Tinh Thần Châu

Chương 487 : Hoàng cung thiên điện

Ngày đăng: 09:54 18/04/20


Giập thư phòng, hoàng đế Triệu Hằng nghe hai nữ nhi hồi báo, biểu tình cũng không chút phản ứng, gọi hai người lui ra. Hai nàng có chút vô cùng kinh ngạc đưa mắt nhìn nhau, không nghĩ tới phụ hoàng không có một điểm phản ứng. Nhưng hai người cũng không dám nói thêm điều gì, đã xuất giá thời gian lâu, thỉnh thoảng trở về một lần, đối mặt phụ thân lại không ngờ có vẻ nơm nớp lo sợ. Hoàng cung đại viện nếu đã bước ra, khi quay trở về không còn giống như cha con gặp mặt, trái lại giống như là phu nhân thần tử gặp mặt hoàng đế bệ hạ, hai nàng hành lễ, lui xuống.

 

Triệu Hằng cầm lấy tấu chương trên bàn mở ra nhìn xem, bỗng nhiên hơi nghiêng đầu nói: "Thủ hạ Thạch Văn Quảng chính là tiên phong đại tướng Trương Bằng, thực sự đã bị tử hình?"

 

Một vị tổng lĩnh thái giám mái tóc trắng xóa ở bên cạnh gương mặt không chút cảm tình trả lời: "Người phái đi dò hỏi tin tức, rất khó đột phá trạm canh gác ngầm do Thạch Văn Quảng bày ra, không mấy người còn sống trở về. Bất quá xác thực là Trương Bằng trái với quân kỳ, bị chém đầu. Nói vậy cũng không giả được, Thạch Văn Quảng trị quân cực nghiêm, thủ hạ không được phép làm trái quân kỷ nghiêm trọng."

 

Sắc mặt Triệu Hằng có chút không hiểu, đối với Thạch Văn Quàng hắn vừa thưởng thức vừa ghen ghét, nguyên nhân thưởng thức tự nhiên là vì nhân tài khó có được, nguyên nhân ghen ghét cũng chỉ vì vị tướng quân như vậy lại không nằm trong tay mình, cũng lại là địch nhân của mình. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn

 

Vừa nghĩ tới hai trăm vạn đại quân hùng cứ phía tây Hoa Hạ, bên này sáu nước lại không cách nào bước qua biên cảnh Hoa Hạ nửa bước, hơi có cử động lập tức rơi vào sự thống kích dữ dội, cái được không đủ bù đắp cái mất!

 

Trước đó quanh năm chinh chiến, thậm chí sáu nước liên thủ hợp kích, nhưng còn bị nếm khổ dưới tay Thạch Văn Quảng. Bị người ta giận dữ huy quân trăm vạn, binh phân sáu nước, đánh cho sáu lộ đại quân của sáu nước không còn lực hoàn thủ. Cuối cùng khiến cho sáu nước phải cùng nhau dâng sớ cầu hòa với Hoa Hạ quốc, bộ mặt sáu quân chủ sáu nước mất hết, phiền muộn liền có thể nghĩ.

 

"Hoàng đế Hoa Hạ quốc vô năng, dưới tay đã có tướng lĩnh như vậy, làm chúng ta thật là khó tiến một bước, đúng là số mạng a!" Triệu Hằng nhịn không được cảm thán một tiếng.

 

"Chủ tử không cần sầu lo." Lão thái giám nhẹ giọng nói: "Mặt trên không phải đã nói muốn chúng ta tạm thời nhẫn nại sao? Đợi khi cuộc đại chiến giữa các quốc gia tu chân giới và Hoa Hạ tu chân giới phân ra thắng bại, chính là Thạch Văn Quảng tự nhiên sẽ có người âm thầm đi xử lý. Từ nay về sau phía tây Hoa Hạ đã không còn tướng lĩnh thiện chiến dũng mãnh, các quốc gia có thể cộng đồng chia cắt Hoa Hạ để quốc." Từ miệng lão thái giám cũng biết được chuyện về tu chân giới, điều này có thể thấy được, là người mà hoàng đế Triệu Hằng tín nhiệm.

 

"Đã chết thì đáng tiếc! Nhân tài khó có được! Đáng tiếc không đề cho ta sử dụng. Bỏ đi, không nói việc này." Triệu Hằng nhìn chằm chằm lão thái giám nói: "Tam nha đầu đã có quyết tâm tìm chết, về tin tức Trương Bằng đã chết, không nói cho tam nha đầu biết, để nàng tiếp tục tuyển chọn phò mã của nàng."

 
 

"Vãn bối Nguyên Anh hậu kỳ tu sĩ Đinh Vị, nghe nói Dược Thiên Sầu tự xưng thiên hạ đệ nhất cao thủ dưới Hóa Thần kỳ, không biết có chuyện này hay không?" Đinh Vị cung kính hỏi.

 

"Không sai, không sai, lời này do chính tai ta nghe được." Lộng Trúc chỉ chỉ Dược Thiên Sầu cười nói: "Ta có thể chóng mình hắn xác thực có nói qua như vậy."

 

Lời này đừng nói là Dược Thiên Sầu không quen, dù là Văn Thụy cũng vô cùng kinh ngạc nhìn Lộng Trúc, ở sứ quán Bích Uyển quốc, hắn luôn bảo vệ Dược Thiên Sầu với bất cứ giá nào, hôm nay sao lại có hiềm nghĩ muốn bán đứng hắn.

 

Lộng Trúc mang theo vẻ đùa cợt nói chuyện với Đinh Vị, trọng tâm câu chuyện ngày càng mẫn cảm, trong điện chỉ còn nghe được thanh âm sang sảng của hai người.

 

Dược Thiên Sầu hí mắt nhìn quanh bốn phía, đều là những ánh mắt đang nhìn mình chằm chằm, hơn nữa thái độ của lão vương bát đản Lộng Trúc, phỏng chừng ngày hôm nay thật khó yên. Hắn ngồi dưới tay Văn Thụy, lòng bàn tay nhu nhu mũi, nghiêng đầu che miệng hỏi: "Văn Thụy tiền bối, ở đây ngoại trừ hai người của ngài, còn có Hóa Thần kỳ cao thủ hay không? Những người này tu vi thế nào?"

 

Văn Thụy nghe vậy giật mình, nhìn hắn, hướng những người chung quanh nhìn quét mấy lần, sau đó truyền âm trả lời: "Ngoại trừ ta và Lộng Trúc tiên sinh không còn ai là Hóa Thần kỳ tu sĩ, Độ Kiếp sơ kỳ có chúi tên, những người khác đều có tu vi dưới Độ Kiếp kỳ, ngươi muốn làm gì?"

 

"Như vậy ta an tâm!" Dược Thiên Sầu nhẹ nhàng nói thầm một câu, trong ánh mắt vô cùng kinh ngạc của Văn Thụy, ho khan một tiếng đứng lên.

 

Í»»ễ« í/. /Á í/. /Á í/. /Á í/. /Á ỈS. TẢ - fìxM