Tinh Thần Châu

Chương 545 : Phù Dung Kiếm

Ngày đăng: 09:54 18/04/20


Nam Minh lão tổ thần tình chán ghét nhìn nhìn Lộng Trúc...Nhung cũng không dám tính toán, bởi vì sai lầm cho chính mình gây ra. Theo sau liền quay đầu nói: "Tất Trường Xuân, hay là thử luyện chế thêm một lần nữa đi."

 

Tất Trường Xuân xoay người lại, đạm nhạt nói: "Cảm tạ hảo ý của ngươi. Nhưng không thể được, ta không thể phá huy quy củ của ngươi được. Nếu không, khi ta đi Đông Cực Thánh Thổ, cũng sẽ cấp cho ngươi không ít phiền toái."

 

"Không sao ah!" Lộng Trúc tiến vào giữa hai người, vỗ ngực nói: "Chúng ta không nói ra, thì ai biết Nam Minh phá hỏng quy củ chứ?"

 

"Lộng Trúc, ngươi không cần nhiều lời. Quy củ chính là quy củ, phá bỏ lần đầu tiên rồi cũng sẽ có lần thứ hai. Quy củ của Huyền Huyền Đảo không thể phá hủy ở trên tay ta. Ta không gánh vách nổi phần nhân tình này." Tất Trường Xuân bình thản nói.

 

"Nói xem, quy củ của ngươi có thể phá được không." Lộng Trúc hăm dọa nhìn Nam Minh lão tổ quát.

 

"Ta..." Nam Minh quả thực không biết phải nói cái gì. Hắn hiểu Lộng Trúc cũng là vì Tất Trường Xuân cho nên mới nóng nảy như thế.

 

"Lộng Trúc, đừng làm khó Nam Minh." Tất Trường Xuân cau mày nhắc nhở.

 

Lộng Trúc thở phì phì không nói.

 

Nam Minh bất đắc dĩ cười khổ, hướng Tất Trường Xuân chắp tay nói: "Tất Trường Xuân, thật không phải. Ta xin cáo từ trước." Hắn có cảm giác mình không còn mặt mũi nào lưu ở đây thêm nữa.

 

Tất Trường Xuân khẽ mĩm cười thản nhiên. Biết hắn hổ thẹn không dám lưu lại. Cho nên nâng tay cảm tạ nói: "Phiền toái ngươi rồi, không tiễn!"

 

"Không dám!" Nam Minh Kên tục lắc đầu cười khổ. Theo sau vỗ tay ra hiệu.

 

Chẳng bao lâu sau con Phi Long từ đằng xa vỗ cánh bay tới. Một đạo thân ảnh lăng không nhảy lên trên người Phi Long, đang tính ly khai. Bỗng nhiên nâng tay vỗ trán, dường như nhớ ra chuyện tình gì đó.

 
 

Chẳng bao lâu sau, Lộng Trúc đã dẫn theo Phù Dung thấp thỏm lo âu đi tìm Tất Trường Xuân. Sau đó liền hướng Phù Dung nói: "Quỳ xuống! Từ hôm nay trở đi, ngươi liền theo Dược Thiên Sầu kêu hắn là sư phụ."

 

Còn tưởng là chuyện gì chứ! Hóa ra là chuyện này. Phù Dung giật mình, cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy theo Dược Thiên Sầu kêu Tất Trường Xuân là sư phụ cũng không sai. Ngay lập tức nàng liền quỳ xuống, nhỏ giọng kêu: "Sư phụ!"

 

Tất Trường Xuân cũng khẽ vươn tay nói: "Đứng lên đi."

 

Từ hôm đó trở đi, Phù Dung liền sửa lời gọi Tất Trường Xuân bằng sư phụ.

 

Cho đến hôm nay Lộng Trúc nghĩ mãi mà vẫn không rõ, nha đầu kia thoạt nhìn hơi ngu ngốc, lại cũng không xinh đẹp bằng nữ nhi củã mình! Thế nhưng bản thân mình đã vài lần đưa nữ nhi đến, tiến cừ cho lão Tất thu nhận làm đồ đệ. Bất quá lão gia hỏa này vẫn cố tình không để vào trong mắt, quả thực là muốn làm ta tức chết!

 

Khi Lộng Trúc hỏi xuất thân lai lịch của Phù Dung. Chính nàng ta cũng kể rất rõ ràng. Nguyên bản nàng chỉ là nữ nhi tư sinh của một vị trường lão trên Phù Tiên Đảo, hơn nữa khi chào đòi dung mạo quái dị không tra nhìn. Sau này được Dược Thiên Sầu dùng Như Y Đan tẩy cân phạt cốt, giúp nàng khôi phục dung mạo xinh đẹp. Nguồn: https://truyenfull.vn

 

Nói đến Như Ý Đan, Lộng Trúc lại không khỏi nghiến răng nghiến lọi. Lần trước ở Đại trơng Thành, tiểu tử kia rõ ràng đã nói chỉ có một viên, nhưng còn bị Tử Y chiếm đoạt, sống chết muốn mình phải bồi thường cho hắn. Sau khi trở về hỏi qua Tử Y thì mới biết được, nàng không hề chiếm đoạt Như Ý Đan của Dược Thiên Sầu. Là do tiểu tử đó chủ động tặng cho nàng, hơn nữa cũng không chỉ có một viên! Hảo tiểu tử, ngươi cứ chờ đó a!

 

Lúc này, Phù Dung thành kính vươn tay ra tiếp nhận Kim sắc trường kiếm. Nàng cho dù không hiểu chuyện, nhưng cũng biết thanh trường kiếm này chính là pháp bảo cấp bậc Linh Bảo. Trước kia bản thân nàng chỉ được nghe qua trong truyền thuyết, không nghĩ tới hôm nay lại được sở hữu một thanh.

 

Còn chưa vươn tay ra đón lấy, thì bảo kiếm đã mất đi hấp lực, nhẹ nhàng roi vào trong tay Phù Dung. Phù Dung cầm bảo kiếm, khom người hướng Tất Trường Xuân cảm tạ, bỗng nhiên trong tay nhẹ bẫng. Chỉ thấy Tử Y đứng ở bên cạnh, đã kêu oa oa giựt lấy bảo kiếm, vuốt ve yêu thích không muốn buông tay. Theo sau ôm Phù Dung hổn hển nói: "Phù Dung, ta hâm mộ ngươi."

 

Lộng Trúc nhìn thấy bộ dáng thèm nhỏ dãi đáng thương của nữ nhi mình, trong lòng dâng lên một trận đố kị. Thần tình bất hảo quay đầu nhìn về phía Tất Trường Xuân nói: "Lão Tất, ngươi đây là ý gì? Dựa vào quan hệ của chúng ta, ngươi không thể bên trọng bên khinh như thế đi! Trên Thuận Thiên Đảo này còn có bảo bối gì nữa không? Xuất ra một văn kiện, tặng cho Tử Y đi!"