Tinh Thần Châu

Chương 399 : Chia tiền (2)

Ngày đăng: 09:53 18/04/20


“Hắc hắc, thân phận Yến tiền bối tôn quý không giả, nhưng hắn ra trận còn chưa đánh, liền muốn lấy đi mười mấy phần tiền, phí lên đài cũng không tránh khỏi quá cao một chút đi! ” Chu Tiên Hiền nhìn mọi người, dùng giọng nói như hỏi mim cười nói. “Chu Tiên Hiền, ngươi đừng ở chỗ này gây nháo. ” Cừu Vô Oán trừng hai mắt nói: “Trong lòng tất cả đều hiểu rõ ràng, nếu không phải do đích thân pháp giá của sư phụ ta tới, Yến Bất Quy cũng không khả năng ném lại mười ức tiện nghi cho chúng ta nhặt không, Đại La Tông ngươi không hề ra một phần lực, liền có tiện nghi nhặt, chẳng lẽ ngươi còn chê ít phải không? ” Lúc này Yến Vô Trần đã đi đến cửa hàng của Vạn Ma Cung tại Bách Hoa Cốc nghỉ tạm, bằng thân phận của hắn, tự nhiên sẽ không chạy tới tranh tiền với mọi người. Nhưng Cừu Vô Oán thân là đệ tử tự nhiên phải nỗ lực tranh thủ, tranh tới tay càng nhiều, thì càng thể hiện giá trị của sư phụ, ngoài ra cũng do tranh đấu lợi ích thật lớn, không có khả năng tùy tiện buông tha. “Vạn Ma Cung ngươi nghĩ muốn một mình nuốt mười lãm phần, cũng không sợ mắc nghẹn chết? ” Chu Tiên Hiền đối chọi gay gắt. Làn điệu khiêu khích châm chọc quanh thân cũng không ít, môn phái từng ra tiền hiển nhiên đều không đồng ý với đề nghị của Cừu Vô Oán, một môn phái đòi quá nhiều, tiền tới tay mọi người dĩ nhiên thiếu.



“Hừ! Xuất lực nhiều nhất, nên có nhiều, đạo lý này phóng tới đâu đều có thể nói thông. ” Cừu Vô Oán không hài lòng nói. “Xuất lực nhiều nên có nhiều, lời này ta tán thành. ” Tất Sơn của tứ đại gia tộc đứng dậy, nhìn mọi người cười nói: “Mọi người mở miệng tính toán đều chì nhắc tới hai mươi phần, chẳng lẽ đều quên tứ đại gia tộc ta đã ra một phần tiền vốn? Hơn nữa Dược Thiên Sầu đại biểu tứ đại gia tộc thắng liên tiếp hai trận, có thể nói xuất lực lớn nhất, mọi người sao không nghe thử cái nhìn của hắn một chút. ” Hắn nhìn thấy gương mặt âm trầm của Dược Thiên Sầu, hiển nhiên có định kiến đối với phương pháp phân phối của những người này, có lẽ nói không đúng phương pháp mà hắn mong muốn, nên ra mặt nhắc nhở mọi người. Tất Sơn tin tưởng, người này không phải là người đơn giản chịu thiệt thòi, nhất là ở vấn đề liên quan tới tiền. Tất cả mọi người vì chính lợi ích của mình tính toán, thiếu chút nữa đã quên vị đại công thần này. Cừu Vô Oán giật mình, nhìn về phía Dược Thiên Sầu nói: “Dược lão đệ, ngươi thấy thế nào? ” Hắn thấy gương mặt âm trầm của Dược Thiên Sầu, đột nhiên cảm giác có điểm không ổn. “Lão tử thấy cái rắm. ” Dược Thiên Sầu quát to, sau đó chỉ mọi người cười khẩy nói: “Lúc ra tiền, cả đám như liều chết, hận không thể không bỏ ra một viên linh thạch nào, còn lôi cả tứ đại gia tộc tiến vào góp tiền. Tới thời gian chia tiền, cả đám lại như không muốn sống, không biết xấu hổ, hận không thể toàn bộ nhét tiền vào túi minh. Ngày hôm nay lão tử rốt cục kiến thức cái gì gọi là phong phạm đại phái. ” Sắc mặt tất cả mọi người đều biến đổi, nếu như đặt ở trước đó, tuyệt đối có một đám người phun lời hắn, hoặc thu thập hắn, hiện tại sau khi kiến thức qua thực lực của hắn, tất cả mọi người đều thu liễm. Tất Sơn mỉm cười, lui về phía sau một bước, là thắng hay thua phải xem chính Dược Thiên Sầu, thời điểm mấu chốt nên đi ra giúp cũng đã đi ra. Cừu Vô Oán nhíu mày nói: “Dược lão đệ, những lời này cũng không cần phải nói ra nữa, ngươi có ý kiến gì không ngại lấy ra nói thẳng, cho mọi người nghe thử một chút. ” “Con người ta thẳng thắn, không có ý kiến gì. Ta chỉ biết thời gian ra tiền ai cũng có phần, nhà ai thắng nhiều trận thì được phân nhiều tiền, không thắng thì không được chia. ”Sắc mặt Dược Thiên Sầu lộ vẻ ngoan độc, khoa tay múa chân lớn tiếng hét lên: “Đánh ba trận thắng ba trận, Yến lão tiền bối và Yến Bất Quy có miêu nị gì bên trong ta mặc kệ, dù sao ai sợ hắn không dám đi ra ứng chiến, đó chính là bản lĩnh của hắn, Cho nên trận của Yến lão tiền bối tính là thắng, ta cũng tuyệt đối không có ý kiến. Nói cách khác, tổng cộng là bốn trận, mười ức chia làm bốn phần, thắng bao nhiêu trận thì lấy bấy nhiêu mà phân, không nên nhiều mao bệnh chít chít méo mó như vậy. Đương nhiên nếu ta nói như vậy, khẳng định có người nói ta lòng tham, hơn nữa mọi người cũng từng đưa ra tiền vốn, được! Ta lui một bước, môn phái có ra tiền, cộng lại cũng xem như từng góp cùa, mười ức chia làm năm phần, ai thắng thì lấy đi bốn phần, còn một phần chì cần có ra tiền thì có quyền lợi được chia hoa hồng. ”




Toàn Đức Minh lĩnh hội, liên tục khuyên giải an ủi Chu Tiên Hiền, lôi kéo hắn trở về chỗ, rốt cục cho Chu Tiên Hiền một bậc thang bước xuống. Vãn Trọng Bình cũng bị Cừu Vô Oán lôi trở lại. Dược Thiên Sầu cũng xoay người gọi tứ đại gia tộc lui về, xoay người chi vào thanh đao, thần tình nghiêm túc, leng keng hữu lực nói: “Không vì tiền tài và danh dự, chi vì một chữ lý mà thôi. Đại đao chí công, tạm thời không thu, lập đây làm chứng, nếu có bất công, Dược Thiên Sầu nguyện phù trợ chính nghĩa, cho dù đao hủy nhân vong, cũng thật không tiếc! ” Một phen nói vô cùng hiên ngang lẫm liệt, rất là phiến tình, phảng phất như chính hắn mới là hóa thân của chính nghĩa. Trong lòng mọi người ở đây đều chửi mắng, nếu chúng ta muốn tiền không biết xấu hổ, ngươi muốn tiền không chịu mất mặt, giả vờ chính nghĩa cái gì! Vì tiền thì vì tiền, còn giảng nhiều đạo lý lớn như vậy, đây nói rõ là muốn cảnh cáo mọi người, ai dám trả ít hắn một viên linh thạch, hắn sẽ liều mạng với người đó, đây không phải dùng đao uy hiếp người sao!