Tinh Thần Châu
Chương 313 : Tru tiên
Ngày đăng: 09:52 18/04/20
Đang suy nghĩ có nên đem chuyện con rồng đỏ đầy vẻ vương bát khí kia nói cho sư phụ hay không, lại nghe Tất Trường Xuân nói: "Dược Thiên Sầu, nếu một ngày kia ta đem vị trí chưởng hình sử Yêu Quỷ Vực truyền cho ngươi, ngươi có tiếp thụ hay không?"
"Ách..." Dược Thiên Sầu sửng sốt, con rồng kia đã bị hắn ném ra sau đầu, nghĩ thầm, để tìm cơ hội hiểu rõ ràng rồi hãy tính. Mặt mày hắn rạng rỡ xoa xoa tay khiêm tốn nói: "Sư phụ nói đùa, bằng tu vi hiện tại của đệ tử, tiếp nhận Yêu Quý Vực làm sao đủ khả năng trấn trụ."
"Đúng vậy! Bằng pháp quyết tu luyện huyền diệu của ngươi, nếu có tu vi Độ Kiếp kỳ, hẳn là không thành vấn đề, đáng tiếc ta không có nhiều thời gian để đợi như vậy, xem ra đến lúc đó chỉ đành thỉnh Lộng Trúc đến giúp đỡ ngươi một đoạn thời gian." Tất Trường Xuân cảm thán nói.
Hạc Ly ngươi ngủ yên đi! Chuyện ngươi chưa làm được để ta tiếp tục hoàn thành. Trong lòng Dược Thiên Sầu yên lặng cầu khẩn một phen, hỏi: "Sư phụ, Lộng Trúc tiên sinh là ai, vì sao có thế khiến cho ngài xem trọng như vậy?"
Trên mặt Tất Trường Xuân lộ ra ý cười, nói: "Hắn là một tu sĩ Hóa Thần trung kỳ, thường ở Nam Hải Tử Trúc Lâm, thỉnh thoảng cũng sẽ chạy đến thế tục du hí nhân gian. Tiền nhiệm chưởng hình sử Yêu Quỷ Vực lẽ ra là lựa chọn hắn đến kế nhiệm, hắn cũng đã miễn cưỡng đáp óng, nhưng do hắn tiêu dao lười nhác thành tính, đúng lúc ta hợp thời xuất hiện, vì vậy thằng nhãi này dụ ta đến Yêu Quỷ Vực, nhân duyên tế hội, ta lại trở thành chưởng hình sử hiện nay của Yêu Quỷ Vực."
Nam Hải Tử Trúc Lâm? Lộng Trúc tiên sinh là Quan âm Bồ Tát? Dược Thiên Sầu nghi hoặc nói: "Sư phụ, Lộng Trúc tiên sinh là nam hay nữ?"
"Tự nhiên là nam, bất quá hắn có một nữ đệ tử, có cơ hội ta sẽ cho ngươi đến Nam Hải bái kiến hắn, dù sao ta đi rồi, ngươi còn cần hắn đến đỡ." Tất Trường Xuân giật mình, hỏi: "Ngươi hỏi chuyện này làm gì?"
"Nga, không có gì, tùy tiện hỏi thăm." Dược Thiên Sầu gãi đầu nói: "Sư phụ, ngài có thể không đi Đông Cực Thánh Thổ không? Đệ từ nghe Hạc Ly nói rất hung hiểm, tiến vào không có ai có thể đi ra, huống chi cũng không chắc sẽ tìm được pháp môn phi thăng tiên giới, nghe sư phụ kể chuyện thời thượng cổ, nói vậy tiên giới cũng không hề tự tại, hà tất chạy đi chịu tội, nào có tiêu diêu tự tại như ở lại nhân gian."
"Chuyện như vậy không cần hỏi ta, chính ngươi có quyền suy nghĩ mà làm." Tất Trường Xuân nói xong quay về chỗ khoanh chân ngồi xuống, lại nhắm mắt dưỡng thần.
Dược Thiên Sầu lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, lão gia hỏa đây là ủy quyền cho hắn, chỉ cần không gây loạn, hẳn là sẽ không có việc gì.
Nói tới, Ngu Cơ nhận được tin tức, Dược Thiên Sầu muốn triệu tập yêu vương quỷ vương trong Yêu Quỷ Vực hội hợp gặp mặt, tâm trạng nàng vui mừng, lần này đến cần phải nhắc nhở Dược Thiên Sầu chuyện hắn đã từng đáp ứng mình, thật sự sợ hắn đã quên, vì vậy tranh thủ thời gian chạy tới sớm một ngày đêm. Vừa đến sơn trại của Mộc Nương Từ, liền phát hiện còn có người tới sớm hơn nàng, thậm chí có người đã tới sớm hơn mười ngày.
Người tới là khách, Mộc Nương Tử thân là chủ nhân nơi đây, lại có thêm lệnh do Dược Thiên Sầu phân phó, tự nhiên nhiệt tình chiêu đãi quỷ vương và yêu vương các nơi. Ngu Cơ vừa mới ngồi xuống trong sơn trại, sắc mặt đột nhiên biến đổi, thầm nghĩ không xong. Nàng vốn có tu vi Quỷ Vương trung kỳ, ngay thời gian trước đột phá tới Quỷ Vương hậu kỳ, tính tính, trong vòng một năm sắp sửa độ kiếp, ai biết sớm không tới muộn không tới, thiên kiếp lại tới trong ngày hôm nay.
Dị tượng hiển hiện trên bầu trời, lũ yêu vương và quý vương đều là người có kinh nghiệm, tự nhiên hiểu được là chuyện gì đang xảy ra. Mộc Nương Tử cấp tốc đưa Ngu Cơ đến một gò đất cách sơn trại rất xa, tuy rằng là sợ sơn trại bị liên lụy, nhưng đồng dạng cũng là hỗ trợ, nàng có thể giúp Ngu Cơ cũng chỉ việc này, nếu như là ai nhúng tay giúp đỡ, Ngu Cơ sẽ thừa nhận thiên kiếp còn lợi hại hơn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Lúc này một đám quỷ vương và yêu vương đứng xa xa quan sát, mây đen đầy trời đen như mực nước, từng đạo thiểm điện dữ tợn hiện lên, theo thiểm điện càng ngày càng nhiều, cuồng phong gào thét, tiếng nổ ầm ầm, rốt cục tụ tập ra một đạo cường quang mãnh liệt đánh xuống, Ngu Cơ giống như lục binh trong cơn gió, ra sức chống cự lại lôi điện không ngừng kích xuống...