sao bọn họ không có người nào có thể lĩnh ngộ? " Tất Trường Xuân hỏi.
"Không biết. " Dược Thiên Sầu ừả lời rất sảng khoái, thầm nghĩ, lão đầu, ngài có chuyện có thể trực tiếp nói rõ ràng minh bạch hay không, giữa chúng ta có hai ngàn năm cách biệt, thực sự rất khó câu thông a! Cũng không biết giảng nhiều lời vô ích như vậy làm gì.
"Quả thật là ngu muội, ngươi còn không hiểu rõ sao? Vi sư tu luyện cũng không có bất luận pháp quyết gì cố định, chính là tu hành theo tuần hoàn thiên địa chi đạo, thiên địa vạn vật tự có kỳ đạo, chỗ tương thông đều có thể để cho ta mượn sử dụng, đây mới là đạo chế thắng khắc địch của vi sư, cũng là lỹ do vì sao trong tứ đại gia tộc không người có thể học được, ta nói nhờ vào "ngộ" chứ không phải "học". " Tất Trường Xuân nhìn hắn than thở: "Thiên địa vạn vật đều có bổn nguyên, vi sư chỉ có thể mượn, mà ngươi lại sở hữu, khác biệt trong đó có thể nghĩ. Mượn sẽ bị hạn chế, còn sở hữu sẽ tùy tam sở dục a! "
Cuối cùng Dược Thiên Sầu cũng hiểu được chút ý tứ, đứng nơi đó đãm chiêu.
Tất Trường Xuân nhìn hắn như vậy, hơi lắc đầu, xoay người chỉ hướng mặt hồ, nói: "Nước này nhìn như bình tĩnh không có uy lực gì, nhưng chì cần thiện dùng, có thể thiên biến vạn hóa, uy thế ngập trời, sao không thể khắc địch? Ngươi ngộ được Thủy bí quyết nhưng cảm thụ không được, cũng vận dụng không được uy lực của nó, nói rõ ngươi không thiện dùng, điểm ấy từ việc ngươi khống hỏa vụng về là có thể nhìn ra. Dược Thiên Sầu, hiện tại ngươi xem cho kỹ, vi sư sẽ mượn hồ nước này dùng một lát, biểu diễn uy lực của nó, ta chỉ làm một lần, có thể lĩnh ngộ hay không phải nhìn chính ngươi... "