Tinh Thần Châu

Chương 309 : Chỉ điểm

Ngày đăng: 09:52 18/04/20


Ta kháo! Siêu cấp cao thủ muốn biểu diễn, cơ hội này không thể bỏ qua. Lúc này Dược Thiên Sầu mở to hai mắt nhìn, hắn bị Tất Trường Xuân hai lần túm rơi từ trên không trung xuống đất đến chết khiếp, tuy là tự minh trải qua, nhưng chưa từng xem qua hắn động thủ, chì nghe được những lời truyền thuyết xa xôi.

Ngay trong nháy mắt Tất Trường Xuân nói chuyện, con ngươi Dược Thiên Sầu mạnh mẽ co rụt lại, trong mắt tựa hồ như không còn nhìn thấy được gì khác, bóng lung già nua phía trước tựa hồ trong nháy mắt hòa họp thành một thể với thiên địa, có lẽ nói thiên địa đã cùng hắn hòa họp thành một thể, chỉ có thể nhìn thấy một minh hắn đứng sừng sừng nơi đó.

Toàn bộ thế giới tựa hồ đều an tĩnh xuống tới, không khí quanh thân tựa hồ cũng đang đọng lại.

Dược Thiên Sầu cảm giác hít thở không thông, một hơi thở cũng không hít vào được, cả người cũng bị loại cảm giác hít thở không thông này nuốt chửng, trước mắt như bị che một tầng vải trắng, dần dần cái gì cũng không còn nhìn thấy. Dưới tình thế cấp bách, hàm răng cắn mạnh vào đầu lười, một trận đau nhức làm hắn giật minh tinh giấc, hàm vị trong miệng nói cho hắn, đầu lười đã bị cắn vờ. Bất quá cuối cùng cũng từ loại cảm giác trầm luân muốn chết này thanh tỉnh lại, trước mắt liền khôi phục thanh minh.

Hay! Còn chưa động thủ, chỉ là tâm niệm khẽ động, khí thế tỏa ra là có thể giết người trong vô hình rồi, trách không được ngày xưa chì dựa vào một đạo thần thức là có thể làm bị thương nặng một đám cao thủ Độ Kiếp kỳ của Phù Tiên Đảo xông vào Yêu Quỷ Vực. Dược Thiên Sầu hít một hơi thật sâu, hướng bốn phía liếc mắt quan sát, cảm giác tim đập thật nhanh kéo tới.

Mặt hồ chập chờn cơn sóng hoàn toàn bình tmh xuống, mặt hồ trơn bóng tựa như một mặt gương, mặc dù không nhìn thấy mặt hồ xa xa ra sao, nhưng ít ra ở địa phương ánh mắt có thể nhìn thấy chì là như vậy. Hoa cỏ cây cối theo gió chập chờn quanh thân chợt tình lặng như tượng điêu khắc, gió nhẹ thổi đã không còn thấy hình bóng.

Cảm giác trái tim đập thình thịch thật nhanh càng ngày càng mãnh liệt, Dược Thiên Sầu không dám thở mạnh, hắn biết, Tất Trường Xuân hẳn là muốn động thủ, loại cảm giác tim đập nhanh càng ngày càng mãnh liệt là điềm báo trước khi động thủ.

Động! Chỉ thấy bàn tay Tất Trường Xuân tùy ý vung lên, mặt hồ dưới chân tạo nên từng tầng rung động, chậm rãi hướng xa xa trôi đi, bắt đầu hoàn toàn không nhìn ra có địa phương nào thần kỳ, nhưng theo từng tầng rung động đẩy d rung động trôi xa xa dần dần biến thành cuộn sóng, một tầng nối tiếp một tầng cao hơn, cuối cùng hình thành sóng lớn, cuồn cuộn dũng hướng xa xa, sóng càng lúc càng dâng cao. Dược Thiên Sầu hướng chung quanh quan sát, đánh giá cũng không phải chỉ gợn sóng ngay trước tầm mắt, mà là từ Thuận Thiên Đảo làm trung tâm, tầng sóng đang hướng bốn phía khuếch tán.

Lão gia hỏa đang muốn làm gì? Dược Thiên Sầu có điểm nhìn không hiểu. Phóng mắt nhìn lại, ba đào cuồn cuộn đã xa gần ngàn thước, cơn sóng dâng cao cũng đã gần trăm thước. Bỗng nhiên, đầu của Dược Thiên Sầu liên tục nhìn sang trái rồi phải, nhìn đông nhìn tây, nhìn tới phía trước mặt, cơn sóng ở địa phương xa xôi tựa hồ như bị vật gì chặn lại, địa phương trái phải có thể nhìn thấy cũng y hệt như vậy.

"Hoa. " Đứng trên đảo cũng có thể nghe được tiếng sóng đánh tới, chỉ thấy cơn sóng chàng ra bọt sóng, cuộn một vòng, cơn sóng cao gần trăm thước liền cấp tốc trôi trở về.
Dược Thiên Sầu nghe được vô cùng tôn kính, lại cúc cung thật sâu, ở trên thế giới này vốn không có nhắc tới ngũ hành chi đạo, mà lão giả hỏa lại cảm ngộ được, thực sự là không đơn giản.

"Được rồi, những gì ta nên nói đều đã nói, chính ngươi chuyên cần luyện tập, thời gian thích họp vi sư cần ngươi ra ngoài thay vi sư làm một chuyện. " Tất Trường Xuân xoay người chậm rãi đi về giữa đảo, vừa đi còn không quên nhắc nhở: "Ta đã thay ngươi chiếu cố Khuyết Diễm Huyền Quà suốt hai mươi ngày, nếu như ngươi còn dám chây lười, ta không buông tha ngươi. "

"Đệ tử cũng không dám nữa. " Dược Thiên Sầu khom người đưa tiễn, thầm nghĩ, lời này làm gì có đạo lý, rõ ràng là ta giúp ngài chiếu cố, thế nào thành ngài giúp ta chiếu

_ Ạ ± Ạ

CÔ đây.

Đứng dậy, hắn lại sửng sốt, đã qua hai mươi ngày sao? Cộng thêm mấy ngày chạy loạn trước đó, tính tính ngày mai lại đầu tháng, đã tới ngày hẹn gặp đám yêu vương cùng quỷ vương.

Dược Thiên Sầu ngẩng đầu nhìn mặt trời trên cao, gương mặt đầy dáng tươi cười hướng vượn rau đi đến, tu luyện thành Thủy bí quyết không nói, còn có được lão giả hỏa chì điếm, lão gia hỏa tu vi Hóa Thần hậu kỳ thật lợi hại, tùy tiện điếm một ngón tay liền giúp minh được lợi thật nhiều, cũng không biết hắn nói muốn bảo minh đi ra ngoài làm chuyện gì, có nguy hiểm hay không đây...