Tinh Thần Châu
Chương 445 : Dục sinh động thông
Ngày đăng: 09:53 18/04/20
"Chậc chậc!" Lộng Trúc than thở sợ hãi, đi vòng quanh Tất Trường Xuân vài lần, đan dược gì tới trong miệng hắn, đẳng cấp linh đan xấu tốt tự nhiên thử xem liền biết, không cần hoài nghi, tuyệt đối không thể sai được.
"Nhìn hình dạng nửa chết nửa sống của hắn, mà tay nghề luyện đan đã đạt tới trình độ siêu phàm nhấp thánh ư?" Lộng Trúc liếc mắt nhìn Dược Thiên Sầu nằm trên mặt đất, khó có thể tin hỏi.
Ngươi mới là hình dạng nửa chết nửa sống a! Dược Thiên Sầu nhìn về phía Lộng Trúc, trong ánh mắt bao hàm oán niệm, liền nhanh chóng bò lên khỏi mặt đất.
Ai xấu tốt thì tự hiểu, Tất Trường Xuân cũng không thèm dây dưa trong chuyện này với Lộng Trúc, thần tình trên mặt đã bình tình hơn, nhìn Dược Thiên Sầu hỏi: "Lần này ngươi trở về, không phải là có chuyện muốn bầm báo sao? Đem suy nghĩ trong lòng của ngươi nói ra đi!"
Quanh thân là một mảnh lộn xộn, nhưng vẫn không hề làm cho hắn chú ý, trái lại chuyện của Dược Thiên Sầu, hắn càng để trong lòng hơn. Xem ra linh đan của Dược Thiên Sầu cũng không phải tặng không, phân lượng lễ vật và thời gian tặng lễ chọn lựa đúng lúc, đã phát sinh hiệu quả nhất định.
Nhớ lúc trước mới quay về, đang nói thì bị chen ngang, Dược Thiên Sầu liền thu liêm tâm thần, trịnh trọng trả lời: "Sư phụ, đệ tử là nghĩ như thế này, đệ tử ở trong Hoa Hạ tu chân giới đều không lấy lòng được hai bên, thay vì như vậy, không bằng thâm nhấp vào địa bàn kẻ địch, đi đến các quốc gia bên ngoài Hoa Hạ một chuyến. Nói không chừng có khả năng phát huy ra được tác dụng nhiều hơn."
Lời này vừa nói ra, Lộng Trúc ngần người, chợt phàn ứng thì đã hắc hắc cười lạnh nói: "Ta xem tiểu tử ngươi thực sự là không biết sống chết, sư phụ của ngươi gây chiến, đem phạm vi Hoa Hạ biến thành cấm địa của các cao thủ Hóa Thần kỳ, vì vậy mới có thể cho ngươi tung hoành thoải mái ở bên trong. Hắc hắc! Ngươi thì ngược lại, ăn no rửng mỡ, muốn nhảy ra khỏi vòng tròn này. Muốn chui vào tổ chim của người ta mà phá hư, tiểu tử, ta nói cho ngươi biết, người ta cũng không giống như ta và sư phụ của ngươi, khách khí đối với ngươi như vậy đâu, khẽ đưa tay là có thể lấy được cái mạng nhỏ của ngươi rồi, đừng tưởng rằng mình thật sự có bao nhiêu lợi hại. Cao thủ trên đời này, còn lợi hại hơn trong sự tưởng tượng của ngươi nhiều lắm."
"Có lợi hại, cũng không thể lợi hại hơn sư phụ của ta được." Dược Thiên Sầu khôns cho là đúng phản bác. Nhân tiện vỗ mông ngựa sư phụ một cái. Nguồn: https://truyenfull.vn
"Hắc! Tốt tốt tốt!" Lộng Trúc quay đầu lại nhìn Tất Trường Xuân cười nhạo r "Lão Tất, đồ đệ của ngươi không biết trời cao đất rộng, thiếu quản giáo! Ngươi p quản a! Đừng để hắn nháo thành tiểu quỷ đoản mệnh đó."
Tất Trường Xuân nhíu mày, Hoa Hạ tu chân giới xung đột cùng các quốc gia chân giới, xem toàn bộ thực lực mà nói, Hoa Hạ bị rơi xuống thế yếu, cho nên mới Dược Thiên Sầu tương trợ Hoa Hạ tu chân giới, cũng chính là vì muốn ma luyện hắn
"Đệ tử nguyện học!" Dược Thiên Sầu nhanh miệng hành lễ nói. Nghĩ thầm, tặng linh đan thật tốt a! Cuối cùng cũng từ trong tay lão nhân gia đào ra được một chút hảo sựah!
Lộng Trúc chỉ vừa mới trở mặt bây giờ lại chà xát tay vui tươi hớn hở đi qua, cười nói: "Lão Tất, muốn truyền thứ gì vậy! Ánh mắt của ta cũng coi như độc đáo, đồ vật đưa ra, không ngại cũng cho ta xem qua. Nói không chừng còn có thể chọn lựa chút tỷ vết cho ngươi xem."
Đê tiện vô sỉ! Dược Thiên Sầu nhìn hắn không chút hữu hảo, giống như thịt đến miệng sắp bị người cướp đi.
Tử Y cũng vươn đầu lưỡi liếm liếm môi, đôi mắt lóe sao nhỏ, tuyệt thế thần thông của Tất lão tiền bối a!
Dược Thiên Sầu làm người đứng xem nhìn thấy thật rõ ràng hoàn toàn. Thật sự thấy khinh bỉ, thầm mắng, quả nhiên không hổ là hai cha con, tính tính quả thực không hề sai biệt nhau bao nhiêu.
Tất Trường Xuân không quản tới Lộng Trúc, xoay người nhìn Dược Thiên Sầu nói: "Ta cần tĩnh tâm bế quan ba ngày, ngươi cùng Mộc Nương Tử dọn dẹp chỉnh lý trên đảo, ba ngày sau đến tìm ta."
"Đệ tử tuân mệnh!" Dược Thiên Sầu ngăn chặn hưng phấn, khom Minh Hành lễ, lại xoay người phát hiện Tất Trường Xuân đã biến mất. Nhìn vào căn phòng ngay giữa đảo, nhất thời phán đoán, rốt cục sư phụ sẽ truyền cho ta tuyệt thế thần công gì đây? Nói chung nếu là Quỳ Hoa bảo điển thì ta không thèm học đâu, ai! Chờ mong a...
Chứng vọng tưởng đó, khiến hai cha con đứng bên cạnh cực kỳ khinh bỉ. Lộng Trúc vỗ mạnh lên đầu hắn một cái, cười lạnh nói: "Bản lình còn chưa học được, còn đứng ở đây nghĩ ngợi cái gì!"
Dược Thiên Sầu lảo đảo, quay đầu dùng ánh mắt châm chọc nhìn nhìn, ngẫm lại liền cảm thấy binh thường, kháo! Lão soái ca này nhất định đang đố kỵ lão tử, lão tử không cùng ngươi chấp nhặt. Lập tức lắc đầu đắc chí đi về chỗ vườn cây, vừa đi vừa nói: "Ai! Ngay sư phụ đều phải bế quan ba ngày mới có thể tổng kết, pháp quyết huyền diệu như vậy, thật không biết ta có thể học được hay không, thật quá thống khổ! Lo lắng! Quả thực là quá thống khổ! Cao xanh a!"